Nhà giàu nữ phụ không muốn có được tình yêu

Tình cờ, thật sự rất là tình cờ.
Kết hôn hai năm, số lần Hứa Tân Di gặp Dịch Dương có thể đếm được trên đầu ngón tay. Hiện tại lại tới nông nỗi bước ra cửa quẹo cái cua đều có thể gặp được.
Trời đất chứng giám, câu lạc bộ này là lần đầu tiên Hứa Tân Di tới, mấy ẻm trai trẻ trong phòng kia là lần đầu tiên tiếp xúc từ lúc xuyên qua đến nay nha. Sao có thể tình cờ đến như vậy được kia chứ?
Không trước không sau, không nhanh không chậm, vừa lúc cô đi toilet lại bị Dịch Dương bắt gặp ngay trước cửa phòng?
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đừng nói là tên khốn Dịch Dương này đang theo dõi mình à nha?
Hứa Tân Di trong lòng hoảng loạn, ngựa chạy tùm lum.
—— “Từ từ, tại sao mình phải hoảng sợ? Mình lại không có làm sai cái gì, tay mấy nhóc kia mình còn chưa sờ nữa mà, mình rõ ràng ngồi rất đoan trang, thanh thanh bạch bạch. Huống chi, hiểu lầm không phải càng tốt sao? Tên đàn ông chó Dịch Dương này rất coi trọng thanh danh, chẳng lẽ còn có thể chịu đựng vợ của mình lén ra ngoài làm bậy?”
Nghĩ như vậy, Hứa Tân Di rộng mở thông suốt.
“Đúng vậy, thật là tình cờ nha, ông xã, sao anh cũng ở đây vậy?”
Dịch Dương ánh mắt nặng nề nhìn cô: “Tôi đến nói chuyện công việc, còn cô?”
“Em……” Hứa Tân Di chột dạ, im lặng.
Vừa ói ra một chữ, chưa kịp nói chữ tiếp theo, bỗng cửa từ bên trong mở ra.
Cậu trai trẻ ngồi ở bên tay trái Hứa Tân Di mỉm cười đi ra, nhìn thấy Dịch Dương và Hứa Tân Di đứng trước cửa, ngẩn ngơ tại chỗ.
Cái này … Thực xấu hổ.
“Chị Tân Di, đây là……”
Hứa Tân Di vội vàng hoảng loạn, bối rôi lúng túng nói: “Cậu đi vào trước đi, chúng tôi có việc riêng cần nói.”
Cậu trai trẻ kia cũng rất nghe lời, liếc mắt nhìn Dịch Dương một cái, biết điều, không hề nhiều lời, vội vàng vào phòng.
—— “Mau mau mau! Mau hỏi tôi thằng nhóc này là ai? Sau đó giận tôi, hoài nghi tôi hồng hạnh xuất tường, chỉ vào mũi tôi nói ‘ cô dám hồng hạnh xuất tường ở bên ngoài tìm đàn ông cho tôi đội nón xanh? Ly hôn ’. Kế tiếp một lòng muốn ly hôn với tôi, dù ai khuyên cũng vô dụng.”
“Ông xã, anh nghe em giải thích……” Hứa Tân Di im miệng, chờ Dịch Dương mắng chửi cắt ngang lời nói của cô.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
—— “‘ Tôi tận mắt nhìn thấy, cô còn muốn nói cái gì nữa, ly hôn’.”
Hứa Tân Di tự cho là dừng đúng lúc, trong lòng chờ Dịch Dương chuẩn bị hưng sư vấn tội, ngoài mặt muốn nói lại thôi.

Anh thật là coi thường Hứa Tân Di.
Không sai, còn cố tình lừa anh suốt một thời gian dài … Mày còn chờ mong điều gì ở trên người Hứa Tân Di? Người phụ nữ này trong ngoài không đồng nhất, bản chất còn chưa thấy rõ ràng sao?
Kế hoạch thai chết trong bụng, chất vấn ấp ủ đã lâu lại không có cách nào nói ra miệng, Dịch Dương xoa xoa gân xanh huyệt Thái Dương đang nhảy tưng tưng.
“Sao cô lại ở chỗ này?”
“Em đến gặp bạn …”
Hứa Tân Di ánh mắt mơ hồ không chừng, không dám nhìn thẳng Dịch Dương, bộ dáng che che dấu dấu, ấp a ấp úng như có ẩn tình, vô cùng khả nghi.
“Bạn? Ai?”
“Là An Nhã với mấy người bạn của chị ấy, Dịch Dương anh đừng nóng giận nha”
—— “Mau! Giận tôi đi”
Dịch Dương hừ lạnh một tiếng, biểu tình lạnh nhạt như không chút nào để ý: “Tôi không tức giận, cô có mối quan hệ xã giao của chính cô, tôi không có hứng thú đối với sinh hoạt cá nhân của cô, càng sẽ không can thiệp.”
—— “Sao tên lưu manh này không suy nghĩ giống người thường vậy? Nhìn thấy vợ mình xuất hiện ở câu lạc bộ tư nhân đều không hỏi nhiều một câu, cũng không tức giận? Đơn giản như vậy thôi? Cứ như vậy mà tin tưởng tôi vô điều kiện? Đội nón xanh cũng không sao?”
Dịch Dương một tay kéo kéo cà vạt, gương mặt vốn đã lạnh lùng giờ như tăng thêm một lớp băng sương, lạnh lùng liếc mắt nhìn Hứa Tân Di.
“Được rồi, chơi vui vẻ, về nhà sớm một chút.”
…… Hứa Tân Di lời nói nghẹn ở trong lòng, phun không ra.
—— “Hành động của mình rõ ràng như vậy mà anh ta còn thờ ơ? Anh có phải cảm thấy mấy chuyện này đều bình thường hay không?”
Tân Di nghĩ nghĩ, cảm thấy có lý.
—— “Dịch Dương không có cảm tình đối với mình, cho nên mình làm cái gì anh ta đều thấy không sao cả. Cho nên mình có thể sờ sờ tay, vuốt vuốt đầu mấy cậu trai trẻ kia hay không?”
“Em biết anh sẽ tin tưởng em mà, cảm ơn anh nha ông xã, cảm ơn anh tin tưởng em, ông xã anh đi về trước đi, em lại uống hai ly với An Nhã, sẽ cố hết sức về nhà sớm một chút, trên đường cẩn thận nha anh”
Dịch Dương khép hờ mắt đánh giá cô, như đang châm chước lời nói này của Hứa Tân Di rốt cuộc có mấy phần là thiệt tình.
Nhưng anh nghiêm túc nghĩ nghĩ, cười.
Chỉ sợ mấy chữ ‘ trên đường cẩn thận ’ kia đều hư tình giả ý.
Thấy Dịch Dương xoay người rời đi, Hứa Tân Di sắc mặt kích động, mạnh mẽ bước, lại giả vờ rụt rè, còn gấp không chờ nổi nện bước đi vào phòng.
“Ký chủ, xin đừng OOC ‘ tình thâm như biển ’.”

“Ta không OOC, chính cô cũng nghe được, là chính miệng Dịch Dương nói không quan hệ, còn chúc ta chơi vui vẻ, giữa vợ chồng quan trọng nhất chính là tín nhiệm. Huống chi con người ai cũng có lòng yêu cái đẹp, ta cái này kêu ăn thịt uống rượu, trong lòng có Phật, đơn giản chỉ là thưởng thức mà thôi, như thế nào tính OOC?”
Cô để ý đôi bàn tay của ẻm chơi bóng rổ thật lâu.
—— “Tay của cậu nhóc chơi bóng rổ kia đẹp đã chết, đợi lát nữa tìm cơ hội sờ sờ. Còn cái cậu bên kia, chặc chặc chặc, mặt lại trơn lại bóng lại căng lại mềm, nhéo một cái thì phải biết, má ơi, nước miếng muốn chảy rồi. Giọng mấy đứa nhóc đó thật là dễ nghe, dù không động chạm, chỉ nghe bọn nhóc nói cả đêm cũng hài lòng rồi.”
Thời điểm Hứa Tân Di muốn mở cửa, bị một sức lực rất mạnh kéo giật cô ra sau, chân lảo đảo vài bước, trời đất đảo lộn, xoay người một cái lưng đã dựa tường, Dịch Dương xách cổ áo phía sau cổ của cô xoay tròn nửa vòng, bịch một tiếng ấn trên tường.
Dịch Dương tay chống tường, cúi người xuống, trên nét mặt âm trầm đen tối tất cả đều là vụn băng.
“Hứa Tân Di! Tôi chỉ nói một lần, ở bên ngoài, đừng chơi trò sáng ba chiều bốn giùm tôi”
Hứa Tân Di bị tường đông, bị cái bóng của anh che phủ, khoang mũi tràn ngập mùi hương của anh.
Hứa Tân Di ngẩn người, lập tức chớp mắt, vô tội nói: “Em không có.”
—— “Tên lưu manh này là con giun trong bụng mình sao? Sao mình nghĩ cái gì anh ta cũng đều biết?”
“Cô tốt nhất không có, nếu làm tôi biết cô ở bên ngoài quyến rủ đàn ông ……”
—— “Thì ly hôn ngay với tôi?”
Hứa Tân Di kỳ vọng đầy cõi lòng nhìn anh.
Dịch Dương cảm thấy bản thân một ngày nào đó sẽ bị Hứa Tân Di tức chết. Anh nghiến răng nghiến lợi.
“…… Tôi sẽ cho cô biết hậu quả.”
Hứa Tân Di âm thầm mắt trợn trắng.
—— “Chẳng lẽ anh còn có thể giống bá đạo tổng tài chơi cầm tù đánh gãy chân tôi sao? Huhu, tôi sợ quá nha.”
Trong lòng nghĩ như vậy, gương mặt lại rất ngoan ngoãn, thuận theo nói: “Anh yên tâm, em sẽ không làm mấy trò đó, anh biết em mà, ở trong lòng em, vĩnh viễn chỉ có một mình anh thôi.”
—— “Ọe ọe……”
Bàn tay chống ở trên tường nắm chặt thành đấm, Dịch Dương hít thở một lúc lâu mới bình phục lại tâm trạng. Anh không chút nào nghi ngờ lời của cô, chỉ cần chờ anh vừa rời khỏi, Hứa Tân Di có thể làm như vậy.
Sờ tay, nhéo mặt? Nghĩ hay lắm.
Dịch Dương lạnh giọng gằn từng chữ: “Trễ lắm rồi, hiện tại về nhà với tôi, ngay bây giờ.”
“Nhưng mà em …”

Cô chỉ chỉ căn phòng, hấp hối giãy giụa: “Còn bạn bè ở bên trong nha, lỡ hứa sẽ ở chơi với bọ họ rồi.”
Dịch Dương xả lỏng cà vạt, tức nghẹn: “Hứa Tân Di, tôi không phải thương lượng với cô, hiện tại, lập tức nói lời từ biệt với bọn họ, về nhà, tôi ở bên ngoài chờ cô.”
Hứa Tân Di ngơ ngẩn nhìn Dịch Dương vài giây, cô do dự giữa ba ẻm trai trẻ đáng yêu với một tên đàn ông chó chỗ nào cũng đều không tốt, phân vân lựa chọn.
“Vậy … Vậy anh chờ em một chút.”
“Tôi cho cô năm phút” Dịch Dương xoay người đi ngay.
—— “Năm phút, gấp như vậy sao, vội vàng đi đầu thai hả ba?”
—— “Tính tình của tên lưu manh này thật là không ổn định, vẫn là trước sau như một vô cùng kém. Chờ tới lúc tuổi già trung niên suy sắc, dáng người biến dạng, tính tình bạo lực này nhất định không ai chịu nổi, nhưng người xui xẻo hiện tại chính là mình nha, phải chăm lo cho một ông chồng như vậy, đổi thành người khác thì ai mà chịu nổi.”
—— “Mình thật sự thảm quá mà, tuổi tác như hoa như ngọc cứ như vậy bị tên lưu manh này phá hỏng.”
“Hứa Tân Di”
“Tới ngay tới ngay”
Không thể không nói, hệ thống bảo trì riêng tư của câu lạc bộ tư nhân này còn khá tốt, Dịch Dương la to như vậy, cũng không có ai đến xem hay chụp lén quay phim. Nếu đăng lên mạng làm mọi người xem rõ gương mặt thật của tên lưu manh này thì tốt biết bao.
Đẩy cửa bước vào phòng.
“An Nhã, em có việc nên đi trước nha.”
Bị ba cậu nhóc vây quanh An Nhã cười đến vui không biết đường về, nghe Hứa Tân Di nói xong, chậm rãi thu về nụ cười: “Làm sao vậy? Hiện tại còn sớm mà, đi gì đi?”
“Em có chút việc gấp, mọi người chơi vui vẻ.”
An Nhã đứng dậy, đi đến bên cạnh Hứa Tân Di, nhỏ giọng hỏi: “Làm sao vậy?”
Hứa Tân Di thở dài, nhìn ba ẻm trai trẻ kia, trong mắt toàn là tiếc hận cùng không tha: “Vừa rồi ở bên ngoài gặp phải Dịch Dương.”
An Nhã ngẩn ra: “Ai? Anh ta không hiểu lầm em đi?”
“Chị yên tâm, không có việc gì, chỉ là anh ấy biết em ở nơi này, nếu em tiếp tục ở lại cũng không tốt, chị cứ chậm rãi chơi đi.”
Thấy vẻ mặt cô đơn của Hứa Tân Di, An Nhã ấn đường nhíu chặt: “Tân Di, em nói thật cho chị nghe, có phải Dịch Dương còn nói gì đó với em nữa hay không? Hay là uy hiếp em?”
Không hổ là chị em tốt với cô, vừa thấy thì đã biết.
“Thật sự không có …”
Hứa Tân Di miễn cưỡng cười vui: “Chỉ là hôm nay quá trễ, hôm nào em lại tìm chị chơi, đến lúc đó…… Chị lại gọi bọn nhóc ra chơi là được.”
‘ Hận sắt không thành thép ’ năm chữ hình dung tâm trạng hiện tại của An Nhã, cô mệt mỏi nói: “Ok, có việc gì em cứ gọi cho chị, ok.”
Hứa Tân Di gật đầu, dưới cái nhìn đầy quan tâm của ba ẻm kia, cô bước nhanh rời đi. Đóng cửa lại, hình như cô có thể nghe được tiếng cười nói nối liền không dứt từ bên trong.
Trong phòng vô cùng náo nhiệt, ngoài lại quá thê lương. Người cùng người khác biệt thật sự quá lớn. Hứa Tân Di sâu kín thở dài, lưu luyến rời đi câu lạc bộ.
Xe của Dịch Dương ngừng trước cửa câu lạc bộ, thấy Hứa Tân Di ra cửa, đứa bé giữ cửa kéo cửa xe giúp cô.

“Lái xe.”
Nhưng điều Hứa Tân Di không chú ý chính là, quảng trường đối diện câu lạc bộ, có người núp ở sau một tảng đá lớn, cách một con phố, chụp lại cảnh Hứa Tân Di bước lên xe.
Chiếc xe chậm rãi lăn bánh. Trong xe tràn ngập không khí làm người xấu hổ.
“Dịch Dương, vừa rồi ….. Anh đừng hiểu lầm, thật sự chỉ là mấy người bạn ra chơi thôi.”
“Tôi không hiểu lầm”
Lời nói của Dịch Dương khá lạnh nhạt, sạch sẽ lưu loát, nói xong chuyển đầu nhìn ra ngoài cửa sổ xe, gương mặt âm u không rõ, hoàn toàn không hứng thú với mọi chuyện, dù là nói nhiều một câu với cô.
Hứa Tân Di vui vẻ lỗ tai được thanh tĩnh.
—— “Ai, hôm nay thật mất hứng, tên lưu manh này ngày thường đối với mình làm như không thấy, ngày thường thấy một mặt đều khó, hiện tại quản trời quản đất còn quản đến trên đầu mình.”
—— “Dẹp, ngày mai đi một chuyến đến công ty, làm quen mấy ẻm trai trẻ mới vào công ty mới được, thuận tiện bàn chuyện 《 hoàng đồ 》 , hỏi thử xem có thể có được số WeChat của Hàn Kiêu hay không?”
Dịch Dương liếc mắt sang: “Cô gần đây rất rãnh?”
“Còn đỡ”
Hứa Tân Di nói tiếp đánh vỡ xấu hổ; “Vừa quay xong một bộ điện ảnh, cho nên muốn nghỉ ngơi hai ngày, quá hai ngày đi công ty một chuyến ……”
“Đừng đến công ty, đi với tôi tham gia một bữa tiệc.”
“Tiệc? Tiệc gì?”
Là tiệc sinh nhật của một cô cháu gái, gia đình có quan hệ tốt với Nhà họ Dịch, thiệp mời đã đưa đến biệt thự nhà chính, sức khỏe của ông nội Dịch không tốt, cho nên giao nhiệm vụ này cho Dịch Dương.
Thật tình cờ, cô cháu gái này vừa lúc Hứa Tân Di có quen biết, không ai xa lạ chính là Tần Nghiên.
Về cái con nhỏ Tần Nghiên này, Hứa Tân Di thật sự có quá nhiều điều muốn nói.
—— “Dịch Dương giá trị con người chục tỷ, tốt nghiệp thạc sĩ. Tần Nghiên là nhà thiết kế nổi tiếng, người mẫu độc quyền, cũng tốt nghiệp thạc sĩ. Hai người thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, trai tài gái sắc trời sinh một đôi”
 —— Dịch Dương bị mù sao? Một cô gái tốt như vậy lại chướng mắt, sống sờ sờ mà bỏ qua.”
Nhưng nguyên nhân chính vì trai tài gái sắc trời sinh một đôi. Cho nên ‘ Hứa Tân Di ’ mới hâm mộ ghen ghét, chỉ cần nơi nào có mặt Tần Nghiên, thì cô nhất định không cam lòng yếu thế, nhiều lần xảy ra xung đột.
Mà Tần Nghiên thì thông minh xinh đẹp, tâm tư tỉ mỉ có tâm cơ. Mỗi lần đều có thể biến chiến tranh thành tơ lụa, bình tĩnh phản kích, so sánh với cô, ai cao ai thấp nhìn vào thấy rõ ngay.
—— “Chuyện cái vòng tay thì biết ngay, con nhỏ đó rất có dã tâm đối với vị trí Dịch phu nhân này. Dịch Dương kết hôn vẫn luôn nhớ mãi không quên, phải lợi dụng phần si tình này của Tần Nghiên mới được, đến khi đó mình phải làm bà Nguyệt rồi.”
—— “Nếu Tần Nghiên với Dịch Dương thành đôi, thời điểm hai người kết hôn, cô sẽ tặng một bao tiền dày cộm cho Tần Nghiên, cảm tạ ân tình cô ta tiếp bàn”
Ánh mắt Dịch Dương lạnh lùng liếc qua, nhìn Hứa Tân Di không ngừng nhếch lên khóe miệng, bỗng nhiên có chút hối hận.
Hứa Tân Di sợ là sẽ gây chuyện rồi.
Hết chương 13


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận