Nhà giàu nữ phụ không muốn có được tình yêu

Giờ phút này tên lưu manh ‘ lấy oán trả ơn ’ đang nắm tay cô, sắc mặt âm u rời khỏi khu resort. Những người đến tham gia tiệc sinh nhật của Tần Nghiên đã ra về gần hết, đêm khuya tĩnh lặng, khu resort rời xa nội thành đèn đuốc sáng trưng, lại không nghe thấy tiếng người ồn ào.
Tay Hứa Tân Di bị Dịch Dương nắm thật chặt, thẳng đến lên xe, mới như tỉnh mộng, buông tay cô ra. Sau khi anh tài xế hiểu biết rõ ràng mọi chuyện đêm nay, biết điều bấm nút ngăn cách lên.
Toa sau xe rộng mở, Hứa Tân Di xoa bàn tay bị Dịch Dương nắm chặt phát đau, trong lòng nhớ thương câu nói kia của Dịch Dương vĩnh viễn không ly hôn, thật cẩn thận hỏi: “Vừa rồi anh nói, vĩnh viễn sẽ không ly hôn, là thật hả?”
—— “Tình huống này, trường hợp này, khẳng định là bị tức nên mới nói như vậy, cố ý chọc giận Tần cáo già, làm Tần Nghiên hết hy vọng, không có khả năng bởi vì ngày hôm nay cô giúp anh thoát nạn, lại đổi mới cái nhìn về cô, sau đó điên cuồng mà yêu cô?”
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
—— “Xong rồi, xong rồi!”
Nhớ tới vừa rồi ở trước mặt Tần cáo già oai phong một cõi, hiện tại Hứa Tân Di rất hối hận.
—— “Nếu sớm biết rằng anh ấy sẽ điên cuồng mà yêu mình, vừa rồi mìnhn tuyệt đối sẽ không cương như vậy, chỉ bởi vì không muốn bị đội nón xanh, làm nổi bật cái gì, để giờ đây chịu khổ hả trời”
Dịch Dương mắt lạnh quét lại: “Giả.”
Hứa Tân Di thở phào nhẹ nhõm.
—— “…… Yên tâm, vẫn có cảm giác chán ghét như lúc trước”
Cô mang vẻ mặt bi thương cùng khổ sở: “Dịch Dương, nhưng em không muốn ……”
Dịch Dương cắt ngang lời nói của cô: “Hứa Tân Di, cảm ơn cô, cảm ơn tất cả mọi chuyện mà đêm nay cô làm vì tôi.”
Biểu tình của Hứa Tân Di như thấy quỷ.
—— “Tên này cư nhiên sẽ nói tiếng người?”
Dịch Dương dựa người ra sau ghế, ngửa đầu nhắm mắt lại: “Hôm nay nếu không có cô, khả năng tôi……”
—— “Trinh tiết khó giữ được”
Hứa Tân Di cười cười: “Không có việc gì, chuyện nhỏ không tốn công sức. Tần Nghiên thích anh, em đương nhiên phải đặc biệt chú ý, ông xã, anh cũng thấy rồi đó, ngã một lần khôn hơn một chút, những người đó đều có ý đồ với anh, sau này anh trăm ngàn lần nên đánh bóng đôi mắt, không thể lại bị người ta lừa gạt, hôm nay cũng coi như là một bài học.”
Dịch Dương mở to mắt, hai tròng mắt nặng nề nhìn cô, bên trong xe tối tăm nhìn không rõ ý tứ nơi đáy mắt: “Có đôi khi mắt thấy chưa chắc là thật sự, đạo lý này trước đó tôi không biết, hiện tại đã biết.”
Tạm dừng một lát, anh hỏi: “Hứa Tân Di, cô sẽ giống như bọn họ, lừa gạt tôi sao?”
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bằng trực giác của phụ nữ, Hứa Tân Di ngửi được những lời này của Dịch Dương không giống bình thường.
—— “Anh ta có ý gì? Thử mình? Hoài nghi mình? Tên này bị hoảng hồn cả đêm tính cách đột biến, bắt đầu đa nghi?”
Lời này không thể nói chết, cô phải giữ lại đường lui cho bản thân. Cô châm chước từ ngữ, nói: “Anh đừng suy nghĩ vớ vẩn, cho dù em lừa gạt anh, đó cũng là xuất phát từ thiện ý lừa gạt, sao em có thể hại anh giống như những người đó?”
Tích thủy bất lậu (một giọt nước cũng không để lọt)
—— “Xem anh còn có cái gì để hỏi tiếp.”
Dịch Dương chậm rãi thu hồi ánh mắt tìm kiếm, im lặng quay đầu nhìn ra phía ngoài cửa sổ, cũng không biết suy nghĩ cái gì, trên đường trở về nhà chính, không có nói thêm một lời nào.
Một giờ sau, xe chậm rãi chạy vào nhà chính Nhà họ Dịch.
Bác Trần dẫn đầu ra chào đón, Dịch Dương hỏi: “Ông nội ngủ rồi sao?”
“Lão tiên sinh còn chưa ngủ.”
Dịch Dương gật đầu, quay đầu nhìn Hứa Tân Di nói: “Cô đi ngủ trước, tôi tìm ông nội nói chút chuyện.”
Hứa Tân Di gật đầu, ngáp một cái trở về phòng.
Kết quả chuyện này như thế nào, Hứa Tân Di chưa từng chú ý tới, nhưng ngày hôm sau, Tần lão tiên sinh tới cửa tìm ông nội Dịch nói chuyện, nửa giờ sau Tần lão tiên sinh mang theo vẻ mặt khó coi rời khỏi nhà họ Dịch, mối quan hệ giữa hai nhà sợ là cứ như vậy mà tiêu tan.
Hiện giờ, ông nội Dịch dưỡng bệnh ở nhà, ngày thường cũng không có hứng thú yêu thích, chỉ thích mỗi ngày cầm cần câu, câu cá ở trong cái hồ nằm phía sau biệt thự.
Hứa Tân Di rảnh rỗi, ngồi câu cá chung, nghe ông nội Dịch kể lại những chuyện cũ năm xưa giữa ông và ông nội của cô, nhận được An Nhã điện thoại, nói là công ty có việc, yêu cầu cô đi một chuyến.
Ông nội Dịch vẫy vẫy tay: “Được rồi, đi đi, công việc quan trọng.”
“Vậy chờ con có thời gian, con lại ngồi câu cá chung với ông hen.”
Trở về phòng đổi quần áo, Hứa Tân Di ngồi đợi An Nhã tới đón cô.
“Cái gì? Chuốc thuôc? Thiệt hay giả? Em không nghĩ sai đi?” Trên xe, An Nhã nghe xong câu chuyện Hứa Tân Di kể về tình huống xảy ra vào ngày hôm qua, cả kinh, cằm thiếu chút nữa rớt xuống.
Tân Di chán đến chết, mò lên Weibo, cũng không ngẩng đầu lên, nói: “Em lừa chị làm gì? Đương nhiên là thật sự, chị không biết đâu, lần đầu tiên em thấy một người con gái nói đúng lý hợp tình đường đường chính chính muốn làm tiểu tam đến vậy đó, em còn nghĩ rằng cô ta có nhiều thủ đoạn hơn em, làm em chuẩn bị sẵn kế sách ứng phó, kết quả, cô ta là một con ngốc, một chút chất xám cũng đều không có, không thú vị.”
“Vậy Dịch Dương thì sao? Anh ta xử lý việc này như thế nào?”
“Còn có thể xử lý như thế nào? Báo nguy, mời luật sư, cảnh sát tham gia thôi.”
“Báo nguy? Nhưng chị nhớ rõ, quan hệ giữa Nhà họ Dịch cùng Nhà họ Tần rất tốt, không lưu tình như vậy sao?”
“Không nói gạt chị, sáng sớm nay Tần lão tiên sinh đã tới, nhưng nửa giờ sau đã đi rồi, em xem quan hệ hai nhà chắc dừng ở đây rồi, không có một người đàn ông nào có thể chịu đựng bị người bỏ thuốc tính kế? Quá mất mặt.”
An Nhã cũng đồng ý: “Ừm, đúng vậy.”
“Tối hôm qua, ngay từ đầu còn nghĩ phát sáng toàn buổi tiệc, chặc, đáng tiếc chiếc váy kia, phí công của chị rồi.”
An Nhã đảo tay lái, nghe được lời này cũng chặc một tiếng, tiếc nuối: “Nếu em sớm nói là đi tham gia tiệc sinh nhật của Tần Nghiên, chị khẳng định sẽ tìm một bộ dạ hội xuất sắc nhất cho em, làm em xưng bá khắp bữa tiệc luôn”
“Thôi, đều đã đi qua, bộ lễ phục kia lưu giữa lại cho em, để lần sau em xưng bá đi. Đúng rồi, chị biết lần này công ty tìm em có chuyện gì sao?”
“Không biết, chị cũng mới nhận được điện thoại mà thôi, đợi lát nữa đến công ty sẽ biết”
An Nhã híp mắt: “Em có cảm giác không phải chuyện gì tốt.”
Từ khu biệt thự Nhà họ Dịch đến công ty khoảng một tiếng đi xe, không kẹt xe, nửa tiếng là đến nơi. Showbiz Thiên Ngu là công ty mà Hứa Tân Di ký hợp đồng khi mới xuất đạo.
Khi đó cô còn chưa có kết hôn với Dịch Dương, sau đó lại ẩn hôn, là hoàn toàn ẩn hôn, cũng gạt công ty. Lúc ấy sở dĩ cô chọn công ty này, là bởi vì dưới trướng của Thiên Ngu có không ít minh tinh tai to mặt lớn, cũng coi như có chút danh tiếng trong giới showbiz, danh tiếng cũng tốt.
Nhưng mấy năm gần đây, giới showbiz đổi mới nghiêm trọng, bộ quản lý cao cấp trong công ty thay đổi liên tục phương diện quản lý xuất hiện vấn đề, giữ không được người, hiệp ước đến kỳ là có một người ra đi, một người tiếp một người, lại không có thêm người mới có tài hoa xuất hiện. Hiện giờ, địa vị của Thiên Ngu ở giới showbiz ngày càng lụn bại.
Năm nay còn truyền ra tin tức giảm biên chế. Sau khi dừng xe, hai người đi thẳng vào văn phòng tổng giám đốc. Tổng giám showbiz Thiên Ngu họ Triệu, mép tóc trọc tới cái ót, có sở hữu nguy cơ của mọi đàn ông trung gặp phải, béo phì cùng đầu hói.
Thấy hai người lại đây, tổng giám Triệu còn muốn nhiệt tình hơn so với quá khứ : “Tân Di, An Nhã, tới? Mau, ngồi ngồi ngồi.”
Hứa Tân Di cùng An Nhã liếc nhau. Thái độ này, có chút khác thường : “Tổng giám Triệu, hôm nay ông tìm tôi cùng Tân Di lại đây có chuyện gì?”
Tổng giám Triệu tự mình pha trà cho hai người, cười nói: “Cũng không có chuyện gì lớn, Tân Di, khoảng thời gian trước không phải mới vừa đóng máy, tôi chỉ là tới hỏi một chút, gần nhất có hay việc gì mới hay không? Có chuyện muốn thương lượng với cô.”
Hứa Tân Di nhìn nhìn, thấy tổng giám Triệu cứ cọ tới cọ lui, cô thật sự không kiên nhẫn: “Tổng giám Triệu, có chuyện gì ông cứ việc nói thẳng đi.”
Tổng giám Triệu cân nhắc một lát, nói: “Được, vậy tôi cũng không quanh co lòng vòng, là như thế này, công ty tính toán một lần nữa đóng gói lại, thay đổi hình tượng của cô.”
“Đóng gói?”
“Đúng vậy, Tân Di, cô cũng biết, hiện tại có quá nhiều tin tức bất lợi cho cô. Vì sự phát triển cùng tiền đồ sau này của cô, cho nên công ty quyết định, giai đoạn trọng điểm gần đây sẽ nâng cô lên, có ê kíp chuyên môn thay cô soạn phương án, vì cô, công ty đã tiêu phí không ít sức người cùng của cải, cô phải biểu hiện thật tốt.”
Phản ứng đầu tiên của Hứa Tân Di là không tin, phản ứng thứ hai là có âm mưu.
Cô không lạnh không nhạt, cười nói: “Đa tạ công ty quan tâm đến tôi như vậy.”
“Cô là nghệ sĩ của công ty, công ty quan tâm đến cô là việc đương nhiên, nhưng ……”
Tổng giám Triệu cười nói: “Công ty coi trọng tiềm năng của cô, cảm thấy tính cách của cô rất hợp game show, cho nên công ty hy vọng trong tương lai, cô có thể chuyển phương hướng sang phát triển mảng game show, còn bộ 《 Hoàng đồ 》mà cô vừa ký, nhân vật nữ chủ có khả năng yêu cầu đổi người.”
Hứa Tân Di nghe ra thâm ý trong lời nói.
Cô biết ngay mà, công ty đối xử khác thường với cô như vậy đâu có dễ ăn, đầu tiên là muốn nâng cô lên, còn muốn giúp cô tẩy trắng, thì ra chỉ là muốn cướp bộ 《 Hoàng đồ 》 trong tay cô cho người khác mà thôi.
Tổng giám Triệu không những lớn lên rất xấu, mà còn thích mơ mộng. Muốn cướp đoạt đồ từ trong tay cô? Hứa Tân Di dựa ra sau, đoạt đi, rồi tôi kêu ông là ba ba.
An Nhã không bình tĩnh như Hứa Tân Di, lập tức nổi giận: “Tổng giám Triệu, ông có ý gì? Bộ này lúc trước nói cho Tân Di, tại sao hiện tại lại đột nhiên thay đổi?”
“Cái gì kêu đột nhiên thay đổi? Vừa rồi tôi đều nói qua, công ty chuẩn bị chuyển Tân Di sang mảng game show, như vậy càng dễ dàng thu hút fan, một khi cô ấy nhận game show, nơi nào còn có thời gian tham gia đóng phim? Công ty đều là vì tốt cho Tân Di, hai người chỉ xem lợi ích trước mắt, chung quy vẫn còn quá trẻ tuổi”
“Game show?”
An Nhã tức giận nói: “Tổng giám Triệu, từ khi Tân Di ký hợp đồng với công ty cho tới nay, không phải đi theo con đường game show, hiện tại kêu bỏ xuống toàn bộ nỗ lực từ trước đến nay, một lần nữa bắt đầu lại từ mảng game show?”
“Đây là điều tốt nhất”
An Nhã cười lạnh: “Cái gì là điều tốt nhất, đừng giả mù sa mưa, nói đi, vai nữ chủ bộ《 Hoàng đồ 》 này muốn cho ai?”
Tổng giám Triệu nhìn Hứa Tân Di, kiềm chế cơn tức trong lòng, uống lên miếng nước, nói: “Công ty cho rằng, Hàn Tinh rất thích hợp với nhân vật này, đây cũng là quyết định sau khi công ty suy nghĩ cặn kẽ.”
“Lý Hàn Tinh?”
An Nhã bị chọc tức mà cười: “Cô ta có kỹ thuật diễn sao?”
Tân Di lôi kéo An Nhã, ý bảo cô ngồi xuống bình tĩnh lại.
Càng ở ngay lúc này, càng phải bảo trì bình tĩnh.
“Tổng giám Triệu, coi như tôi phụ lòng kỳ vọng của công ty, ta đây chỉ thích diễn kịch, sau này cũng chỉ ăn cơm trên cái nghề diễn viên này, game show không thích hợp với tôi.”
Tổng giám Triệu vẫn cứ tận tình khuyên bảo, nói bậy nói bạ: “Đây là đánh giá chuyên nghiệp của những người có tiếng tăm trong giới showbiz đối với cô, cô phải tin tưởng quyết định của công ty, công ty sẽ không làm bất kỳ chuyện gì bất lợi đối với cô”
“Cho nên, chuyện này đã quyết định?”
“Đúng vậy, đã quyết định.”
Hứa Tân Di cười lạnh: “Tổng giám Triệu, nếu đã quyết định rồi thì cần gì một hai phải làm ra vẻ thương lượng với tôi, trực tiếp cho tôi biết không phải được rồi sao? Tôi mặc kệ cái người kêu là Lý Hàn Tinh này làm cách nào được lòng ông chủ, nhưng bộ 《 Hoàng đồ 》 này, không ai có thể đoạt với tôi”
Tổng giám Triệu cũng nổi lửa giận, trầm giọng nói: “Hứa Tân Di, đây là quyết định của công ty, cô là nghệ sĩ của công ty, nên phục tùng mệnh lệnh công ty, chuyện này cứ quyết định như vậy đi”
“Định rồi?”
Hứa Tân Di bình tĩnh ung dung đứng dậy: “Đừng cho là tôi không biết đã xảy ra chuyện gì? Cho rằng tôi là đứa chân ướt chân ráo mới vào nghề cái gì cũng đều không hiểu? Tôi mặc kệ Lý Hàn Tinh làm cách nào bò lên trên giường ông chủ, nhưng tôi nói cho ông biết, con điếm nào dám tranh với tôi, tôi xé xác nó”
Dám đoạt Hàn Kiêu với cô, chán sống?
Tổng giám Triệu không ngờ tới Hứa Tân Di dám tùy tiện nói tới tiếng bò giường, giận điên người, bật đứng dậy, chỉ vào Hứa Tân Di: “Hứa Tân Di, cô không cần ỷ vào bản thân có chút danh tiếng thì lớn tiếng trước mặt tôi, bỏ cái thói ngang tàng ở đoàn phim lại đó đi, nếu cô còn dám gây chuyên, tin công ty tuyết tàng cô hay không?”
Hứa Tân Di đứng dậy, khinh thường liếc ông một cái: “Ha, vậy ngưng hợp đồng, tôi thật muốn nhìn xem, bộ này có thể rơi vào trong tay Lý Hàn Tinh hay không?”
Nói xong, đưa cho An Nhã một ánh mắt, hai người đẩy cửa rời đi.
“Hứa Tân Di, cô thật là thứ không biết điều, tôi nói cho cô biết, tiền đồ sau này của cô đã không còn, cô không tiếp thu vậy chờ bị tuyết tàng đi”
Hứa Tân Di cảm xúc còn tốt, nhưng An Nhã thì đã tức giận đến nổi trận lôi đình, xoay người muốn tìm Tổng giám Triệu cãi lộn 300 hiệp, Hứa Tân Di nhanh tay ôm lấy cô.
“Thật quá đáng, cái quỷ gì vậy. Tân Di, ngưng hợp đồng, cần thiết ngưng hợp đồng, muốn đoạt thì cứ đoạt, nói cái gì mà chuyển ngành, lý do lý trấu, thật làm người ghê tởm”
“Được rồi, đừng nóng giận, vì tiểu nhân không đáng, hai ngày sau em cho luật sư lại đây nói chuyện ngưng hợp đồng, loại công ty rác rưởi này một giây em cũng không muốn ở lại.”
“Nhưng ngưng hợp đồng phải đền tiền, con số cũng không nhỏ, em ……”
“Hừ, tiền bồi thường mà thôi, có nhiều em cũng trả nổi.”
“Ừ ha”
An Nhã cười: “Em có tiền mà, vậy mà chị còn lo lắng vấn đề tiền bạc dùm em.”
Cửa thang máy mở ra. Hứa Tân Di dưới chân cứng lại.
Thang máy chen đầy người, tất cả đều là những anh chàng đẹp trai, tuổi trẻ, tinh thần phấn chấn, lớn lên chói sáng, dáng người cao gầy, làn da mỗi người trắng nõn nhéo là ra nước.
Nhìn ra tuổi bình quân không vượt qua 22 tuổi.
“Chào chị Tân Di.” Mọi người đồng loạt chào hỏi.
Hứa Tân Di nhìn lướt qua toàn bộ tình cảnh trong thang máy, một luồng khô nóng chảy dọc khắp cơ thể, lỗ tai ửng đỏ kéo dài tới cổ, khóe miệng hiện ra một nụ cười dịu dàng: “Mấy đứa đi xuống trước đi.”
“Dạ, chị Tân Di.”
Cửa thang máy chậm rãi khép lại, đi dần xuống.
Hứa Tân Di xoay người hỏi An Nhã: “Vừa rồi trong thang máy chính là……”
“Là một nhóm nhạc nam mà công ty tính cho ra lò, làm sao vậy?”
Hứa Tân Di im lặng.
Sau một lúc lâu, ấn đường nhíu chặt, trải qua nghiêm túc tự hỏi, nói: “Chị nói, nếu em mua công ty này, yêu cầu bao nhiêu tiền?”
Hết chương 18


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui