Nhân cách khuyết tật

Mấy ngày này An Thư Yểu giống như bị đụ đến nghiện, một ngày không cũng Quý Sâm chơi thì sẽ khó chịu.
Nhưng bởi vì sáng hôm sau còn phải đi làm nên đếm hôm trước cũng không dám làm tình quá nhiều, cùng lắm là nhét vào bên trong lỗ nhỏ ngủ một đêm. Ngày hôm sau “chào cờ” thì sẽ cứng lên bên trong lỗ nhỏ, sau đó mơ màng mà làm thêm một lần.
Chỉ là dây dưa như vậy mà ở bên nhau nhưng mỗi giây mỗi phút lại sắp trở thành quá khứ.
Thứ sáu, sau khi An Thư Yểu tan làm về nhà, đưa mắt nhìn thấy mấy vali hành lý ở phòng khách động tác đóng cửa hơi khựng lại, đến khi Quý Sâm nghe thấy tiếng động mà từ phòng ngủ phụ đi ra: “Đã về rồi sao?”
An Thư Yểu “ừ” một tiếng kéo cửa đóng lại, giống như vô tình hỏi: “Anh đang dọn đi sao?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Quý Sâm gật gật đầu: “Ăn cơm cùng em xong sẽ đi.”
An Thư Yểu há miệng thở dốc nhưng cuối cùng cái gì cũng không hỏi.
Trong chốc lát liền rơi vào trầm mặc, An Thư yểu nhìn thời gian nói: “Đi ra ngoài ăn đi, lúc trước muốn ăn BBQ nhưng lại không ăn được, lần này em mời, coi như là tiệc chia tay.”
Anh quan sát biểu tình của cô, môi hơi mở gật đầu đáp ứng.
Địa điểm là An Thư Yểu chọn, cố ý lên phần mềm tìm địa điểm ăn uống của tập đoàn N để chọn, mới tìm được cửa hàng thịt nướng được đánh giá 4.9 sao, dĩ nhiên sẽ không giống các cửa hàng thịt nướng bên đường, cửa hàng thịt nướng này trang trí vô cùng tinh xảo, trên mỗi bàn đều có bếp lò, bên cạnh đặt vài cái giá.
Có người hỗ trợ nướng nhìn qua có vẻ vô cùng sạch sẽ lại vệ sinh.
Thời điểm Quý Sâm cùng An Thư Yểu tới trong tiệm không còn chỗ, hai người lấy lại tiền đi mua trà sữa, rồi đi vòng quanh nơi này một lần, khoảng bốn mươi phút sau mới tới bàn bọn họ.
Người phục vụ đưa họ tới vị trí sau đó nói: “Góc bên phải phía dưới dùng để quét mã.”
An Thư Yểu lễ phép nói cảm ơn.
Cô lấy điện thoại quét mã QR, dựa theo tìm hiểu của mình chọn mấy món được đánh giá cao đã tìm được ở trên mạng như xiên thịt bò, xiên thịt dê… sau đó đưa điện thoại cho Quý Sâm: “Anh nhìn xem muốn ăn gì?”
Quý Sâm rất khách khí với cô, tùy tay chỉ mấy phần.
Cửa hàng này không có nhiều que nướng, để An Thư Yểu gọi hai ly nước trái cây cùng một xiên thận, tổng tiền lập tức lên đến hơn 300.
Ở các quán đồ nướng ven đường ăn nhiều lắm cũng chỉ có 100.
Nếu là An Thư Yểu một mình ăn cô khẳng định sẽ tiếc, 300 sẽ ăn được rất nhiều que nướng, cho dù trước kia có thèm ăn cơm thịt nướng đi chăng nữa cô cũng chỉ ăn hơn 30.
Nhưng lần này ăn cùng Quý Sâm, cô hạ đơn ngay cả mí mắt cũng không chớp, ngoài miệng còn nói: “Nếu không đủ thì gọi thêm.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Quý Sâm chống cằm nhấc mí mắt lên nhìn cô một cái, cười nói được.
Người phục vụ tiến đến mang theo một cái bếp lò nhỏ thêm than nóng đắp lên trên, theo sau là người mang thức ăn lên, nhanh chóng chất đầy bàn.
Đĩa que nướng dù không nhiều lắm nhưng vô cùng tinh xảo, thịt nạc nhiều thịt mỡ ít.
An Thư Yểu nhìn một xiên rồi dặt nó lên bếp lò, mỗi cái xiên đều có miếng lót, đằng sau là cái giá tự động quay.
Sau đó An Thư Yểu chống cằm nhìn thịt nướng đang thong thả quay, như này bao giờ mới được ăn nhỉ…
Quý Sâm cúi đầu báo với Tuân Thịnh nói anh đêm nay sẽ dọn về căn cứ ở, ngẩng đầu nhìn thấy An Thư Yểu đang thất thần.
“Nghĩ gì vậy?” Quý  Sâm duỗi tay ở trước mặt cô búng một cái, đem hồn kéo của cô trở về.
An Thư Yểu chớp chớp mắt, ngồi thẳng người, nói: “Không có gì.”
Cũng không thể nói cho anh biết là mình nghĩ anh rời đi, nhưng rõ ràng anh đang ở trước mặt.
Quý Sâm “ừ” một tiếng, rõ ràng là không mấy tin tưởng.
“Nghĩ bao giờ mới có thể ăn.” An Thư yểu thấy anh nhướng mày chỉ có thể căng da đầu tùy tiện bịa ra cái cơ.
Ban đầu lực chú ý của Quý Sâm không ở mấy que thịt nướng, đợi sau khi cô nói xong mới cúi đầu nhìn, liếc mắt một cái liền thấy được trong góc rõ ràng có một đĩa khác với những đĩa còn lại.
Thời điểm nhìn thấy mấy người Tuân Thịnh ăn que nướng anh cũng đã nhìn qua, mí mắt Quý Sâm nháy lên vài cái.
“Em ăn cái này sao?” Quý Sâm chỉ đĩa xiên thận kia.
An Thư Yểu nhìn thoáng qua, hơi ghét bỏ mà dời tầm mắt, sau đó nhiệt tình nói: “Cho anh ăn.”
Quý Sâm: …
Anh trầm mặc trong chốc lát, nói: “Em cảm thấy anh sẽ ăn cái này sao?”
Là do mấy ngày này anh làm quá ít sao, lại khiến cho cô nghĩ rằng thận anh không được?

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui