Nhà Huyền Học Nhỏ Dựa Vào Đoán Mệnh Trở Thành Đỉnh Lưu


*Sinh thần bát tự: Giờ sinh, ngày tháng năm sinh.

“Em đang bố trí trận phong thủy, có thể giúp cho ông nội nhanh chóng tốt lên.

” Chi Chi nhìn Lục Chi Đông đứng bên cạnh, giọng nói ngây ngô của con nít nói: “Anh cả có muốn em bố trí một cái cho anh không?”
Lục Chi Đông không tin huyền học giờ tay để lên môi, ho nhẹ một tiếng nói không cần.

“Anh cả không muốn, anh muốn.

” Lục Chi Bắc đùa giỡn nói: “Chi Chi nhìn xem bày trí trận phong thủy nào có thể biến anh thành thần tượng đỉnh lưu trong một giây không?”
Chi Chi vừa mới xuống núi nghe không hiểu, chớp chớp mắt nghi hoặc: “…Thần tượng đỉnh lưu là cái gì?”
Lục Chi Bắc giải thích cho cô bé: “Chính là trở thành minh tinh nổi tiếng nhất.


Sau khi nghe giải thích Chi Chi mới hiểu, vẻ mặt phức tạp nhìn Lục Chi Bắc: “…Đây là trận phong thủy, không phải hồ ước nguyện con rùa.


Lục Chi Bắc nghiến rang, ngẩng cổ: “Vậy trận phong thủy của Chi Chi cũng không lợi hại lắm.


“Rất lợi hại.

” Chi Chi nhìn Lục Chi Bắc một cách ghét bỏ: “Anh không được đầu cơ trục lợi, cho dù trận phong thủy có lợi hại đến đâu, anh không chăm chỉ nỗ lực thì cũng vô dụng.


“Chi Chi nói không sai.

” Lục Chi Đông nghiêm túc nhìn chằm chằm Lục Chi Bắc: “Chính em không có thực lực, sử dụng đường ngang ngõ tắt thì sớm muộn gì cũng bị lật xe*.


*Lật xe: Sụp đổ hình tượng, vả mặt,…
“Biết rồi, em chỉ đùa một chút.

” Lục Chi Bắc vốn dĩ cũng không tin những thứ này, chỉ là trêu ghẹo Chi Chi một chút thôi, ai biết được cô bé độc miệng như vậy, đau lòng thật sự: “Chi Chi, em làm tổn thương trái tim của anh rồi, anh phải đền bù cho anh.


Thật sự thương tâm sao? Chi Chi nhìn bộ dáng ấm ức của anh tư, khó xử nói: “Đền bù như thế nào?”
Lục Chi Bắc vươn móng vuốt, vẻ mặt cười xấu xa tới gần cô bé: “Cho anh nhéo mặt của em được không?”
“Không được.

” Chi Chi không thích bị nhéo mặt sợ tới mức xoay người chạy ngay lập tức, chạy ra phòng khách nhanh như chớp.

Lục Chi Bắc nhìn bóng dáng của Chi Chi, cười không khép miệng được: “Chi Chi thật đáng yêu.


Lục Chi Đông cũng giương khóe miệng lên, thầm chấp nhận.

Lục Chi Bắc cười đuổi theo: “Chi Chi, cho anh nhéo một cái đi.


“Không được.

” Chi Chi căng chặt khuôn mặt nhỏ, trốn rất xa, anh tư thật là người không chính chắn một chút nào.

Chi Chi hoàn toàn không muốn để ý đến anh ấy, cả buổi trưa đều trốn anh ấy rất xa, sợ bị nhéo mặt.

Lục Chi Bắc lại làm như không biết mệt, trêu chọc cô bé, một buổi trưa trải qua đầy sung sướng.

Nháy mắt đã tới buổi tối.

Đây là lần đầu tiên Chi Chi qua đêm ở trong nhà, bốn người Lục Chi Đông đều đi đến trước cửa phòng của Chi Chi: “Chi Chi, có cần tắm giúp em hay không?”
Lục Chi Nam: “Chi Chi, em có cần kể chuyện trước khi ngủ không?”
Lục Chi Bắc: “Chi Chi có sợ hay không? Đêm nay có muốn anh ngủ với em không?”
Chi Chi vẻ mặt kháng cự: “…Không cần, em có thể ở một mình.


“Thật sự có thể sao?” Lục Chi Đông vẫn có chút không yên tâm: “Em không muốn bọn anh chăm sóc em sao? Vậy có thể để dì giúp việc lên giúp em được không?”
Chi Chi kiên định lắc đầu: “Một mình em có thể tự chăm sóc mình.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui