Nguyệt Vy


Sau khi thấy Thẩm Hạo đi ra khỏi phòng bếp, Tần Phỉ Tuyết cắn môi dưới, nhìn quần áo lộn xộn của mình, sau đó chậm rãi sửa sang lại làn váy.

Cỗ tà hỏa kia lại bị trêu chọc, nàng cũng rất khó chịu, cái này cũng phải trách chính nàng, ngay từ đầu, nếu không quyến rũ Tiểu Hạo, Tiểu Hạo cũng sẽ không hoang đường như vậy luôn nghĩ tới làm tình với mình.

Tần Phỉ Tuyết thở dài, đưa tay sờ sờ dưới váy, nơi đó đã không còn hình dạng, giống như một cái ao bùn nhão, vừa dính vừa trơn, còn mang theo một mùi hương nồng đậm.

Sau khi ăn cơm xong, Tần Phỉ Tuyết thu dọn bát đũa, trở về phòng thay một bộ quần áo thể thao đơn giản.

Mặc dù quần áo thể thao đơn giản, nhưng mặc trên vóc dáng hoàn hảo của nàng, đặc biệt có khí chất, cũng không thể che dấu được sự gợi cảm của nàng.

Cặp vú đầy đặn, nặng trịch treo ở phía trên, Thẩm Hạo không chút nghi ngờ lúc chạy lên sẽ lắc trái lắc phải.

Quần đùi nhỏ màu trắng, lộ ra đôi chân trắng như tuyết, buộc tóc đuôi ngựa, vậy mà lại có một tia hương vị thiếu nữ thanh thuần.


Nhìn thấy mẹ vợ có một hương vị khác, Thẩm Hạo lại nổi lên phản ứng.

Một màn này, tự nhiên cũng rơi vào trong mắt Tần Phỉ Tuyết.

Cũng không biết Tiểu Hạo này rốt cuộc là ăn cái gì lớn lên, ở phương diện tinh lực kia, thật sự là rất tràn đầy.

“Dì, dì đi đâu vậy” Thẩm Hạo tò mò hỏi.

“Dì đi chạy bộ.

”“Chạy, vậy dì chờ con một chút, con cũng đi với dì, chạy thể dục đêm không an toàn.

”“Hẳn là không, dì đi một mình là được rồi.

” Tần Phỉ Tuyết có chút kinh ngạc.

“Cái này làm sao được, còn cần phải bảo vệ dì thật tốt.

”Thẩm Hạo đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội cùng mẹ vợ thúc đẩy “tình hữu nghị”.

Hắn vội vàng trở về phòng thay một bộ áo thể thao, nhưng vẫn không che giấu được chỗ đang dựng lên kia.

“Con… con như vậy đi ra ngoài như vậy có thích hợp không?”Khuôn mặt Tần Phỉ Tuyết đỏ bừng, liếc mắt nhìn chỗ kia của Thẩm Hạo một cái, ngượng ngùng nói.

Thẩm Hạo ngầm cười hai tiếng, thế nhưng ở trước mặt Tần Phỉ Tuyết, đưa tay vào trong đũng quần, kéo nó lên trên một chút, làm cho đường viền không còn rõ ràng như trước nữa, sau đó nói…“Như vậy là tốt rồi, buổi tối, người khác sẽ không giống như dì của con, nhìn chằm chằm vào chỗ này.


”Nghe nói như vậy, Tần Phỉ Tuyết hờn dỗi nói, “Xấu xa, đi thôi.

”Nói xong, nàng quay đầu ra cửa.

Thẩm Hạo cười hắc hắc, đi theo.

Trên con đường nhỏ trong công viên, nương theo đèn đường sáng ngời, Thẩm Hạo có thể rõ ràng nhìn cặp mông mê người của mẹ vợ, theo biên độ chạy mà vặn vẹo trái phải.

Cặp vú mềm mại trước ngực tựa như hai quả bưởi nặng trịch treo ở trên, mỗi lần phập phồng đều là một trận loạn thế rung chuyển.

Thẩm Hạo nhìn thấy thì miệng đắng lưỡi khô, không thể không nói, sự thành thục mị hoặc của Tần Phỉ Tuyết đối với Thẩm Hạo mà nói, có lực hấp dẫn cực lớn.

Từ sau khi ở cùng Trần Tư Tư, hắn chưa từng được nữ nhân làm dịu, đã nghẹn thật lâu, khát vọng đối với phương diện kia, quả thực như sói như hổ.

Tần Phỉ Tuyết bây giờ, giống như một con thỏ nhỏ tùy thời đều có thể bắt được, nhào tới là có thể ăn một ngụm.

Hai người cứ thế chạy bộ, một trước một sau ở trong công viên xung quanh, lúc này công viên đã không còn mấy người.


Thỉnh thoảng có thể nhìn thấy bóng người chạy qua, đều là người chạy đêm.

“Tiểu Hạo, sao con luôn đi theo phía sau dì vậy?”Tần Phỉ Tuyết làm chậm tốc độ, chạy song song với Thẩm Hạo, đôi mắt to ngập nước chớp chớp, tò mò nhìn Thẩm Hạo.

Bởi vì chạy bộ, trán và cổ của nàng đều đầy mồ hôi, hơn nữa hai má cũng có chút ửng đỏ, quần áo thể thao mỏng manh đã bị mồ hôi thấm ướt, mơ hồ lộ ra đường nét hình dáng của nội y, đặc biệt mê người.

Thẩm Hạo nhìn chằm chằm đôi môi hồng đô đô của mẹ vợ, lộ ra bộ dáng nghiêm trang.

“Dì, con ở phía sau mới có thể bảo vệ dì.

”Tần Phỉ Tuyết tự nhiên sẽ không tin tưởng loại lời lừa gạt tiểu hài tử này, tên này, nhất định là muốn ở phía sau nhìn trộm mình, vừa nghĩ đến mình bị Thẩm Hạo nhìn trộm, nàng liền cảm thấy giữa hai chân có chút khó chịu, trơn trượt.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận