Nhà Huyền Học Nhỏ Dựa Vào Đoán Mệnh Trở Thành Đỉnh Lưu


Sau khi biết được tin tức của em họ, mọi việc kiểm tra DNA đều do anh ấy phụ trách, sau khi xác nhận thân phận của Chi Chi, anh ấy đã bắt đầu chờ mong trong nhà có thêm một cô em gái mềm mại.

Lục Chi Đông chỉ vào Lục Chi Tây mặc quần dài áo T-shirt, mặt có chút râu: “Đây là anh hai Lục Chi Tây của em.


Lục Chi Tây là cảnh sát, vừa tăng ca thức thêm xong mới về nhà, còn chưa kịp chỉnh đốn lại chính mình, anh ấy xoa nhẹ giữa mày, cố gắng làm gương mặt sắc bén của mình trở nên nhu hòa một chút: “Chào Chi Chi.


Chi Chi không sợ một chút nào, nhìn chằm chằm vào anh hai mày kiếm mắt sáng, anh khí mười phần, trên người của anh ấy tràn đầy dương khí, còn lộ ra một chút công đức kim quang nhàn nhạt, làm cho người ta rất muốn thân cận: “Anh hai.


Lục Chi Đông thấy Chi Chi không sợ lão nhị một chút nào, càng thích cô bé hơn một chút, sau đó lại chỉ vào thanh niên mặc sơ mi trắng quần đen, cả người lộ ra phong độ tri thức: “Đây là anh ba Lục Chi Nam, bên cạnh là…”
“Anh cả, để em tự mình giới thiệu.

” Lục Chi Bắc tính tình hoạt bát hơn một ít, cười tủm tỉm nhìn Chi Chi đang ôm cái bao lô cũ nát ngồi ngại ngùng trên sô pha, khi anh ấy cười rộ lên, mi mắt cong cong, đặc biệt đẹp: “Hi!~Chi Chi, anh là anh tư Lục Chi Bắc.


Chi Chi nhìn về phía Lục Chi Bắc, dàn da của anh tư trắng lạnh, mặt mày thanh nhuận tinh xảo, là người đẹp nhất trong bốn người anh họ, hơn nữa khí vận cũng rất mạnh.

Không đúng, hẳn là mọi người trong nhà đều có khí vận mạnh, bỗng nhiên cô bé đã hiểu được vì sao sư phụ nhất định phải làm cho bé xuống núi.

“Em gái nhỏ, em thật giống với chú ba.

” Ngày hôm qua khi nghe nói trong nhà sẽ có thêm cô gái nhỏ, Lục Chi Bắc còn cảm thấy là kẻ lừa đảo, nhưng hiện tại đã hoàn toàn không còn hoài nghi: “Nhà cũng ta ruốt cuộc cũng có em gái nhỏ mềm mại, thật đáng yêu.


“Chi Chi mấy tuổi rồi, thích cái gì? Sau này muốn đi đâu chơi thì tìm anh, anh dẫn em đi chơi.

” Lục Chi Bắc tuy đã mười chín tuổi, là một minh tinh mới nổi nhưng tính tình lại phóng khoáng như trẻ con.

Chi Chi nghiêng đầu đánh giá anh tư, anh trai này nói thật nhiều.

Ông Lục thấy các cháu trai đều rất thích Chi Chi, ý cười trên mặt càng đậm, nhưng cười cười lại không nhịn được ho khan lên, trong lúc nhất thời trở nên thở hổn hển: “Khụ khụ khụ…”
Lục Chi Đông vội vàng làm hộ công đỡ ông nội về phòng nghỉ ngơi: “Ông nội, hay là ông về phòng nghỉ ngơi trong chốc lát đi? Chờ nghỉ ngơi tốt rồi lại nói chuyện với Chi Chi?”
Chi Chi nhìn thân ảnh gầy yếu của ông nội, môi nhấp thành một đường thẳng tắp.

“Sao lại không vui vậy?” Lục Chi Bắc dịch mông đến ngồi bên cạnh Chi Chi, vươn cánh tay ma quái ra, xoa xoa khuôn mặt trắng nõn mềm mại của cô bé, nhà bọn họ dương thịnh âm suy, mấy thế hệ đều không có một bé gái, anh ấy đã sớm hâm mộ những người khác có cô em gái mềm mại, hiện tại ruốt cuộc cũng được như ý nguyện: “Ha ha ha, rất cuộc anh cũng có em gái.


Chi Chi bị xoa mặt trừng đôi mắt u oán nhìn Lục Chi Bắc, sao cô bé cứ cảm thấy hình như anh tư là một kẻ ngốc?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui