Lục Thành còn thật sự vì tiểu Thành Thành mà đau lòng một hồi, mới tiếp tục nhìn những việc cần chú ý trong thời gian mang thai, đồng thời lấy ra một cuốn sổ nhỏ ghi chép một cách nghiêm túc.
Anh viết một lúc bỗng nhiên nhớ tới anh còn chưa nói tin tức Omega mang thai cho mọi người! Chuyện vui vẻ như vậy đương nhiên phải nhanh chóng chia sẻ với mọi người.
Đầu tiên anh thông báo về việc Thang Nhất Viên mang thai trong nhóm của đám bạn thân, nhận lấy sự đố kỵ và hâm mộ của đám bạn thân, cảm thấy rất hài lòng.
Sau đó anh lại gọi điện thông báo cho cả hai bên gia đình.
Sau khi Nguyên Thu biết thì bắt đầu nấu canh bổ cho Thang Nhất Viên bồi dưỡng thân thể, sau khi ba Lục biết thì vui vẻ nói rằng một năm nay ông sẽ không dùng gậy đánh Lục Thành, Lục Thành đối với kết quả này rất vừa lòng, cảm ơn ba Lục sau đó cúp máy.
Thang Nhất Viên đã thông báo tin tốt cho các em của mình trong nhóm, mọi người đều vui vẻ, cậu lười biếng cầm cốc nước uống một ngụm, tựa vào vai Lục Thành, thuận miệng hỏi: "Anh nói đi, tên bé thứ hai định đặt như thế nào?"
Lục Thành thông báo cho mọi người, anh cầm sách lên xem nghiêm túc, nghe thấy lời của Thang Nhất Viên, anh suy nghĩ một chút rồi nói: "Lục Nhị Thang thì sao?"
"Lục Nhị Thang..." Thang Nhất Viên khẽ nhíu mày, cảm thấy cái tên này nghe không tốt lắm.
Cậu muốn hỏi ý kiến mọi người, mở điện thoại nhắn lên nhóm: Lục Thành nói muốn đặt tên cho bé thứ hai là Lục Nhị Thang.
Hai đồng tiền: ...Từ chối tên này, biết bị gọi là tiểu nhị đau khổ như nào không.
(Anh hai tên là Thang Nhị Viên)
Ba đồng tiền: Biết bị gọi là tiểu tam đau khổ như nào không!!!
*tiểu tam = người thứ 3 =))
Bốn đồng tiền: ...May mắn thay mình là người thứ tư.
Năm đồng tiền: bỗng nhiên cảm thấy tiểu Ngũ nghe rất hay.
Sáu đồng tiền: Ba chúng ta đặt tên thật đúng là đất đá trôi của giới đặt tên* mà
*đất đá trôi của giới XX: từ lóng chỉ người có phong cách khác người, không đi theo phong cách thông thường
Bảy đồng tiền: Từ "nhị" này vừa chỉ số đếm, lại có nghĩa rộng ra là không chuyên chú, không trung thành, Thang (canh) là chỉ một loại thực phẩm sau khi dùng nước hầm chín tạo thành
Mọi người: Bé bảy, nói tiếng người đi.
Bảy đồng tiền:...Cái tên này rất khó nghe.
Thang Nhất Viên gật đầu đồng ý, bé bảy cảm thấy tên này khó nghe, đúng thật là hơi khó nghe.
Cậu từ di động ngẩng đầu lên, nhìn Lục Thành nói: "Cái tên này không hay, đổi tên khác."
Lục Thành lại nghĩ nghĩ: "Lục Viên Viên."
Thang Nhất Viên lại hỏi trong nhóm, Lục Thành muốn gọi là Lục Viên Viên, mấy đứa thấy thế nào.
Mọi người: ...Anh rể muốn một gọi tám ứng hay sao?
(Một lần gọi 8 người trả lời)
Thang Nhất Viên tưởng tượng một chút, ở Thang gia gọi một tiếng "Viên Viên", tất cả mọi người đều trả lời, rùng mình một cái, không cần thêm một "Viên" nào nữa đâu!
Thang Nhất Viên vươn tay chọc vào cơ ngực Lục Thành: "Đổi một cái khác"
Lục Thành bị chọc nở nụ cười, không nghĩ ngợi đã nói: "Lục Nhất Nhất đi."
Dù sao anh cảm thấy tên Thang Nhất Viên là cái tên tốt nhất, anh muốn chọn một từ trong tên của cậu.
Thang Nhất Viên nghĩ ngợi, cho rằng cái tên này nghe cũng được, viết rất dễ dàng.
Cậu lại hỏi trong nhóm: Lục Nhất Nhất thì sao ?
Mọi người: Lục Thang Thang, Lục Nhất Nhất, hai người còn muốn sinh đứa thứ ba đặt là Lục Viên Viên hay sao.
Thang Nhất Viên:...
Các em trai biểu thị: Xem ra anh rể cũng là một đám đất đá trôi mới nổi trong giới đặt tên mà!
Chuyện đặt tên đành tạm thời gác sang một bên, dù sao em bé cũng phải mấy tháng nữa mới sinh, từ từ nghĩ cũng được.
Thang –đất đá trôi đời đầu- Bá Đặc cầm lấy điện thoại lên trước khi đi ngủ, đọc lịch sử trò chuyện trong nhóm, không khỏi lau nước mắt ở khóe mắt, bọn mi có biết một lúc có bảy đứa con, lão ba già này khó nhớ như nào không?
Ông sẽ không thừa nhận, lúc trước đặt tên mấy đứa như vậy chỉ là vì dễ nhớ mà thôi.
Ông sờ mái tóc dày trên đầu, năm đó nếu không phải nghĩ tới cái tên Thang Viên (bánh trôi) dễ nhớ như vậy, nơi này không chừng đã sớm trọc.
...
Lục Thành xuất ra tất cả tinh thần học tập từ trước đến nay, đọc kỹ những lưu ý khi mang thai và ghi chép lại tất cả những điểm quan trọng, giờ anh cuối cùng cũng có chút tự tin rằng mình có thể chăm sóc tốt cho Omega đang mang thai.
Hãy để anh ấy, Alpha chăm chỉ, thông minh và có năng lực, cố gắng vì Omega đang mang thai!
Đầu tiên...bắt đầu từ việc tắm rửa.
Lúc Thang Nhất Viên đang tắm, Lục Thành chặn cửa nhất định muốn đi vào: "Để anh giúp em tắm, em một mình ở bên trong nhỡ ngã sấp xuống thì sao?"
"Sẽ không đâu, em sẽ cẩn thận, tự em tắm là được" Thang Nhất Viên từ chối liên tục, đỏ mặt đẩy anh ra.
"Anh sẽ lo lắng nếu em ở bên trong.
Điều thứ năm cần đề phòng khi mang thai là cẩn thận để không bị ngã." Mặc cho Thang Nhất Viên phản đối, Lục Thành tươi cười chen vào bên trong.
Thang Nhất Viên bất lực nhìn anh, cùng anh thương lượng: "Lúc em tắm thì mở cửa, có chuyện gì anh cũng có thể nghe thấy."
Lục Thành không chút do dự nghiêm khắc từ chối: "Không được, nếu như em ngã xuống, cho dù anh có nghe được âm thanh chạy tới thì cũng không kịp đỡ em.
Đầu tiên Lục Thành đổ đầy nước ấm vào bồn tắm, kiểm tra nhiệt độ nước, sau đó đưa tay kéo đai áo ngủ của Thang Nhất Viên, nghiêm giọng nói: "Anh giúp em cởi, tuyệt đối không lung tung..."
Thang Nhất Viên không còn cách nào khác, hơi nhắm mắt lại, đỏ mặt để cho anh cởi bỏ áo choàng tắm trên người.
Lục Thành cố nén rung động trong lòng, bế ngang Thang Nhất Viên đang trần trụi để vào trong bồn tắm đổ đầy nước ấm.
Thang Nhất Viên thu mình vào trong nước, chỉ lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn, khuôn mặt trở nên đỏ bừng vì hơi nước, cả người như trái đào chín mọng, khiến Lục Thành mặt đỏ tim đập.
"Anh giúp em tắm ..." Lục Thành ho nhẹ một tiếng, đưa tay sờ lên làn da của Thang Nhất Viên .
Thang Nhất Viên đỏ mặt rũ mắt xuống, lông mi dài rũ xuống, giống như hai cây cọ nhỏ, lướt qua lướt lại trong lòng Lục Thành, khiến anh cảm thấy không chịu nổi.
Lục Thành nhìn thẳng vào xương quai xanh của Thang Nhất Viên, anh đưa tay ra xoa nắn, làn da trắng của cậu ngay lập tức trở nên hồng hồng, Lục Thành cảm thán từ tận đáy lòng: Thật xinh đẹp."
Anh không nhịn được đến gần và phát hiện một nốt ruồi nhỏ màu đỏ trên xương quai xanh Thang Nhất Viên.
Nốt ruồi nhỏ màu đỏ đặc biệt dễ thấy trên làn da trắng mịn, nhìn kỹ thì nó lại có hình trái tim, anh không khỏi trầm trồ: "Dễ thương quá ...!"
Ôi...Muốn hôn lên một cái.
Lông mi Thang Nhất Viên run lên, khẽ cắn môi dưới.
Lục Thành dừng lại: "Sao vậy? Có làm em đau không?"
Thang Nhất Viên đỏ mặt lắc đầu, xấu hổ đến mức hận không thể trốn vào trong nước, trước khi anh chồng mất trí nhớ, mỗi lần anh đều thích hôn lên nốt ruồi đỏ nhỏ của cậu, hôn đến mức nó phải đỏ au lên mới buông tha, cậu nghĩ đến ký ức xấu hổ trước đây, thân thể lại có chút nóng lên.
Ngón tay của Lục Thành lưu lại trên nốt ruồi đỏ nhỏ rất lâu, nhẹ nhàng xoa xoa, ngón tay không tránh khỏi chạm vào làn da của Thang Nhất Viên .
Làn da của Thang Nhất Viên vốn đã mịn màng, lại càng trở nên mềm mại dưới làn nước, Lục Thành không nhịn được cảm thán: "Làn da thật mềm..."
Hai má Thang Nhất Viên càng ngày càng đỏ, cậu không nhịn được trừng mắt nhìn anh, giọng nói mỏng như muỗi tức giận: "Đừng có bình luận!"
Là một Alpha nghe lời, Lục Thành đành phải ngoan ngoãn im lặng, cố gắng làm cho lực chú ý của mình không cần tập trung ở làn da trắng nõn và mềm mại của Omega, giữ nhịp thở đều, nhìn không chớp mắt.
Một bên anh tắm cho Thang Nhất Viên, một bên khóe miệng cong lên, lại không nhịn được cười không ngậm được mồm.
Khi tỉnh lại, anh không chỉ có một bảo bối lớn, mà bảo bối lớn còn sinh cho anh hai đứa nhỏ, có Alpha nào may mắn hơn anh không?
Alpha làm nũng là tốt nhất!
Hi Hi Hi, Thành Thành yêu em.
Trong lòng Lục Thành vừa vui vẻ vừa ngọt ngào, sau khi rửa sạch Omega thơm tho mềm mại, nhẹ nhàng lấy khăn ra lau sạch sẽ, sau đó nhanh chóng lấy ra áo ngủ mặc cho Omega, lau khô tóc liền ôm trở về giường.
Thang Nhất Viên vừa chạm vào giường liền nhanh chóng trốn vào trong chăn bông, mặt đỏ đến sắp cháy, nghĩ đến mấy tháng sau tắm như vậy, cậu chỉ muốn chui vào chăn không muốn ra ngoài.
Lục Thành đi xuống dưới nhà hâm nóng một ly sữa rồi lên lầu, đem Thang Nhất Viên từ trong chăn ra, nhìn cậu từng chút một uống sữa.
Sau khi Thang Nhất Viên uống xong sữa, Lục Thành nhanh chóng đi vào phòng tắm tắm rửa sạch sẽ, sau đó nằm ở trên giường, nóng lòng muốn đem Omega thơm ngọt ôm vào trong lòng.
Tay anh đặt ở phía sau Thang Nhất Viên, nhẹ nhàng mát xa eo của Thang Nhất Viên, trong sách nói trong thời kì mang thai nếu mát xa cho Omega thường xuyên sẽ làm thời gian mang thai vất vả của Omega trở nên thoải mái hơn một ít, đương nhiên anh tự động xem nhẹ chữ "Giai đoạn mang thai lúc sau."
Động tác của Lục Thành không dừng, chậm rãi xoa bóp, tầm mắt chậm rãi dây dưa với Thang Nhất Viên, anh tự nhiên cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ bừng của Thang Nhất Viên.
Thang Nhất Viên đỏ mặt ôm lấy cổ anh, thuận theo nằm trong lồng ngực anh, đỏ mặt thừa nhận cái hôn của anh, thời gian mang thai Omega rất yếu ớt, cần Alpha ở bên làm bạn cùng trấn an.
Lục Thành không nhịn được tiếp tục hôn, lại không nhịn được ôm cậu, bám dính lấy nhau.
Tay anh nhẹ nhàng lướt qua tuyến thể sau gáy của Thang Nhất Viên, xoa nắn, khiến Thang Nhất Viên run rẩy không ngừng, mềm nhũn nằm trong lòng anh.
Lục Thành dịu dàng hôn lên tuyến thể Thang Nhất Viên, hương vị tin tức tố ngọt ngào trên người cậu dần dần tản ra, làm cho Lục Thành kích động đến mê muội.
Mùi tin tức tố của Alpha tràn ngập trong không khí, lưu lại trong cơ thể Thang Nhất Viên, cảm giác an tâm ấm áp gợn lên trong lòng.
"Ưʍ..." Đợi đến khi Thang Nhất Viên không nhịn được nhẹ nhàng nức nở, Lục Thành mới lại hồi phục tinh thần.
Một lúc sau, Lục Thành buông Thang Nhất Viên, chống tay lên giường, thở hồng hộc, cố gắng trấn an tiểu Thành Thành.
Mấy lần đột ngột phanh lại, tiểu Thành Thành sắp mất bình tĩnh!
Ôi~ Omega thơm ngọt ở ngay trong lồng ngực, đáng tiếc không được ăn.
Anh không khỏi ghen tị với chính mình trước khi mất trí nhớ, tại sao lúc trước anh thì phóng túng, còn đến tôi thì muốn tôi phải nhẫn nại.
...!Không biết anh và Thang Nhất Viên trước kia thử tư thế gì rồi.
Lục Thành nhìn ngọn đèn trên nóc nhà, tâm tư giống như con ngựa hoang, không khỏi bắt đầu tưởng tượng sau khi Omega sinh con, anh muốn làm với Omega theo cách này, cách nọ, cách này và theo cách đó!
Thang Nhất Viên đỏ mặt thở đều, ngẩng đầu nhìn Lục Thành đang nhìn chằm chằm vào nóc nhà, nửa ngày cũng chưa thấy cử động, không nhịn được hỏi: "Anh suy nghĩ cái gì vậy."
Lục Thành suy nghĩ đến thất thần, không nghĩ ngợi nói ra tưởng tượng của mình: "Em bị người ba hèn nhát không yêu thương em bán đi, lại còn bị một ông chủ xấu bỏ thuốc đưa cho anh, em ôm lấy cổ anh, quyến rũ anh, cởϊ qυầи áo trên người ra, áo sơ mi rơi trên khuỷu tay em, em nhẹ giọng khóc nức nở cầu anh ôm em, anh là một người chính trực, một Alpha không bị sắc đẹp hấp dẫn, đương nhiên từ chối em không chút do dự, em lại tiếp tục quấn lấy anh, năn nỉ gọi anh là chồng ơi giúp em, anh miễn cưỡng đồng ý, bắt nạt em đến hai mắt phiếm hồng, một bên thì kêu chồng ơi một bên thì cầu xin anh chậm lại..."
Thang Nhất Viên: "...Anh tỉnh táo lại đi."
Thang ba ba đánh người rất đau.