PHẦN 3 - CHƯƠNG 20
Trong vòng một tiếng, chuyện hàng loạt Thần Cupid đến Đài Loan đã kinh động đến cả giới Nguyệt Lão, Thành Hoàng khắp nơi cũng phái gấp đôi lượng binh tuần hằng ngày, phòng khi Nguyệt Lão cùng Thần Cupid xảy ra xung đột.
Tôi cùng Tiểu Thư Màu Hồng và một số Nguyệt Lão có thâm niên cũng đã nói qua chuyện này, thật ra Thần Cupid xuất hiện ở Đài Loan vốn không phải chuyện lạ, bởi vì Đài Loan cũng có tín đồ tín ngưỡng Cơ Đốc giáo, vả lại người nước ngoài cũng không phải ít, những Thần Cupid có biểu hiện tốt thường được cho đi nghỉ dưỡng ở các nước châu Á, luôn tiện bắn ra mấy mũi tên Thần tình yêu.
Dây tơ hồng của Nguyệt Lão có thể xuyên quốc gia, mũi tên của Thần Cupid cũng không thua kém, hai bên mỗi bên đều có lợi thế riêng; dây tơ hồng của Nguyệt Lão có thể làm cho hai người ở hai phương trời xa cách rơi vào duyên phận khó tránh, còn mũi tên Thần Cupid chỉ có thể một tên xuyên qua chính xác khi hai người đi cùng nhau, ngủ cùng nhau, ngồi cùng nhau, giúp cho hai người đang có khoảng cách gần nhau từ đó yêu nhau khó dứt ra được.
Cũng chính là muốn nói, niệm lực của Nguyệt Lão tuy không so bì được với pháp thuật của Thần Cupid, nhưng dây tơ hồng lại có thể tạo nên duyên phận vượt qua ranh giới khoảng cách, mũi tên Thần tình yêu chỉ có thể giới hạn ở chỗ, một tên bắn xuyên qua hai người đang khi ở khoảng cách gần nhau.
“Chuyện này là sao? Nhiều Thần Cupid như vậy… Phải chăng quá xem thường chúng ta!”
Nguyệt Lão một mắt oán trách.
“Nghe nói là đi Chương Hóa, đến nơi của cô gái có người bạn trai vừa mới chết!”
Binh tuần của Thành Hoàng nói.
“Nghe nói pháp thuật tình yêu và thuật bắn tên của Thần Cupid đều vượt qua cả dây tơ hồng, xem ra Nguyệt Lão các ngươi sẽ mất mặt rồi…”
Một Tử Thần đang ăn kem que cười nói.
“MN (mẹ nó), chúng ta cũng lập đoàn đi đến nước Mỹ và châu Âu đi!”
Dao Thái Rau nói.
Tôi cùng Tiểu Thư Màu Hồng ngồi trên ngọn cây, nhìn hơn một trăm Nguyệt Lão cưỡi gió bay ngang qua trên đầu, vẻ mặt hăng hái, nhìn hướng đi hẳn là về phía Chương Hóa.
Lúc này, lòng tôi không còn chút gì là tôn nghiêm của Nguyệt Lão nữa, chỉ cầu mong Thần Cupid thắng lớn trở về.
Sau đó tôi sẽ khóc một trận.
***
Hai giờ sau, toàn bộ Nguyệt Lão khắp Đài Loan đều tập trung lại trên bầu trời Chương Hóa, ba nghìn năm trăm mười sáu Nguyệt Lão bay lơ lửng trên nhà của Tiểu Mi, trong tay mỗi người đều cầm dây tơ hồng, thanh thế vô cùng dọa người.
Nhưng thanh thế dọa người đó không ở trên bầu trời, mà là ở dưới mặt đất. Trên đường, trên nóc nhà, khắp nơi là đều hàng vạn binh lính đóng ở Chương Hóa của Thành Hoàng, còn có những quỷ binh được điều đến từ những huyện lị gần đó, để phòng khi Nguyệt Lão và Thần Cupid xảy ra xung đột.
Bởi vì thân phận đặc biệt nên tôi cùng Tiểu Thư Màu Hồng ngồi trên giường của Tiểu Mi, lo lắng chờ đợi quyết định của các Nguyệt Lão.
“Bất luận thế nào, hôm nay em phải thoát khỏi những hoài niệm nhung nhớ về anh!”
Thâm tâm tôi rối bời nhìn Tiểu Mi đang truy cập internet.
“Mọi người nghe đây!” Một Nguyệt Lão thâm niên một trăm năm chết cũng không chịu đi đầu thai tuyên bố lớn “Nhân lúc Thần Cupid đang lạc đường chưa tìm được đến đây, chúng ta cùng tập trung niệm lực, đem truyền vào sợi dây tơ hồng đặc biệt dày này, rồi buộc lên tay cô gái, chỉ được phép thành công không được phép thất bại!”
“Đúng! Không được để ấy con chim to cầm cung tên kia xem thường chúng ta được!”
Hơn ba nghìn Nguyệt Lão tập trung niệm lực, đem truyền vào sợi dây tơ hồng trên tay vị Nguyệt Lão trăm tuổi kia, ông ấy hét lớn một tiếng, tung sợi dây xuyên qua cửa sổ, lồng vào ngón giữa trên bàn tay trái của Tiểu Mi, Tiểu Thư Màu Hồng vội vàng buộc nó lại.
Tay Tiểu Mi đột nhiên dừng lại, ngẩn người nhìn màn hình máy tính.
Lòng bàn tay tôi đổ mồ hôi lạnh, nhìn vẻ mặt đang ngẩn ra của Tiểu Mi mà hoảng sợ.
Đã đến lúc rồi sao?
Ngón giữa của Tiểu Mi vẫn bị sợi dây tơ hồng mạnh mẽ kia quấn chặt lấy.
Tiểu Thư Màu Hồng lo lắng nắm tay tôi:
“Darlie, sẽ thành công thôi.”
Hơn ba nghìn Nguyệt Lão bên ngoài cửa sổ cũng đang mong chờ, tôi nghĩ, nếu những giọt mồ hôi trên trán của tất cả mọi người đều cùng nhau rơi xuống, nhất định sẽ là một trận mưa mặn chát.
Thời gian mỗi phút mỗi giây trôi qua, lông mày các Nguyệt lão dần dần dãn ra.
Thời gian mỗi phút mỗi giây trôi qua, ánh mắt tôi dần mơ hồ.
“Thành công rồi! Buộc được dây tơ hồng rồi!”
Một Nguyệt lão ngồi ở cửa sổ kích động hét lớn, khoảnh khắc đó, âm thanh hoan hô vang tận mây xanh, tiếng reo hò của tập thể hàng nghìn Nguyệt Lão rất lợi hại, niềm vui của các Nguyệt Lão lan truyền sang cả binh lính Thành Hoàng, tiếng giẫm chân theo quy luật “độp, độp, độp” vang trời.
Còn tôi, lại không cẩn thận lĩnh ngộ được một triết lí.
“Buồn lẻ loi một mình trong sự vui mừng, đó là điều vô cùng đau khổ.”
Tiểu Mi bất động, đôi mắt ươn ướt, dây tơ hồng trong tay khẽ run, dường như là đang nói lời chào tạm biệt với tôi.
“Con ma khóc nhè.”
Tôi khẽ nói, bản thân cũng rơi nước mắt.
“Khóc nhè mới lạ.”
Tiểu Mi khóc.
Tiểu Thư Màu Hồng đột nhiên cầm chặt tay tôi.
Trái tim tôi bỗng như treo lơ lửng trên cao.
Rồi rơi xuống.
Dây tơ hồng đâu?
Dây tơ hồng đâu?
“Chết tiệt.”
Nguyệt Lão ngồi bên cửa sổ rủa lớn, nhìn khói bốc lên từng làn từ sợi dây tơ hồng, rồi vụt cháy!
Tiểu Mi chầm chậm quay đầu, đau thương nhìn tôi.
Kinh động hồn phách.
“Em nhìn thấy được anh sao?” Tôi há to miệng.
“Vẫn luôn… Vẫn luôn…”
Tiểu Mi cắn môi, gỡ sợi dây bị cháy trên tay ra.
“Anh…”
Tôi nói không thành lời.
“Đừng đi!”
Tiểu Mi khóc lớn, sà vào lòng tôi.
Rời đi sao?
“Anh đương nhiên không đi!”
Tôi ôm Tiểu Mi, ôm người vợ mà cả một đời tôi hằng mong.
PHẦN 3 - CHƯƠNG 21
Đây rốt cuộc là chuyện gì?
Là vận mệnh sao?
Tôi không có thời gian để hiểu, hai tay cứ ôm chặt người vợ mà tôi nghĩ rằng mình đã mất, nhưng trên thực tế thì lại chưa từng.
“Em vẫn luôn vẫn luôn nhìn thấy được anh… Vẫn luôn như vậy!”
Tiểu Mi khóc:
“Từ đêm đầu tiên anh đến, em đã nhìn thấy được anh rồi…”
Nỗi bi thương và phấn khởi trong lòng tôi đan xen lẫn nhau:
“Vậy sao em không nói lời nào với anh? Hại anh đau lòng như sắp chết thêm lần nữa!”
Nước mắt nước mũi Tiểu Mi giàn giụa với nhau:
“Em sợ khi anh biết rồi, sẽ không đến thăm… Sẽ không đến thăm em nữa… Em làm sao biết anh có rời xa em hay có ép em phải quên anh hay không.”
Tôi sững sờ một lúc, thương xót nói:
“Ngốc, nếu như em nhìn thấy anh, anh sẽ vui đến muốn chết! Quản cái rắm gì người với ma, ai cũng không có cách nào ngăn cản chúng ta ở bên nhau.”
Tiểu Mi gào khóc:
“Anh có bệnh à! Em đã đồng ý làm vợ anh rồi, anh còn gọi nhiều hồn ma kỳ kỳ quái quái như vậy đến giúp em buộc dây tơ hồng! Anh rõ ràng là không cần em nữa!”
Tôi xoa đầu cô ấy:
“Anh đâu biết? Anh nhìn em mỗi ngày đều đau lòng như vậy, hận không thể nhanh chóng tìm cho em một người con trai tốt ở bên cạnh em… Còn em? Sao lại có cách thiêu cháy dây tơ hồng? Từ khi nào thì có mắt nhìn âm dương?”
Tiểu Mi khóc thút thít nói:
“Em cũng không biết, từ khi tia sét kia đánh trúng anh, sóng xung kích của nó đẩy em ra thì em nhìn được những linh hồn đi lại ở khắp nơi, mỗi ngày em đều đợi, đợi anh đến thăm em. Em cũng không biết làm sao mà dây tơ hồng bị thiêu cháy, cho dù không bị cháy, em cũng sẽ tháo nó ra!”
Nói một hồi, tôi có chút phiền muộn:
“Nhưng mà bây giờ anh vừa đen vừa bốc mùi, em không sợ sao?”
Tiểu Mi nói lớn:
“Không sợ, không sợ!”
Nói xong lại ôm chặt tôi.
Lúc này, niềm vui sướng trong lòng tôi dâng lên vô hạn, không chần chờ gì, tôi xông ra phía cửa hét lớn:
“Các anh em Nguyệt Lão! Cô gái này là người vợ kiếp trước của tôi! Cô ấy và tôi không thể lại xa nhau lần nữa! Xin mọi người từ bỏ đi!”
Hơn ba nghìn Nguyệt Lão nhìn nhau, trong khoảnh khắc ấy không biết phải phản ứng như thế nào.
Tôi nhớ đến lời Tiểu Thư Màu Hồng trước kia có nói về cách dùng đặc biệt của dây tơ hồng.
“Lúc trước có những Nguyệt Lão vì quá si tình với người yêu kiếp trước trên nhân gian của mình, thế là bèn lấy dây tơ hồng dùng niệm lực buộc lên hai bên người và ma để tiếp tục nhân duyên kiếp trước, việc này sẽ dẫn đến ba loại tình huống. Loại đầu tiên, là loại hiếm gặp nhất, chính là dẫn đến việc người sống sẽ chết đi, đây đúng là oan nghiệt. Loại tình huống thứ hai, đó là người chết lập tức đi đầu thai, hai người lại có thể tiếp tục yêu nhau, đây cũng chính là nguyên do lí giải ột số cặp già trẻ yêu nhau. Loại tình huống thứ ba, cũng là loại dễ phát sinh nhất, đó là dây tơ hồng lập tức đứt ngay, hoặc là khi Nguyệt Lão đầu thai thì nó theo vòng luân hồi mà biến mất.”
Tôi không muốn mạo hiểm với tính mạng của Tiểu Mi, bởi vì cô ấy còn phải chăm sóc bố mẹ đang ngày dần già yếu, vì vậy tôi chỉ định sử dụng dây tơ hồng cho có tính tượng trưng mà thôi, đợi khi mọi người giải tán hết liền lập tức tháo nó ra.
Để dẹp yên cảm xúc hỗn loạn của hàng nghìn Nguyệt Lão, tôi cầm hộp dây tơ hồng hét lớn:
“Mọi người yên tâm! Truyền thuyết Nguyệt Lão mãi mãi vẫn chỉ là truyền thuyết Nguyệt Lão! Cũng chỉ có Nguyệt Lão mới kết thúc được nó!”
Tôi cầm dây tơ hồng buộc lên ngón giữa của mình, lúc định buộc nó lên tay Tiểu Mi thì một đường trắng sáng xẹt qua hằn cả lên trên tường cắt đứt đi sợi dây tơ hồng.
Tôi nhìn lên tường, một mũi tên Thần tình yêu sáng lấp lánh.
“Đừng hòng gạt chúng tôi!”
(Nguyên văn: “Don't cheat us!”)
Một nghìn vị Thần Cupid đã bay trên mây, ai ai cũng đang cầm cung tên, kéo căng.
“Tất cả các ngươi nên biết, yêu một cô gái còn sống là sai lầm và bất hợp pháp!”
Thần Cupid dẫn đầu hét lớn, sắc mặt rất tệ.
(Nguyên văn: “And you all should know it's wrong and illegal to fallin love with the living girl!”)
“Đừng phá tan giấc mơ của tôi!”
Tôi thét lên giận dữ, rồi lại lấy ra một sợi dây tơ hồng khác.
(Nguyên văn: “Don't break my dream!”)
Thần Cupid dẫn đầu ấy lại giương cung, hét lên gay gắt:
“Nếu ngươi làm điều ngu ngốc ấy một lần nữa, ngươi sẽ chết lần thứ hai!”
(Nguyên văn: “If you do that stupid thing again,you would die twice!”)
Tôi biết nếu hồn ma bị sức mạnh của Thần giết đi một lần nữa thì hoàn toàn sẽ bị mất hết nguyên thần, đương nhiên cũng không thể đi đầu thai. Đối mặt với khả năng bắn tên chính xác tuyệt đối của Thần Cupid, tôi nhất thời không dám lấy dây tơ hồng ra.
Lúc này Nguyệt Lão trăm tuổi hét lớn:
“Thần Cupid! Đến Đài Loan thì nói tiếng Đài Loan, đừng có nói những từ ngữ nước ngoài hỗn tạp ấy!”
Trong các Thần Cupid cũng có người biết tiếng Hoa, bèn nói lớn:
“Chúng tôi đã chọn được một người đàn ông tốt, mười năm khó gặp ở nước Mỹ! Nguyệt Lão các ngươi đừng can thiệp chúng tôi làm việc! Tình yêu không phân biệt tôn giáo hay quốc gia, bất kỳ khả năng kiểm soát tình yêu nào cũng đều được cho phép thực hiện ở bất cứ nơi đâu, các ngươi làm sao ngăn cản quy luật Trời định được!”
Các Nguyệt Lão cười lớn một hồi, rồi sôi nổi nói:
“Vậy người đàn ông tốt đó đâu? Mũi tên các ngươi bắn chỉ giới hạn được trong một phạm vi nhỏ bé, còn muốn đạt được hiệu quả khi phải bắn xuyên qua hai người ở hai nơi, chẳng lẽ một mũi tên lại có thể bắn đến nước Mỹ?”
Hàng nghìn Nguyệt Lão mặc sức cười thả cửa, không ngờ Thần Cupid lại đáp:
“Đúng vậy thì đã sao! Lấy cung tên Thần Zeus(*) bảo bối đáng tự hào nhất của Thần Cupid ra đây!”
(*) Thần Zeus: Trong một số sách truyện tiếng Việt còn gọi là Thần Dớt (Vua của các vị Thần) là Thần trị vì các vị Thần và là Thần của bầu trời cũng như sấm trong thần thoại Hy Lạp. Thần Zeus được coi tương đương như Thần Jupiter trong thần thoại La Mã.
Thần Cupid dẫn đầu mở chiếc hộp trong tay ra, bên trong nó bỗng nhiên lóe lên ánh sáng kỳ lạ chói mắt, sau đó xuất hiện một cây cung và một mũi tên khổng lồ:
“Hôm nay sẽ cho các ngươi nhìn thấy tình yêu kỳ diệu vĩ đại nhất thế giới - Một trăm năm chỉ được bắn ra một mũi tên từ chiếc cung Thần Zeus này - Cùng với mũi tên tình yêu do chính Thần Zeus tạo nên sẽ lợi hại nhường nào.”
Nói xong, tất cả các vị Thần Cupid đều hợp sức dương chiếc cung khổng lồ, rồi đặt một mũi tên gỗ to lớn lên đó, âm thanh răng rắc vang lên.
Tôi kinh hãi, vì sợ rằng mũi tên sẽ tổn thương Tiểu Mi yếu đuối, thế nên muốn vươn người ra bảo vệ, không ngờ Tiểu Thư Màu Hồng cùng mấy Nguyệt Lão ra sức kéo lại, Tiểu Thư Màu Hồng nói:
“Mũi tên này không làm hại được người phàm, nhưng sẽ làm cậu hồn bay phách tán!”
Tiểu Mi nhìn mũi tên khổng lồ trên bầu trời, ánh mắt kiên định:
“Không sao đâu, anh đã từng giúp em đỡ một viên đạn, mũi tên này không thể làm em bị thương được, càng không thể làm lung lay quyết tâm của em.”
Những vị Thần Cupid trên bầu trời hăng hái nói:
“Mọi người cố gắng hết sức để bắn, đừng sợ! Đường trên bầu trời từ đây đến nước Mỹ, đều có sự trợ giúp của những Thần Cupid khác, hãy đem mũi tên hướng về phía Brad Pitt(**)!”
(**) Brad Pitt: Là một diễn viên kiêm nhà sản xuất phim người Mỹ, người đàn ông được chọn cho Tiểu Mi.
Ba nghìn Nguyệt Lão sợ hãi uy lực của mũi tên khổng lồ nên vội vã tránh ra nhường lại một con đường trên không trung.
Tôi lo lắng nhìn Tiểu Mi, chỉ thấy cô ấy lau đi nước mắt đang chảy dàn dụa trên khuôn mặt rồi nói:
“Em có vũ khí bí mật hạnh phúc nhất vũ trụ.”
Là chiếc nhẫn kết hôn của chúng tôi.
“Hai người thật xứng đôi.”
Tiểu Thư Màu Hồng kéo tôi, cười khổ.
“Bắn!”
Một nghìn Thần Cupid buông tay.
Một mũi tên khổng lồ lóe sáng vút ngang bầu trời, như ngôi sao băng bay về hướng trung tâm của căn phòng mà Tiểu Mi đang đứng!
Tiểu Mi đưa tay trái lên, chờ đợi tình yêu chấn động đất trời nhất trong một trăm năm trở lại.