Nhà Huyền Học Nhỏ Dựa Vào Đoán Mệnh Trở Thành Đỉnh Lưu


Chi Chi không có hứng thú mấy: “Em ở nhà với ông nội.


“Chi Chi đi thôi, đi ra ngoài dạo cùng với anh trai, ông ở nhà một mình cũng được.

” Ông Lục biết cháu gái nhỏ của mình rất thông minh còn trưởng thành sớm, ra ngoài đi dạo cùng anh tư nhiều một chút, hẳn là có thể hoạt bát hơn.

Chi Chi gục mí mắt xuống, nhìn anh tư đang rất hưng phấn, cô bé có một loại dự cảm không tốt.

“Chi Chi, đi thôi.

” Lục Chi Bắc vóc dáng cao lớn trực tiếp dùng tay kẹp Chi Chi lên đi ra cửa, rất giống như đang bắt cóc trẻ em.

Chi Chi sống không còn gì luyến tiếc: “…….

Thả em xuống, em tự mình đi.



“Không có việc gì, chỉ vài bước đi đường.

” Lục Chi Bắc trực tiếp ôm Chi Chi đến gara, lựa chọn một chiếc xe thể thao cool ngầu lập tức chuẩn bị xuất phát.

“Chi Bắc, Chi Chi phải ngồi ghế dựa an toàn.

” Dì giúp việc trong nhà vội vàng đuổi theo, nhét một chiếc ghế dựa an toàn cho trẻ em vào xe: “Lái chậm một chút, chú ý an toàn.


Lục Chi Bắc thích chơi cool ngầu nhìn chiếc ghế dựa an toàn màu hồng nhạt không hợp phong cách trên xe: “….


Chi Chi bị thắt chặt trên ghế an toàn: “…….


Dưới núi thật nhiều quy định.

Hai người đều không thích cái ghế dựa này, thế nên trên suốt đường đi mặt đều nhăn nhó, chờ tới tiệm lẩu rồi mới tốt lên.


Bởi vì Chi Chi còn phải ăn chay thêm mấy ngày nữa, nên Lục Chi Bắc gọi nồi lẩu uyên ương, mỗi người một bên, cô bé cẩn thận nhúng nấm, măng tây, đậu hũ, rau mầm sau đó chấm vào nước sốt.

Lục Chi Bắc thấy cô bé có thể ăn cay, nhịn không được hỏi: “Chi Chi, khi nào em mới có thể ăn thịt?”
Chi Chi lau lau miệng: “Còn có ba ngày nữa.


Ánh mắt Lục Chi Bắc sáng lên: “Vậy chờ mấy ngày sau anh lại dắt em đi ăn lẩu, ăn nướng BBQ, cá nướng, ngỗng hầm nồi sắt,…”
Chi Chi nhìn Lục Chi Bắc cay đến không ngừng hút khí nhưng vẫn ăn liên tục: “Là anh muốn ăn đúng không?”
“Nói bậy, anh trai chỉ muốn cho em nếm thử mỹ thực khắp nơi mà thôi.

” Người đại diện của Lục Chi Bắc không cho phép anh ấy ăn cay, ăn quá nhiều sợ mập lên, nhưng mà là do em gái họ muốn ăn, sao anh ấy có thể không thỏa mãn được?
Chi Chi nhấp miệng: Ha hả, bàn tính của anh tư sắp văng lên mặt cô bé rồi.

Ăn lẩu xong, Lục Chi Bắc và Chi Chi nghỉ ngơi trong chốc lát, sau đó mỗi người cầm một que kem, chậm rì rì đi tới công viên mà anh đã hẹn bạn trước.

Công viên ở cạnh một cái hồ, không có nhiều người lắm, nhưng bên cạnh công viên thật sự rất náo nhiệt, bóng râm trong công viên che lấp ánh mặt trời, gió lạnh phất phơ, là nơi tránh nóng tốt cho người già và trẻ em.

“Chi Chi chờ một chút, anh đi mua mấy ly trà sữa.

” Lục Chi Bắc mang khẩu trang và kính lâm, võ trang chuẩn bị sẵn sàng đi vào tiệm trà sữa bên cạnh mua đồ uống.

Chi Chi nhìn anh từ trên xuống dưới: “Anh đi làm trộm cướp sao?”
Lục Chi Bắc nhỏ giọng lẩm bẩm: “Anh chính là ngôi sao có chút nổi tiếng, nếu bị người khác nhận ra sao có thể mang em đi chơi được?”
“…Vậy sao anh còn ra ngoài?” Chi Chi cầm que kem đứng trước của tiệm trà sữa, chán muốn chết mà nhìn các hàng quán nhỏ dưới bóng cây, trong đó còn có mấy quán nhỏ đoán mệnh, trên quán có viết ‘Thần cơ diệu toán’, ‘Sờ cốt đoán mệnh’ linh tinh,…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận