“Nói là còn phải sửa từ đường cho chúng ta, chuyện như vậy ai dám phản đối?” Hách thị nói, cũng không biết muội tử của Diệp Vạn Phúc kia rốt cuộc định làm gì, không phải chỉ muốn nhận khuê nữ nuôi thôi sao?
Mặc dù không cho mấy người tiểu Kiều đi, nhưng lại đều chờ người lớn đã qua, len lén theo phía sau xem náo nhiệt, khi người lớn trong thôn thương lượng chuyện lớn, tiểu oa tử đều sẽ đi theo ngửi náo nhiệt, còn có đứa sẽ lén trèo tường, leo cây, nhưng chuyện hôm nay có phải là chuyện lớn không đây?
Chờ khi mấy người tiểu Kiều đến cửa từ đường, bên trong đã rất náo nhiệt, một đám oa tử bên ngoài đang tìm cách nghe ngóng.
Lý chính Diệp ngũ gia cảm thấy chuyện này không đáng tin, nhưng không chống được có thật nhiều người nhận chỗ tốt từ Diệp cô nãi nãi kia, cộng thêm từ đường này đã lâu không sửa, hiện giờ có người bỏ tiền, chính là muốn nói chút chuyện này với mọi người, thân là lý chính, hắn không thể cự tuyệt yêu cầu này.
Diệp Vạn Phúc đại biểu cho muội tử mình nói ra chuyện này, “Mấy năm này gia muội ta không giữ được oa tử, thái thái trong phủ thiện lương, nên chấp thuận cho nàng nhận một dưỡng nữ, đây là để cho nàng có chỗ dựa vào, trong thôn chúng ta không cần nói, không có nhà nào tốt như trong phủ, đi cũng là một đường ra, ta ở đây bảo đảm thay muội tử ta, tuyệt đối sống như đại tiểu thư.”
Lời kia vừa thốt ra, rất nhiều người bắt đầu rục rịch ngóc đầu dậy, nghĩ tới nếu như khuê nữ nhà mình được chọn trúng rồi, đến lúc đó chẳng phải một bước lên trời sao?
Nhưng mà, khi rất nhiều người động lòng, cũng có vài người không hề cử động, lý chính Diệp ngũ gia một mực nhìn ra ngoài, chờ thấy Trương bộ đầu từ bên ngoài đi tới, mới yên lòng.
Tuy Trương bộ đầu ở trong huyện, nhưng có quan hệ với Diệp gia thôn, nghiêm chỉnh mà nói, đi ra từ Diệp gia thôn, Trương địa chủ là thúc bá cách mấy đời của hắn, lần này Diệp gia mở từ đường, mời cả Trương địa chủ qua đây.
Trương địa chủ vốn không để ý đến chuyện nhỏ này, nhưng Diệp ngũ gia thân là lý chính cảm thấy chuyện này hơi kỳ quái, nên nhờ Trương bộ đầu giao thiệp rộng đi tìm hiểu, có Trương địa chủ ở đây, thật sự có chuyện gì, cũng sẽ không sao, dù sao Diệp gia thôn này có rất nhiều người mướn đất nhà Trương địa chủ, sẽ cho hắn mặt mũi.
“Vạn Phúc à, mặc dù đây là chuyện tốt, nhưng ta lại có chút nghi vấn, lẽ ra đại Hương không phải là chính phòng nãi nãi, việc nhận khuê nữ này chính phòng nãi nãi không nói gì sao? Cả gia trong phủ cũng sẽ đồng ý?” Dù sao Diệp ngũ gia làm lý chính, kiến thức rộng, vẫn hiểu chút cong cong thẳng thẳng trong này, đại Hương này chỉ là di nãi nãi, nói lời không thể tự làm chủ đi.
Diệp Vạn Phúc vội nói: “Ngũ đại gia, đây chính là người trong phủ tốt bụng, biết đại Hương đến tuổi này là không có một oa, bình thường đại Hương làm người tốt, nhận khuê nữ nuôi không có chuyện gì, trong phủ bọn họ không thiếu một miếng cơm này.”
Trương bộ đầu nghe Diệp Vạn Phúc nói, không khỏi hừ lạnh một tiếng, hắn là bộ đầu trong huyện, không sợ đắc tội một di nương đại hộ, huống chi Diệp Đại Hương này còn lừa người trong thôn, quả thật tát nàng mấy bạt tai đều ít.
Mọi người đều nghe thấy Trương bộ đầu hừ lạnh, Trương địa chủ nói: “Lão lục, ngươi có gì muốn nói?” Trương bộ đầu đứng hàng lão lục trong Trương gia, Trương địa chủ mở miệng cũng định tăng thêm khí thế cho cháu mình, nếu Trương địa chủ có thể kiếm được gia nghiệp lớn như này, vậy không thể không nhìn ra được kỳ quái trong này, chính là người trong thôn chưa từng trải việc đời, mới có thể vừa nghe thấy nhận khuê nữ nuôi đã cảm thấy là chuyện cực tốt, phải biết rằng thiên hạ không có cơm ăn miễn phí, chuyện gì sau lưng đều có nguyên nhân khác.
Trương bộ đầu nói: “Không dối gạt các vị trưởng bối, ta thật sự đã đi nghe ngóng chuyện này, đại Hương muội tử dầu sao cũng đi ra từ trong thôn chúng ta, ta cũng không muốn nghĩ xấu người ta như vậy, nhưng nếu như không nói thật với người trong thôn mình, đó chính là khiến người ta không yên lòng.
Ta đã tự mình đi nhà chồng đại Hương muội tử nghe ngóng, người ta không nói có thể để cho di nương đi nhận khuê nữ, làm di nương oa mình sinh đều không thể gọi mình là nương, huống chi chỉ nhận một khuê nữ nuôi? Nhưng nhà chồng đại Hương muội tử ngược lại muốn tìm một tiểu cô nương tuổi không quá lớn làm thế thân cho khuê nữ đại nãi nãi của bọn họ, đi đến chùa xuất gia, lời ta nói hoàn toàn chính xác, mọi người đều làm cha nương, oa tử là miếng thịt rớt từ trên người xuống, cả đời đều ở trong miếu, đó là cuộc sống gì, dĩ nhiên nếu như có người vui lòng, vậy ta không nói gì, hôm nay mở từ đường, vốn không liên quan gì đến Trương gia chúng ta, nhưng ta cũng đi từ Diệp gia thôn ra, nếu vì chuyện như vậy, đến lúc đó làm ra mạng người, vậy trong nha môn sẽ không bỏ qua.”
Lời đã nói ra, về phần còn có ý kiến, đó chính là đừng bàn.
Sau khi Ngô thị về trực tiếp cùng Lưu thị Hách thị chửi Diệp Đại Hương kia.
Tiểu Kiều biết được chuyện này lấy phương thức như vậy bại lộ, xem ra trong thôn cũng không phải đều là người hồ đồ, còn có mấy người hiểu chuyện.
Mọi người đều không phải thấy tiền sáng mắt.
Ngũ đại gia không phải còn tốt sao? Khó trách mọi người đối với hắn làm lý chính đều rất phúc khí.
Thật sự suy nghĩ vì mọi người.
“Hai người nói, Diệp Vạn Phúc này có biết chuyện không?” Hách thị hỏi hai tẩu tử.
Lưu thị nói: “Ta thấy hắn cũng bị gạt đó, muội không nhìn thấy khi Trương bộ đầu nói lời kia, mặt hắn trắng như quỷ vậy, sau đó đều không nói gì, nói lên Diệp Đại Hương gạt cả ca ca mình đấy? Nhìn hôm nay Diệp Vạn Phúc ra một trò hề lớn như vậy, về sau người trong thôn còn không chỉ chỉ chỏ chỏ?”
Ngô thị nói: “Trước kia có thể đưa muội tử của mình đi làm thiếp, bản thân đã không sợ người chỉ chỏ, huống chi những năm này cả nhà bọn họ cũng dính không ít ánh sáng của muội tử hắn, về sau khẳng định còn có thể thơm lây tiếp, cho dù bị ghẻ lạnh, nhiều lắm lúc đó buồn bực một trận, sau này vẫn như trước.” Mặc dù Trương bộ đầu và ngũ đại gia nói rõ chuyện, nhưng Ngô thị vẫn cảm thấy khẳng định có người vui lòng, dù sao chỉ là xuất gia, vẫn có thể mang đến chỗ tốt cho nhà mình, hy sinh môt nha đầu, cả nhà tốt hơn, rất nhiều người sẽ bằng lòng.
Hách thị và Lưu thị chấp nhận sâu sắc, nhưng người khác vui lòng là người khác, bọn họ đều không vui lòng, nữ oa tử cũng là miếng thịt rớt từ trên người mình xuống, đều muốn nhìn trưởng thành lập gia đình sinh con đấy.
Sao có thể ở trong chùa miếu qua một đời được? Đó có khác gì chết chứ?
Mấy người Diệp Tiểu Kiều đều nghe được chút động tĩnh, biết chuyện không thành, nhưng cụ thể là tình huống gì, không rõ ràng lăm,s vẫn nghe Ngô thị nói mới hiểu được rốt cuộc có chuyện gì.
“Khó trách vẫn không thấy ngũ đại gia nói gì, thì ra đã vụng trộm đi thăm dò.
Thảo nào hắn làm lý chính nhiều năm như vậy.
Thêm nữa do ngũ đại gia ra mặt, người khác đều không dám trách tộ.” Dù sao lý chính ở trong thôn là quan lớn nhất rồi, sau này có chuyện gì không phải cần lý chính làm sao, tùy tiện một chút đều khiến buồn chết, vậy không sợ đắc tội, chỉ cần cả nhà Diệp Vạn Phúc vẫn còn sống trong Diệp gia thôn.
Hơn nữa biết chân tướng sự tình, không hề sợ nhà Diệp Đại Hương gả tới trả thù, đây chính là Diệp Đại Hương gạt bên kia nói nhận khuê nữ, chọc ra Diệp Đại Hương chỉ có chỗ xấu, không có lợi, Diệp Tiểu Kiều cũng không sợ Thanh Phượng bị hoài nghi rồi.
Nhưng mở từ đường không được bao lâu, vẫn có người tự nguyện đưa khuê nữ đến chỗ Diệp Đại Hương, Diệp Đại Hương như không có chuyện gì, chọn người, an vị xe ngựa hoa lệ rời đi, còn nhà có khuê nữ được chọn, được bạc trắng bóng, từ đó đều không liên quan, không hề đau lòng chút nào, ngược lại bởi vì được bạc mà đắc ý hả hê.
Diệp Tiểu Kiều đặc biệt may mắn vì mình không sinh ra trong nhà như vậy, nếu không còn không bằng đập đầu chết.
Chuyện như vậy vẫn có chút ảnh hưởng đến trong lòng người Diệp gia thôn, mấy tộc lão không được mọi người tôn trọng giống như trước nữa, còn có vài người trẻ tuổi trong thôn, nói trưởng bối tuổi lớn, làm việc suy tính không chu toàn, là lúc có thể không cần quản việc nữa, dù sao làm tới làm lui, có mấy người thật sự không quản việc chứ, dù sao chuyện này khiến bọn họ vô cùng không còn mặt mũi rồi.
“Nha đầu thúi, coi như ngươi có vận khí tốt! Cô ta còn nói muốn khiến ngươi làm ni cô cả đời đấy, hiện giờ coi như ngươi tránh khỏi.” Lại một lần nữa chạm mặt Diệp Tiểu Kiều, Quế Hoa không nhịn tức được, nói một câu như vậy.
Diệp Tiểu Kiều cười lạnh nói: “Cô ngươi là Vương mẫu nương nương hay Quan Âm bồ tát vậy, nàng ta thích làm gì thì làm? Ta có cha có nương, còn chưa tới lượt nàng ta làm chủ, chuyện lần này nhờ mọi người tâm tính thiện lương, nếu không có người bất mãn, trực tiếp cáo quan, ta thấy nhà các ngươi cũng không trốn thoát được, biết phòng giam là như thế nào không? Dưới đất có chuột chạy, còn có roi hầu người! Đừng chọc ta, nếu không thật sự đưa ngươi vào phòng giam!”
Đối với Quế Hoa oa tử như vậy, không thể ôn tồn được, nghe ý của nàng ta, cô nàng ta làm di nương muốn mình làm khuê nữ nuôi, thật đúng là đánh ý kiến hay, oa tử nhà người ta, nàng ta coi trọng là thành của nàng ta rồi, thật sự cho rằng mọi người đều tham tiền sao.
Nhìn thử xem, đây chính là đãi ngộ của trong nhà không có người có bản lĩnh, nếu nhà mình đủ mạnh, có đủ tiền, giống như Trương địa chủ, Diệp Đại Hương nghĩ cũng không dám nghĩ, cho nên Diệp Tiểu Kiều âm thầm hạ quyết tâm, nhất định phải cố gắng lên, tuyệt đối khiến mọi người đều tôn trọng mình!
Diệp Trụ thấy trời lạnh, bắt đầu quy hoạch khoai tây, dành một miếng đất nhỏ trong viện nhà mình, khiến Diệp Trụ rất có lòng tin trồng được khoai tây.
Hoàn cảnh sinh trưởng của khoai ây rất đơn giản, vả lại chịu hạn, chỉ cần đủ phân bón, thu hoạch không thành vấn đề.
Diệp Tiểu Kiều cũng đi theo Diệp Trụ xuống ruộng trồng khoai tây, khối đất này có chừng một mẫu, gieo xuống tối thiếu có thể thu được gần ngàn cân khoai tây.
Diệp Hạ cũng đã nhắc tới chuyện khoai tây này với Tôn quản sự, còn đặc biệt để tiểu Kiều dùng khoai tây làm món ăn chiêu đãi hắn, Tôn quản sự đặc biệt thích ăn, nhưng hắn nói: “Cái gọi là khoai tây này, trước kia ta được bên trên thưởng cho một bàn ăn rồi, là một món đồ quý giá, nếu các ngươi có thể trồng ra, kiếm tiền không thành vấn đề, nhưng việc này không thuộc quyền quản lý của ta, hễ trong phủ có thứ mới lạ gì, đều phải nói với chỗ đại tổng quản.
Chúng ta làm ăn lâu như vậy, ta cũng không dối gạt các ngươi, bên chỗ đại tổng quản không có nhiều tiền hoa hồng, thứ này không đưa vào được, cứ như vậy, các ngươi đều thua thiệt, theo ta thấy không bằng các ngươi tìm đại tửu lâu, tốt nhất là các châu phủ đều có, như vậy lượng tiêu thụ cũng cao, không lo bị lãng phí, ở giữa còn có thể tiết kiệm chút tiền hoa hồng.”
Lập Hạ nói: “Tôn quản sự nói thật với chúng ta, chúng ta cảm kích, nhưng không biết Tôn quản sự có quen người như vậy không, chúng ta là người nhà quê, không bằng Tôn quản sự.” Tôn quản sự mới nói những lời đó, chính là nhường đối phương nói như vậy, trong phủ tiến cống đồ mới lạ, chỗ tốt đều bị người bên trên khấu trừ rồi, hắn được vô cùng ít, nếu như có thể giới thiệu cho tửu lâu, như vậy hai bên hắn đều có thể kiếm được tiền, hơn nữa bên chỗ tửu lâu hắn còn kiếm được nhiều hơn.
Diệp Lập Hạ quả nhiên là người thức thời.
“Các ngươi cứ trồng trước đi, ta tìm cho các ngươi.” Tôn quản sự không một lời đáp ứng luôn.
Chờ sau khi Tôn quản sự đi, Diệp Tiểu Kiều vội nói: “Đại ca, vì sao nhất định để Tôn quản sự tìm? Chúng ta không tự tìm được sao?” Tôn quản sự này khẩu vị càng lúc càng lớn.
Lập Hạ nói: “Nói cho hắn tìm là ngoài mặt, bên hắn tìm, bên chúng ta cũng tìm, bên nào cho giá tiền cao hơn thì chúng ta làm bên đó.
Dù sao chúng ta làm ăn, cần nhân tình, nhưng ích lợi càng cần, cha từ phía nam vất vả lắm mới được chút khoai tây, chúng ta nhất định phải làm tốt.”