Nói xong, Tiêu Ấu Ấu ra mở cửa, vặn khóa cửa mấy lần cũng không mở được, cô quay lại lườm Diệp Trành, “ Mau mở cửa cho tôi!”
Diệp Trành thử một lát, sau đó buông tay, “ Cửa ở bên ngoài bị ông nội khóa rồi, tôi cũng không có cách nào.”
“ Anh cái tên hỗn đản này, anh nhất định là cố ý mà!” Tiêu Ấu Ấu tức giận đá vào chân anh ta
Diệp Trành cũng không cáu, cả người lui ề phía sau, nằm trên chiếc ghế mát xa đặt bên cửa sổ, thoải mái ngáp ngắn ngáp dài, “ Cô vẫn là tiếp kiệm sức lực đi, đây đều là ý của gia gia, muốn chúng ta bồi dưỡng tình cảm, sớm lừa cô gả cho tôi.”
Tiêu Ấu Ấu không có lời nào để nói.
Gia gia muốn có cháu bồng đến phát điên rồi!
“ Vậy tôi bây giờ làm sao đây?” Tiêu Ấu Ấu lại không khách khí đá vào chân anh, “ Trường học tôi mười giờ đóng cửa rồi, về muộn sẽ bị trừ điểm a!”
“ Ân..........để tôi nghĩ xem......” Diệp Trành đảo con ngươi, nghe thấy bên ngoài phòng đột nhiên vang lên tiếng cười nhẹ, trong lòng liền có chủ ý, đứng dậy tiến gần đến bên tai Tiêu Ấu Ấu nói : “ Cô phối hợp với tôi một chút, tôi bảo quản cô có thể trước 10 giờ thuận lợi về trường.”
Tiêu Ấu Ấu tròn mắt nhìn anh, thình lình bị anh kéo lên ghế mát xa.
“ A! Anh làm cái gì thế? Ưm.........”
“ Suỵt! Đừng kêu! Gia gia tôi đang ở bên ngoài nghe trộm đây!” Diệp Trành bịt chặt miệng Tiêu Ấu Ấu, nhỏ tiếng nói: “ Nghe theo lời tôi, tôi đảm bảo trước 10 giờ cô có thể về trường.”
Tiêu Ấu Ấu đành chịu, chỉ đành uất ức gật đầu.
“.....” Diệp Trành mở miệng muốn kêu tên Tiêu Ấu Ấu, đột nhiên nghĩ ra anh vẫn còn chưa biết Tiêu Ấu Ấu tên là gì, liền nhỏ giọng hỏi một câu: “ Cô tên là gì?”
“ Ấu Ấu.”
“ Được!” Diệp Trành nhẹ giọng nói, thâm tình tiến gần đến Tiêu Ấu Ấu, “ Ấu Ấu, chúng ta quen nhau đã hơn nửa năm rồi, em yên tâm, tình cảm của anh đối với em là thật lòng, em gả cho anh có được không?”
Tiêu Ấu Ấu Ấu mở miệng không biết bản thân nên nói cái gì bây giờ.
“ Nói........không được....” Diệp Trành nhỏ giọng dạy cô
“ Không........không được.......”
“ Ấu Ấu, anh thật sự thích em mà!” Anh cười gian càng ép gần cô
“ A! Anh đi ra! Cách xa tôi ra!” Thấy anh ta càng ngày càng gần, Tiêu Ấu Ấu lớn tiếng kêu, đẩy anh ra.
Diệp Trành nhíu mày, nhỏ giọng nói: “ Phản ứng quá kích rồi, nên là ham muốn dựa vào mới đúng chứ!”
Với tên đại ma đầu nhà anh!
Tiêu Ấu Ấu oán hận trong lòng.
Sớm biết anh ta khó đối phó như vậy, cô thà cùng mấy tên kia hỗn đản kia liều chết cũng không chịu cùng anh ta về đây.
Diệp Trành đột nhiên ấn nút khởi động trên ghế mát xa, ghế mát xa từ đâu thò ra mấy cơ quan, bắt lấy hai tay và hai chân của Tiêu Ấu Ấu.
“ Anh làm gì thế?” Lần này Tiêu Ấu Ấu có phần hoảng rồi.
“ Yên tâm, tôi muốn ông nội đối với tôi lới lỏng cảnh giác, cho tôi thêm một chút thời gian, không phải thật đâu, cô chịu khó,” Diệp Trành vừa nhỏ giọng nói, vừa quan sát Tiêu Ấu Ấu từ trên xuống dưới, “ Cô yên tâm 100%, loại con gái như cô cần phần trước không có phần trước, cần phần sau cũng không có phần sau, tôi một chút cũng không có hứng thú!”
“......” Nêu không phải bị trói hai tay hai chân, Tiêu Ấu Ấu nhất định sẽ tát cho anh ta mấy cái lên mặt.
“ Ấu Ấu....Anh yêu em, em gả cho anh được không?” Diệp Trành lớn tiếng nói với Tiêu Ấu Ấu, lại nhỏ giọng nói : “ Giờ giả vờ bị tôi dọa sợ rồi, diễn tốt vào, trước 10 giờ bảo đảm cô có thể về trường.”