Lyrics by Sakura Shan
______
Lại mơ thấy rong chơi giữa nơi đầm sen bóng một con thuyền
Ôm kiếm cùng nhìn mây nước, thề năm nào cũng ngắm hoa sen
Trần Tình khúc chưa tan, gió Nam đập song đánh thức cơn mộng
Ta khóc nghẹn, núi ngàn trập trùng giấu giáo gươm Bất Dạ Thiên
Ngày xưa khí phách, chốn Cô Tô người ngang bướng không nghe thầy
Chỉ quyết lòng đạp mây cao, dẹp núi sông, nuốt hết nhật nguyệt
Cầm rượu hái hoa, hứa sẽ chân thành tu chí theo cánh diều
Chưa thấu rằng đường gập ghềnh, đoàn viên chưa tiếc, đời thay đổi
Bạn xưa hóa thù ai biết đâu
Nợ ân oán tính sao cho được?
Không dám mộng cảnh cố nhân ở bên cười nói
Cùng Kỳ khi tử sinh cách xa
Tàng phong đã mấy năm
Kiêng dè chuyện xưa không nói
Thời gian thoáng qua, mất đi thân tỷ, nay lẻ loi vân đài
Đâu biết chuyện đổi kim đan, lòng cứ ôm chẳng nói hết đau thương
Lặng im thấy y sa chân sai đường cho thế nhân phán tội
Giữa chiến trường, đôi bờ phân chia biển máu kia, kiếp bi viễn
Tử sinh giữa nhân gian mênh mang, thở than nhớ khi thiếu thời
Thoáng bóng nhạn mười ba năm, nhìn phía xa máu nhuốm chân mây
Hồn ơi, gió lên mây bay, quay về tương kiến nơi núi Phạn
Mai mốt dung nhan đổi thay làm sao ta biết? Nhìn một thoáng
Lại thêm câu từ biệt thế gian
Ngẩn ngơ đã qua, không dám nhìn
Như đã từng cùng sánh vai thiếu niên tử y
Giờ y quan chẳng thể khoác lên
Giận quá khứ cũng xa rồi
Ước thề người sao không giữ?