Ánh mắt yếu ớt của cô nhìn Nhạc Cận Ninh, hỏi: “Anh đang chê em đần độn sao?” Quả thật là có chút đần độn! !
Nếu như cô thông minh một chút, giữa bọn họ cũng chẳng có nhiều hiểu lầm như vậy.
Nhạc Cận Ninh mặc dù không trả lời câu hỏi của Niệm Ninh, nhưng nhìn vẻ mặt của anh thì có vẻ – như anh đã âm thầm chấp nhận.Niệm Ninh có hơi tránh né cái ôm của Nhạc Cận Ninh, vẻ mặt giận dữ nhìn cô nói rằng: “Anh đã chê em ngốc, vậy em cũng sẽ không đứng ở đây làm chướng mắt anh nữa.”
Nói xong câu đó sau đó, cô trực tiếp rời khỏi phòng.
Nhạc Cận Ninh nhìn thấy dáng vẻ người phụ nữ của mình giận đùng đùng rời khỏi phòng, anh càng thấy vô cùng đáng yêu, chỉ có điều khi cô tức giận, anh phải đi dỗ.
Sau khi Niệm Ninh rời khỏi căn phòng đó, cô đi thẳng lên ban công, đôi chân nỏ nhắn của cô đá vào viên đá bảo hộ trên ban công ấy.
Nhạc Cận Ninh đúng là đồ ngu ngốc, lại có thể dám chê cô ngốc!
Đúng là quá đáng! ! !
“Em cẩn thận một chút đi nếu em đá vỡ viên đá ấy, thủy tinh sẽ đâm vào chân em, rất nguy hiểm.” Nhạc Cận Ninh đi tới sân thượng.
thì trông thấy cảnh tượng như vậy, anh lập tức tiến lên một bước, nhẹ nhàng ôm cô vào lòng.
Thế nhưng, Niệm Ninh cũng chẳng thèm để ý đến cái tên đáng ghét kia.
“Em vẫn tức giận sao?” Nhạc Cận Ninh giả vờ kinh ngạc hỏi.
Đương nhiên là em tức giận! !!
Niệm Ninh giận dữ: ‘Ai cần anh lo chứt.”
Nhạc Cận Ninh lại ôm Niệm Ninh chặt hơn một tí, rồi nói: ‘Anh mặc kệ, em không còn muốn anh chăm sóc cho em nữa hay sao?”
Niệm Ninh nhẹ nhàng đẩy Nhạc Cận Ninh ra, cô rời đến chỗ khác, cô cũng không muốn cãi nhau với Nhạc Cận Ninh, bởi vì khi cô cãi nhau với Nhạc Cận Ninh, gần như cô không thắng nổi anh.
“Được rồi, vợ em đừng tức giận, dù cho em ngốc một chút cũng không sao, dù sau này có chuyện gì đi chăng nữa anh vẫn sẽ luôn bảo vệ cho em.” Niệm Ninh đang bĩu môi bỗng nhiê Nhạc Cận Ninh hôn cô, rồi nói: “Vợ của anh thật ngọt.”
Mặt của Niệm Ninh đỏ ứng cả lên, anh đúng là tên thối tha.
Ề Đã khiến cô bực mình, còn không biết xấu hổ mà sàm sỡ cô!
“Em vấn còn giận anh à?” Nhạc Cận Ninh tươi cười nhìn Niệm Ninh hỏi.
Niệm Ninh trợn to hai mắt, không nói lời nào, quả thực thì cô cũng không hắn là thực sự tức giận.
Chẳng qua, bây giờ cô cũng không thể nói thẳng ra như thế được, cô cũng cần có mặt mũi nữa.
Thấy Niệm Ninh không nói gì, Nhạc Cận Ninh tiếp tục đến gầnNiệm Ninh, mũi anh chạm vào mặt cô, anh nói: “Nếu như em vẫn còn tức giận, anh sẽ tiếp tục hôn em, cho đến khi em không còn giận nữa mới thôi.”
Niệm Ninh không nói gì, cô biết, Nhạc Cận Ninh này là một tên cực kì biến thái.
“Xem ra, ngươi thực sự vẫn còn đang tức giận.” Vừa dứt lời, Nhạc Cận Ninh định cúi xuống hôn cô.
Ngay lập tức Niệm Ninh lấy tay che miệng Nhạc Cận Ninh, đỏ mặt, nói: “Được rồi được rồi, rm không tức giận nữa.”
Nàng sợ rằng nếu cô không kịp ngăn cản Nhạc Cận Ninh, sẽ bị anh hôn đến sưng miệng mất.
“Không tức giận là tốt rồi.” Nhạc Cận Ninh có chút tiếc nuối nói.