Lyrics by Song Linh
________
Phàm nhân từ xưa có mấy người cách mệnh được phi thăng
Mà sao thần tiên lại đem hết số mệnh này cướp lấy?
Toàn gia cũng bị giết rồi
Còn hắn thì lại hoá quỷ
Người nào tới nói, làm gì để không oán hận?
Làm sao chẳng hận khi biết sự thật này đầy tàn nhẫn
Rằng mọi chuyện xảy ra vốn dĩ nào phải là như thế
Kẻ đánh cắp mệnh của hắn
Lại sống vô tư khoái hoạt
Lệ quỷ hoá thân thành tiên chờ cơ hội đang tới
Đồng Lô bước ra đã định mối thù này phải trả đủ
Chợt một khắc kia hắn lại hoảng hốt trước cái dập đầu
Quạt đã xé tan, quá muộn để hỏi liệu hận hay không?
Từng đã cản ngăn thế nhưng mệnh vốn định chẳng cùng đường
Làm sao chẳng hận khi biết sự thật này đầy tàn nhẫn
Rằng mọi chuyện xảy ra vốn dĩ nào phải là như thế
Kẻ đánh cắp mệnh của hắn
Lại sống vô tư khoái hoạt
Lệ quỷ hoá thân thành tiên chờ cơ hội đang tới
Đồng Lô bước ra đã định mối thù này phải trả đủ
Chợt một khắc kia hắn lại hoảng hốt trước cái dập đầu
Quạt đã xé tan, quá muộn để hỏi liệu hận hay không?
Từng đã cản ngăn thế nhưng mệnh vốn định chẳng cùng đường
Đảo hoang xuống tay kết thúc ân oán trải dài bao năm
Nhặt quạt dán lại, cầm theo rồi mang trả cho cố nhân
Mượn hình dáng khác, hắn trông thấy người nào còn như xưa
Rồi quay bước đi, có ai hiểu được hắn nghĩ điều gì
Gặp là có duyên, thế nhưng mệnh vốn định chẳng cùng đường