Lyrics by Song Linh
_________
Nhìn trăng sáng rọi khắp thế gian
Ngẩn ngơ nhấp vị rượu cũ gợi bao ký ức
Ở vực sâu thoát ra thế nào?
Rồi đặt chân vào đoạn cầu độc mộc
Trần gian nói phải phân ác thiện
Thủa thiếu niên ngự kiếm bay gọi là chính nghĩa
Cầm sáo lên chính đã hoá tà
Buồn cười sao về đạo lý của trần gian
Tâm là do ta cần quản thế nhân cười chê?
Kiếp này đơn độc thì có sao
Trên đường quan đạo lặng người bước đi thật xa
Bỗng hoảng hốt, mệt mỏi đang dần bủa vây
Tự mai táng người thiếu niên
Ở nơi Loạn Táng Cương
Nằm mơ giọng nói kêu A Tiện xưa
Chợt giấc mộng lại vỡ tan
Thành máu nhuộm khắp nơi
Máu nhuộm lấp đi tấm chân tình ai
Nhìn trăng sáng rọi khắp thế gian
Ngẩn ngơ nhấp vị rượu cũ gợi bao ký ức
Ở vực sâu thoát ra thế nào?
Rồi đặt chân vào đoạn cầu độc mộc
Trần gian nói phải phân ác thiện
Thủa thiếu niên ngự kiếm bay gọi là chính nghĩa
Cầm sáo lên chính đã hoá tà
Buồn cười sao về đạo lý của trần gian
Tâm là do ta cần quản thế nhân cười chê?
Kiếp này đơn độc thì có sao
Trên đường quan đạo lặng người bước đi thật xa
Bỗng hoảng hốt, mệt mỏi đang dần bủa vây
Tự mai táng người thiếu niên
Ở nơi Loạn Táng Cương
Nằm mơ giọng nói kêu A Tiện xưa
Chợt giấc mộng lại vỡ tan
Thành máu nhuộm khắp nơi
Máu nhuộm lấp đi tấm chân tình ai
Vạn thi nghe tiếng sáo kêu
Thiện ác giờ bất phân
Nhìn thiên địa khắp nơi vấy mùi tanh
Để cho linh lực thoát ra
Rồi về cùng cát bụi
Có thể trở lại lúc cánh diều bay?