Cô không muốn chọc đến bất cứ kẻ nào, cho tới bây giờ cũng chưa từng nghĩ đến.
Hà Nhạc Nhạc nghĩ lại buổi sáng Tần Chi Tu hảo tâm khuyên bảo mình, không khỏi cười khổ. Tần Chi Tu cùng Quý Tiết sau khi ăn xong bữa sáng cũng đi công ty, hôm nay mặt trời vừa lên, cô đã phối hợp với nhân viên công ty vệ sinh rửa sạch nhà trọ, giữa trưa không có ai trở về, cô liền một mình ăn cơm.
Buổi chiều nhân lúc rảnh rỗi, cô lại trên NG xem một chút, L nhắn tin hỏi tình hình của cô gần đây, cô cũng chỉ có thể cười cười nói tất cả đều hoàn hảo, chỉ là có chút bận rộn, nhưng đang có ca khúc mới, học xong sẽ hát cho anh ấy nghe.
Quen biết L ba năm, cô chưa bao giờ nghe qua giọng nói của anh ấy, cho dù đúng lúc đang nói chuyện phiếm, anh ấy cũng chỉ đánh chữ, không bao giờ để lộ âm thanh, nhưng cô có thể lý giải được điều đó, dù sao cũng làm hacker nổi danh thế giới, càng ít để lộ tin tức càng tốt. Một người như vậy, lại thường xuyên quan tâm cô, thích nghe cô ca hát, ngẫu nhiên cùng cô vui đùa, thậm chí… Tán gẫu một ít đề tài mà cô thích.
Nói ra không sợ người khác chê cười, cô… Đúng là đã từng mơ màng về l. Tưởng tượng nhìn thấy tuổi tác, dáng vẻ của anh ấy, thầm đoán rằng anh ấy cũng có… Cảm tình với mình. Linh Vũ nói L và Lê Dĩ Quyền là 2 người mà cô ấy bội phục nhất trên thế giới này, một người là hacker kỹ thuật vô song, một người nắm rõ pháp luật trong lòng bàn tay, bạn trai sau này có thể có 1 nửa khả năng của bọn họ cô cũng rất thỏa mãn! Linh Vũ có nhiều điều kiện tốt như thể cũng không dám nghĩ tới,huống chi người bình thường vô vị như cô làm sao còn dám hy vọng xa vời cái gì nữa? Huống hồ hiện tại, ngay cả thân thể cô cũng đã…
Cứ như vậy là tốt rồi, ngẫu nhiên liên lạc, nhìn anh ấy ân cần thăm hỏi, hát ca hát cho anh ấy nghe, cô đã rất thấy đủ.
Lúc ăn cơm chiều, Tần Chi Tu trở lại một mình, nói Quý Tiết tối nay sẽ về. Hai người ăn cơm chiều, Tần Chi Tu mời Hà Nhạc Nhạc chơi bài, Hà Nhạc Nhạc thấy Thân Đồ Mặc và Nguyễn Lân đều không trở về nên theo Tần Chi Tu lên lầu.
Vẫn chơi đến 10 giờ rưỡi, Hà Nhạc Nhạc xuống lầu làm đồ ăn khuya, Thân Đồ Mặc với Nguyễn Lân vẫn không trở về, nếu đã không trở lại cô liền tắm rửa đi ngủ được rồi, đúng không?
Tần Chi Tu xuống lầu uống nước, bắt gặp Hà Nhạc Nhạc thỉnh thoảng nhìn về phía ngoài cửa sổ, không khỏi cảm thấy thú vị, hai tay khoác lên lưng ghế dựa nhìn cô, trên khuôn mặt xinh đẹp thoát tục trên dâng lên một nụ cười thuần mỹ.
“Ách… trên mặt tôi có cái gì sao?”
Tần Chi Tu cười lắc đầu, “Không có, thấy cô giống như cô vợ mới cưới, nửa đêm trông ngóng chồng về nhà.”
“Hả?” Vợ mới cưới? Phải nói cô giống như đang chờ oan gia về mới phù hợp chứ nhỉ?
“Khụ…” Tần Chi Tu tươi cười càng sâu, cúi đầu ho nhẹ một tiếng.
“Anh thật biết nói đùa.” Đáng tiếc một chút cũng không buồn cười.
Hà Nhạc Nhạc thuận miệng nói một câu vô tâm, ai ngờ lại làm cho nụ cười của Tần Chi Tu dần dần nhạt đi. A… Cô nói sai cái gì sao?
Tần Chi Tu đứng thẳng người, hình như đang suy nghĩ cái gì đó.
“Tần tiên sinh?” Cô không phải nói sai chọc đến chỗ đau của người ta chứ?
Tần Chi Tu nâng mắt chăm chú nhìn Hà Nhạc Nhạc, “Tôi qủa thật không nói đùa, không biết nói đùa, không hiểu nói chuyện như thế nào mới có thể làm cho phụ nữ vui vẻ…”
“A…” Hà Nhạc Nhạc có chút xấu hổ. Anh ta không biết a, anh ta chỉ cần nguyện ý cùng phụ nữ nói chuyện, chỉ cần cười một cái, phỏng chừng cả đám con gái cũng đã vui vẻ như điên rồi.
“Cô có thể dạy tôi không?”
“Hả?”
“Cô là phụ nữ, hẳn là hiểu rõ phụ nữ thích nghe cái gì, thích kiểu đàn ông như thế nào, thích loại quà tặng gì, daỵ tôi.”
“Tôi? Tôi, tôi sao…” Hà Nhạc Nhạc chỉ vào mũi mình, cô, cô có thể dạy anh ta cái gì a?
“Tôi có thể trả học phí, tùy cô đưa ra yêu cầu.”
“… Này, Quý tiên sinh không phải có thể dạy anh ── ”
“Anh ta quá vô dụng.”
Anh học qua rồi ah?”… Vì sao lại tìm tôi?”
“… Chỉ có cô mới nói chuyện bình thường với tôi.”
“…” Cô có thể tưởng tượng được… phụ nữ trước mặt anh ta khẳng định là ngượng ngùng mặt đỏ tai hồng, còn nguời lớn gan chắc sẽ nghĩ mượn cơ hội dụ hoặc anh ta? Rất có thể.
“Anh… Có người mà mình thích?” Biết rõ không nên hỏi, nhưng nhìn bộ dáng anh ta thành thật như thế, cô thật sự nghĩ muốn giúp anh ta, nếu cô có thể giúp.
“Ừ.”
“Nếu anh nói cho tôi biết cô ây là ai, tôi có lẽ có thể đưa ra cho anh một vài ý kiến để tham khảo?”
“… Được, cô ấy là Đỗ Nhã*…” ( chưa rõ tên, sửa lại sau J)
Hai người cứ như thế cho tới nửa đêm, cư nhiên vẫn không có ai trở về, bây giờ cũng đã trễ, ngày hôm sau Tần Chi Tu còn phải đi ghi âm, vì thế bọn họ hẹn lần khác lại tán gẫu.
Nhìn đồ ăn còn lại trên bàn, trong lòng Hà Nhạc Nhạc có chút khó chịu. Tuy rằng tất cả đều do bọn họ chi trả, không liên quan đến tiền của cô, nhưng như thế này quá lãng phí, làm cho cô rất không thoải mái, không phải đau lòng vì thành quả lao động của bản thân, mà là “Lãng phí lương thực”.
Sau khi trở về phòng, Hà Nhạc Nhạc nghĩ, phá lệ mở trang web của Mâu Tư ra xem, rồi mới lên trang fan club của Nguyễn Lân … Tuy rằng quy định là quản lý nhà trọ không được phép tìm hiểu chuyện riêng tư của chủ nhà, cô tìm trên mạng không tính tìm hiểu riêng tư chứ? Hành trình của năm người Nguyễn Lân rất trong suốt, hiện nay fan thật là vô cùng kinh khủng, mỗi ngày theo dõi ngôi sao, nếu không phải xung quanh nhà trọ đều là khu vực tư nhân cấm nguời ngoài đi vào, cô hoài nghi fan có thể sử dụng máy chụp ảnh đem toàn bộ nhà trọ trong ngoài chụp hết!
Đêm nay Nguyễn Lân tham dự tiệc, phỏng chừng là uống nhiều nên nghỉ ngơi ở ngoài rồi. Còn lịch trình của Thân Đồ Mặc thì không thể tra được, thậm chí ở trên mạng cũng không tìm thấy ảnh chụp của anh ta, chẳng qua hai ngày nay truyền thông đều đưa tin bộ phim《 cả đời một kiếp》anh ta làm giám chế sắp khai máy, vì thế Thân Đồ Mặc chắc là đang điên cuồng tăng ca rồi?
Nếu như vậy, cô ngủ trước.
Vừa nhắm mắt lại, Hà Nhạc Nhạc cảm thấy giường hơi chấn động, mở mắt ra nhìn di động, rạng sáng 3 giờ rưỡi. Bên ngoài có tiếng xe, ai về sao?
“Tiểu Chu về đi, tôi không sao.” Ngoài cửa truyền đến tiếng của Nguyễn Lân.
Hà Nhạc Nhạc chạy nhanh ra cửa.
“Hà tiểu thư, thật ngaị quá, Lân ca uống hơi nhiều, phiền cô chiếu cố một chút.”
“… không cần khách khí, đây là việc tôi phải làm, vất vả cho anh rồi.”
Nhìn theo xe bảo mẫu của Nguyễn Lân rời đi, Hà Nhạc Nhạc đóng cửa lại, nhìn Nguyễn Lân toàn bộ khuôn mặt tuấn tú đều đỏ bừng.
“Anh uống nhiều rồi?” Không sợ lộ nguyên hình sao?
Nguyễn Lân cúi mắt nhìn cô, khóe miệng khẽ nhếch, đột nhiên ôm thắt lưng cô, đem cô đặt lên bàn, hai chân vòng quanh eo anh ta
“A ── ”
“Cô nói ai uống nhiều?”