Biết được tin Dịch Dương trở về, Hứa Tân Di cố tình xin đoàn phim nghỉ sớm về nhà, chuẩn bị cuộc chiến.
Dịch Dương không thường xuyên ở nhà, công ty nhiều việc, nên rất bận, hầu hết thời gian không phải dành để đến công ty, thì chính là đi công tác ở nước ngoài, mà Hứa Tân Di thì bận đóng phim, có khi một năm cũng chưa về nhà.
Kết hôn hai năm, hai người gặp mặt đếm được trên đầu ngón tay.
Nghe nói lần này Dịch Dương trở về, chắc có lẽ sẽ ở lại một đoạn thời gian dài.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hứa Tân Di nắm lấy cơ hội, căn dặn trợ lý mua không ít món Dịch Dương thích ăn, bắt đầu chuẩn bị bữa tối.
Nguyên liệu nấu ăn cao cấp chỉ cần phương pháp nấu nướng đơn giản nhất là được, bận rộn suốt hai tiếng, Hứa Tân Di lấy chén dĩa, soạn ra một bữa tiệc lớn đầy hải sản.
8 giờ tối, Hứa Tân Di ngồi ở trước bàn ăn, thất thần nhìn đồ ăn trên bàn dần dần nguội lạnh.
Cửa không có động tĩnh, di động cũng không có bất kỳ tin tức gì.
Cô biết, Dịch Dương vừa mới về nước, khẳng định xã giao nhiều, thời gian này hơn phân nửa là bị người nào đó hay chuyện gì đó vướng bận nên thoát thân không được.
Chuyện giống như vậy đã xảy ra quá nhiều lần, quá bình thường cũng không ngạc nhiên nữa.
Giống như cuộc hôn nhân này, phụ nữ đứng mặt trước người chồng cường thế luôn công tác bận rộn, vĩnh viễn rơi vào thế yếu, cô vào vai nhân vật này quá nhiều. Chính là làm hòn vọng phu, ngồi trước bàn ăn chờ đợi chồng về nhà, trừ bỏ an tĩnh chờ đợi, không còn cách nào khác.
Hứa Tân Di mười phần kiên nhẫn chờ đến 9 giờ mới gọi điện cho Dịch Dương.
Điện thoại không ai nhận.
Nhìn đồ ăn trước mặt đã sớm lạnh ngắt, Hứa Tân Di kiên nhẫn bỏ từng món, từng món vào lò vi ba hâm nóng lại.
Tiếp tục chờ.
Rốt cuộc đến 11 giờ khuya, cửa chính mới truyền đến động tĩnh, mà giờ phút này, bàn tiệc hải sản cao cấp trên bàn đã lạnh tanh.
Dịch Dương một nắng hai sương mà về, áo khoác vest trên người đã cởi ra nằm ở trên cánh tay, áo sơmi màu trắng rộng lớn hiện ra đôi vai gầy nhưng rắn chắc, ấn đường hãm sâu, áp lực cưỡng chế đầy đông lạnh và hờ hững.
Trong không khí mơ màng nhàn nhạt mùi rượu.
“Anh đã trở về?” Một tiếng yêu kiều chần chờ từ phòng bếp truyền tới.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Dịch Dương quay đầu lại nhìn, phòng bếp tối tăm, ánh đèn màu da cam le lói, người vợ kết hôn được hai năm của anh đang dùng vẻ mặt kinh hỉ nhìn anh.
Chỉ một thoáng, ngũ quan lạnh nhạt của Dịch Dương giống như tăng thêm một tầng băng sương, nhàn nhạt liếc nhìn Hứa Tân Di, từ trong cổ họng nhảy ra một chữ.
“Ừ.”
“Ăn cơm chưa? Em tự tay nấu cho anh…”
“Không cần, lại đây, có việc thương lượng với cô.”
Dịch Dương ngồi ở trên sô pha, một cặp chân dài đạp trên mặt thảm, khuỷu tay chống ở đùi, gập người, cúi đầu, xoa ấn đường mỏi mệt, cảm nhận được Hứa Tân Di đi đến bên cạnh, quăng một phần văn kiện lên trên bàn trà trước mặt.
Tuy rằng là thương lượng, nhưng giọng điệu không có ý tứ thương lượng, dù là nửa phần.
“Nhìn đi, nếu không có ý kiến thì ký tên.”
Dòng tiêu đề ‘ giấy thỏa thuận ly hôn ’ khá to xâm nhập vào mi mắt Hứa Tân Di.
“Giấy thỏa thuận ly hôn? Anh muốn ly hôn với em?”
Giọng Hứa Tân Di đầy run rẩy, ấn đường nhíu chặt, giống như đã chịu kích thích cực lớn. Kinh ngạc nghi ngờ nhìn Dịch Dương, hốc mắt đỏ.
“Dịch Dương, anh đừng nói giỡn với em, em đã chuẩn bị mấy món hải sản mà anh thích ăn nhất, còn… Anh làm việc mệt mỏi lắm phải không? Muốn tắm trước hay…”
“Tôi không nói giỡn với cô, Hứa Tân Di, hai năm trước, nguyên nhân tại sao chúng ta kết hôn, người rõ ràng nhất không phải là cô sao? Mấy năm nay chúng ta không có quan hệ vợ chồng với nhau, cũng không có ai biết cuộc hôn nhân này.”
“Hiện tại ly hôn, cô sẽ không có tổn thất danh dự và tài sản cá nhân. Mặt khác, nếu cô xem không hiểu mục phân chia tài sản, ngày mai tôi sẽ kêu luật sư đến nói cho cô biết.”
“Em không hiểu! Em cái gì cũng đều không hiểu! Chúng ta ăn cơm trước được không anh? Cơm nước xong anh nghỉ ngơi cho khỏe người, em còn có việc, không quấy rầy anh…”
“Hứa Tân Di, tôi đang nói chuyện nghiêm túc với cô, cô đừng vô cớ gây rối!”
Hứa Tân Di khựng người một lát, nắm chặt hai tay thành đấm, đáy mắt tràn ngập nước, liếc mắt thôi nước cũng đã chảy xuống từng giọt từng giọt.
Cô không hiểu, lại tuyệt vọng, chua xót và ủy khuất không chút nào che lấp.
“Tại sao? Rõ ràng mấy năm nay đều rất tốt, tại sao anh muốn ly hôn với em? Lý do? Là em không tốt? Hay là em làm sai điều gì, dù sao anh cũng phải cho em một lý do chính đáng.”
“Lý do?”
Dịch Dương nhìn cô thật lâu, sau đó, đột nhiên phụt ra một tiếng cười nhạo, khóe miệng bạc tình cùng mỉa mai đâm vào tầm mắt Hứa Tân Di , làm chóp mũi cô càng lên men.
“Mấy năm nay, sau lưng cô làm cái gì, không cần tôi nhiều lời nói ra. Tôi không muốn nói quá khó nghe, cũng không muốn chọc phá quá khứ của cô, chừa chút mặt mũi, hoà bình ly hôn đi”
“Nhưng… Em không đồng ý ly hôn! Em không đồng ý! Em không ký!”
Hứa Tân Di làm bộ muốn xé giấy thỏa thuận ly hôn thành hai nửa: “Chúng ta là vợ chồng, mấy năm nay vẫn sống rất tốt, tại sao lại muốn ly hôn?”
Dịch Dương mắt lạnh nhìn, cũng không ngăn cản.
“Ngày mai tôi sẽ mang luật sư lại đây, cô nghỉ ngơi cho khỏe đi, tôi đi trước.”
Ngủ cũng không chịu ở lại ngủ.
Dịch Dương mặc vào áo khoác rời khỏi.
Vừa ra đến cửa, quay đầu lại liếc mắt một cái, Hứa Tân Di đưa lưng về phía anh ngồi xổm gần bàn trà, trong tay nắm đống giấy tờ hiệp nghị ly hôn, không tiếng động run rẩy.
Dịch Dương hai mắt hơi trầm xuống, anh biết Hứa Tân Di yêu anh sâu đậm, nhưng anh không có một chút tình cảm nào đối với Hứa Tân Di. Nếu không phải gần đây Hứa Tân Di làm nhiều chuyện quá đáng, thiếu chút nữa gây ra án mạng, anh cũng sẽ không đưa ra đề nghị ly hôn.
Cuộc hôn nhân này không có giá trị cũng không có ý nghĩa, tiếp tục đi xuống, cuối cùng chỉ là mua dây buộc mình, hại người hại mình mà thôi.
Tạm dừng một lát, Dịch Dương nhấc chân rời đi.
Phòng khách to như vậy toát ra luồng không khí lạnh run đầy trống vắng.
“Được rồi đừng cười, thiếu chút nữa thì lòi.”
Hứa Tân Di cười đến cong người, toàn thân đều nhịn không được mà run rẩy, oán trách nói: “Chán ghét, chuyện lớn như vậy cũng không cho người ta vui vẻ.”
Cô ngồi trên sô pha, nhìn giấy thỏa thuận ly hôn bị bản thân diễn kịch quá độ kích động mà xé làm hai mảnh, còn đâu tình trạng thê thảm cực kỳ bi thương như vừa nãy ở trước mặt Dịch Dương, khóe miệng đều căng tới mang tai.
“Biết là giấy thỏa thuận ly hôn sẽ đến, nhưng không ngờ nó lại tới nhanh như vậy. Tiểu A, chỉ cần ký xong giấy thỏa thuận ly hôn, tất cả đến đây đều kết thúc, đúng không?”
“Đúng vậy.”
Hứa Tân Di hài lòng tươi cười.
Hai năm trước, Hứa Tân Di trợn mắt té xỉu, xuyên qua đến thế giới này, không chỉ có như thế, còn trói định một hệ thống tên là Tiểu A.
Tiểu A nói cho cô.
[ Cô là nữ phụ độc ác, kết cục thê lương!]
Hứa Tân Di mắt một nhắm một mở, thiếu chút nữa lại tắt thở thêm lần nữa.
Tiểu A cho cô cơ hội trọng sinh một lần, đồng thời cũng cho cô hai lựa chọn.
“Một, vì mạng sống, từ giờ trở đi cô phải nhẫn nhục chịu đựng, nỗ lực tẩy trắng hình tượng độc ác của bản thân trong con mắt của mọi người, làm mọi người chấp nhận cô, làm Dịch Dương thật lòng yêu cô, dùng chân tình, lòng tốt, thứ phẩm chất đẹp nhất trên trời đất này thoát khỏi vận mệnh của nữ phụ độc ác.”
Hứa Tân Di như nghe được tiếng ca của thánh mẫu Maria.
“Đây là bản tóm tắt lý lịch cá nhân của Dịch Dương, hai mươi tám tuổi, quý tộc nhà giàu đời thứ ba, giá trị con người 2 tỷ, thân cao 188 cm, kích cỡ 18.8 cm, đẹp trai phong độ, đến nay vẫn độc thân, là chàng trai vàng đạt tiêu chuẩn về mọi mặt.”
“Hai, bất chấp tất cả, đi theo tích cách và cốt truyện, tiếp tục làm chuyện xấu, đi con đường của nữ phụ độc ác, nhưng tất cả mọi người sẽ chửi bới cô, chồng của cô cũng sẽ chán ghét cô, trên lưng cô sẽ đeo hình tượng độc ác. Cho đến khi Dịch Dương nguyện ý ly hôn với cô mới chấm hết.”
Sinh mệnh thành đáng quý, tình yêu giá càng cao.
“Nghe hay đó, bổn tiểu thư chọn No.2.”
Tiểu A: “?”
“Ngày ngày phải đóng vai yêu chết yêu sống, không được vui vẻ thoải mái không quan trọng, ta đây chỉ muốn nhìn thử xem giấy ly hôn nó trông như thế nào thôi.”
Còn không phải là vào vai một nữ phụ độc ác rễ tình đâm sâu lại vì tình yêu mà làm chuyện xấu sao? Cô quá rành!
Hứa Tân Di tin tưởng, lấy trình độ ‘ chán ghét ’ của bản thân, không bao lâu sau, Dịch Dương tuyệt đối sẽ lựa chọn ly hôn, nắm chắc trăm phần trăm, không chọn là đồ ngu.
Quả nhiên, Hứa Tân Di vào vai nữ phụ độc ác không đến hai năm, chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, Dịch Dương đã đề nghị ly hôn.
Hình tượng này của cô, núi cao sông dài đều ngăn không được.
Mắt thấy giấc mơ trở thành sự thật, kêu cô không hạnh phúc làm sao được?
Hứa Tân Di tâm tình rất tốt, ném một bàn hải sản vào thùng rác, vào phòng tắm, ngâm mình trong dòng nước ấm, đắp mặt nạ, uống chút rượu vang đỏ xem như tự chúc mừng.
Tiểu A: “Cô thật sự không muốn cứu vớt? Thật ra Dịch Dương cũng rất đẹp trai, lại có tiền, mọi phương diện đều không tồi.”
“Xem cưng nói kìa, làm như trên thế giới này cũng chỉ có mình Dịch Dương là đàn ông, chị nhắc nhở cưng nha, chị lăn lộn ở giới showbiz không chỉ có hai năm, đàn ông kiểu gì chưa thấy qua? Tại sao phải thắt cổ chết trên người Dịch Dương, từ bỏ một mảnh rừng rậm? Huống chi…”
Hứa Tân Di nhìn người con gái quyến rũ trong gương.
“Chị xinh đẹp như vậy, trẻ như vậy, tại sao lại phải vây quanh một người đàn ông không ra gì?”
Tuy rằng ‘ Hứa Tân Di ’ độc ác, nhưng lại là một cô gái chung tình, cô yêu Dịch Dương một cách điên cuồng. Bởi vì gia tộc liên hôn mới có cơ hội kết hôn với Dịch Dương, nhưng Dịch Dương lại đối xử với cô vô cùng lạnh nhạt, cô cũng vui vẻ chịu đựng.
Ở giới showbiz, bởi vì gia tộc giàu có, cho nên kiêu ngạo ương ngạnh, không ai dám chọc, đắc tội không ít người.
Dịch Dương muốn ly hôn, ‘ Hứa Tân Di ’ đánh chết không ký, liên tiếp dùng hành động tự sát để phản đối, cuối cùng khiến cho bản thân điên điên khùng khùng vẫn phải ly hôn.
Kết cục của ‘ Hứa Tân Di ’ … Một lời khó nói hết, cũng không cần nhắc lại.
Đến nỗi Dịch Dương, coi như chỉ là một anh chàng nam phụ si tình thôi, dù sao cũng sẽ không có kết cục tốt.
Cô thì sao, hiện tại chỉ nghĩ thuận lợi ly hôn với Dịch Dương, bị tình yêu gây thương tích, từ đây không hề tin tưởng tình yêu, không tim không phổi, chỉ nói tiền không nói tình, ngồi trên đống tài sản kếch xù, dạo chơi khắp chốn, bình thường vượt qua quãng đời còn lại sau này.
Cuộc sống hoàn mỹ.
******************
Dịch Dương làm việc quyết đoán dứt khoát, về nước ngày hôm sau đã chuẩn bị thỏa đáng giấy tờ pháp lý, mang theo hai luật sư trở về chung cư.
Phòng ở này được mua sau khi hai người kết hôn, ngay trung tâm thành phố, thuận tiện nghỉ ngơi, tầng cao VIP, phòng có quang cảnh đẹp, diện tích 420 m2, có thể quan sát toàn thành phố, nhìn không sót thứ gì, tầm nhìn rất tốt.
Hứa Tân Di rất thích nơi này, không biết sau khi phân chia tài sản, căn phòng này có thể chia cho cô hay không?
“Dịch phu nhân, vừa rồi đã khai báo tất cả tài sản phân chia rõ ràng cho cô, cô còn có chỗ nào chưa hiểu?”
Hứa Tân Di hốc mắt đỏ bừng, gương mặt tiều tụy trắng bệch, ảm đạm, từ lúc vào cửa đến bây giờ, cô chưa từng liếc mắt nhìn hai luật sư.
Dịch Dương hai chân bắt chéo, lười biếng dựa ra sau ghế sô pha, liếc tờ giấy thỏa thuận ly hôn, gương mặt sạch sẽ, đôi mắt hẹp dài hiện ra lạnh lùng, bạc tình.
“Không ý kiến thì ký tên nhanh đi.”
Đáy lòng Hứa Tân Di thầm mắng một câu “giả tạo”, trên mặt lại vẫn hấp hối giãy giụa.
“Không, em không ký, Dịch Dương, cho dù em đồng ý, mẹ và ông cũng sẽ không, anh có hỏi qua ý kiến hai trưởng bối trong nhà chưa? Nếu mẹ và ông biết…”
“Tôi sẽ nói sau, chuyện này cô không cần xen vào.”
Diễn kịch diễn đến cùng.
Hứa Tân Di run rẩy nhìn Dịch Dương.
“Ông xã, em biết em làm sai rất nhiều chuyện, em hứa với anh, sau này em sẽ sửa, em sẽ sửa tất cả, chúng ta đừng ly hôn, được không anh?”
“Đều đã tới tình trạng này, cô cho rằng còn có bất kỳ điều gì có thể cứu vãn?”
Thấy Dịch Dương thờ ơ, trái tim Hứa Tân Di như tro tàn, giống như không còn cách nào khác, đành tiếp nhận sự thật này, không còn sức lực đấu tranh.
Cô gạt nước mắt, nhẫn tâm nói: “Ly hôn, có thể, trừ bỏ mớ tài sản phân chia vừa rồi, em còn muốn căn nhà này”
“Có thể.”
“Anh không thể nói cho bất kỳ ai biết chúng ta đã từng kết hôn.”
“Không thành vấn đề.”
Lòng lang dạ sói, trái tim sắt đá, người đàn ông nhẫn tâm.
Hứa Tân Di cùng đường bí lối, không hề chần chờ, run rẩy buông tay cầm lấy giấy bút, một giọt nước từ hốc mắt chảy xuống, nện lên vị trí ký tên, nhiễm một mảng lớn nước mắt.
Hai luật sư liếc nhau, thấy được đáy mắt thương tiếc từ đối phương, thở dài.
Ký xong, cô lưu luyến nhìn giấy thỏa thuận ly hôn, ánh mắt cầu xin nhìn Dịch Dương, thấy Dịch Dương nhìn cũng không muốn nhìn cô một cái. Lúc này mới bi phẫn muốn chết đẩy giấy thỏa thuận ly hôn đến đi phía trước, cắn môi dưới, nước mắt rơi như mưa, không chịu nói thêm một câu.
Trong lòng lại âm thầm khen ngợi kỹ thuật diễn của bản thân.
Luật sư nhìn một lần để xác minh chữ ký của Hứa Tân Di, xác nhận không có sai, sau đó đưa cho Dịch Dương.
“Dịch tiên sinh, mời ký tên ở chỗ này.”
Dịch Dương cầm bút, đặt bút trên giấy, không lâu sau, một chữ ký phóng khoáng lưu loát sẽ xuất hiện ở chỗ này.
Từ đây về sau vận mệnh của Hứa Tân Di sẽ một dao cắt đứt, sau khi rời khỏi căn phòng này, cô sẽ chính thức làm chủ cuộc đời mình.
—— “Mau ký, mau ký! Rốt cuộc mình có thể thoát khỏi cái này nơi quỷ quái này rồi!”
Đang chuẩn bị ký tên lên giấy thỏa thuận ly hôn, Dịch Dương dừng lại, kỳ lạ nhìn Hứa Tân Di.
Hứa Tân Di gió thảm mưa sầu nhìn anh.
Vừa rồi… Hình như anh nghe được một giọng nói?
Là của Hứa Tân Di ?
Đôi mắt đầy hoài nghi của Dịch Dương miệt mài theo đuổi nhìn chằm chằm Hứa Tân Di .
“Ông xã, anh… Không ký sao?”
Trái tim Hứa Tân Di thình thịch một tiếng, đột nhiên run một chút, nín thở lấy hơi.
—— “A di đà phật, ông trời phù hộ, chúa Jesus, Thánh A La phù hộ con!”
Nhìn Hứa Tân Di khóc như mưa rơi, một gương mặt cực kỳ bi thảm đáng thương, Dịch Dương nghi ngờ càng sâu.
Ảo giác?
Anh mỏi mệt xoa xoa ấn đường, có lẽ là gần đây quá mệt mỏi.
Dịch Dương tự an ủi bàn thân, hít sâu một hơi, tiếp tục cúi người ký tên.
—— “… Làm mình sợ gần chết, nếu anh ta lật lọng không ký, chẳng phải là mình diễn không công?!”
Dịch Dương tay khựng lại.
—— “Ký xong giấy thõa thuận ly hôn, không bằng đêm nay mở party chúc mừng, hai ngày trước đạo diễn Lý tìm tới cửa trao tận tay mình kịch bản phim mới, tìm thời gian bàn chuyện mới được. Nam chủ hình như là Hàn Kiêu, nghe nói còn có cảnh giường chiếu và cảnh hôn hít…”
Dịch Dương nắm chặt bút.
—— “Hình như Mango TV đang chuẩn bị chương trình tuyển chọn người mẫu nam, có hơn một trăm anh chàng đẹp trai mới vừa tốt nghiệp đại học, không biết có thiếu khách mời…”
Hứa Tân Di khát khao tương lai tốt đẹp, đắm chìm trong trong thế giới của chính mình, không hề chú ý tới sắc mặt càng ngày càng khó coi của Dịch Dương.
—— “Lúc trước mình tiên đoán quá đúng, hai năm, nhiều nhất là hai năm anh ta sẽ ly hôn, quả thực để mình đoán đúng rồi!”
Dịch Dương viết chữ ‘ Fuck ’ vào chỗ ký tên.
Hết chương 1