Sau khi trở về, Quý Sâm đợi An Thư Yểu tắm xong, sau khi sấy khô tóc cho cô, mới xách theo hành lý rời khỏi chỗ này.
Lúc sắp rời đi, An Thư Yểu nhìn anh như muốn nói gì đó, cuối cùng vẫn không nói gì cả.
Bản thân cô cũng cần có thời gian để bình tĩnh lại.
Cô hiện tại cần phải phân biệt rõ là bản thân thích Quý Sâm, hay là chỉ ỷ lại vào anh bầu bạn bên cạnh anh theo thói quen.
Sau hai ngày nghỉ, An Thư Yểu nằm dài ở trong nhà, đói thì gọi đồ ăn bên ngoài.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhưng bất kể cô gọi sườn xào chua ngọt của nhà ai, cũng không đem lại cảm giác ngon miệng giống Quý Sâm làm.
Đến nỗi trong khoảng thời gian này không còn muốn động đến sườn xào chua ngọt.
Ngày thứ hai đi làm, Hướng Mộng phát hiện ra điểm bất thường của cô trước.
Hóa ra An Thư Yểu rót chén hồng trà kết quả còn tiện tay bỏ hai cục đường vào.
“Em có thể uống như vậy sao?” Hướng Mộng ngăn cô lại, tay của cô còn muốn cầm thêm cục đường thứ ba.
“Hả?” An Thư Yểu lấy lại tinh thần: “Nếu không thì cà phê sẽ rất đắng.”
Hướng Mộng nhìn cô một lời khó nói hết: “Nhưng em bỏ vào hồng trà…”
Lúc này An Thư Yểu mới nhận ra mình bỏ nhầm rồi.
“Em sao vậy, hôm nay chị thấy em không tập trung gì hết.” Hướng Mộng đem cốc hồng trà của cô đi rửa sạch, lại nhanh chóng rót cho cô một cốc cà phê.
An Thư Yểu bóp cục đường, sau đó bỏ vào ly rồi dùng muỗng nhỏ khuấy đến khi cục đường tan hết, thở dài nói: “Chỉ là em có chút chuyện nghĩ không thông.”
Hướng Mộng ngồi xuống ghế trong phòng giải khát, tiện tay cầm lấy hạt dưa, vẻ mặt kỳ lạ: “Có chuyện gì nói chị nghe xem.”
An Thư Yểu ngồi xuống bên cạnh cô nhấp ly cà phê rồi nói: “Là chuyện tình cảm.”
Hướng Mộng thử thăm dò hỏi: “Có liên quan đến Dương Chiếu sao?”
An Thư Yểu nghe thấy cái tên này liền cau chặt mày lại: “Em với anh ta đã sớm không còn liên quan gì, là một người khác.”
“Ở công ty chúng ta sao?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Không phải, chị không quen anh ấy.”
“Vậy nghĩ không thông điều gì?”
An Thư Yểu thở dài: “Chính là em không hiểu rõ.”
Hướng Mộng: “?”
An Thư Yểu: “Cái gì cũng nghĩ không thông.”
An Thư Yểu nhấp một ngụm cà phê xong đứng dậy nói: “Bỏ đi không nghĩ nữa, làm việc trước đã, kiếm tiền quan trọng.”
Hướng Mộng: !!?
Cô ta trơ mắt nhìn An Thư Yểu làm mất khẩu vị của cô ta, sắn ống tay áo rời khỏi phòng giải khát mà chẳng suy nghĩ gì thêm nữa.
Việc An Thư Yểu không biết là buổi chiều hôm đó, khẩu vị của Hướng Mộng bị mất hoàn toàn.
Sau khi tan làm, An Thư Yểu ngồi tàu điện ngầm trở về nhà như bình thường.
Trong phòng một khoảng không yên tĩnh, ánh chiều tà lọt vào phòng khách, chỉ có tiếng gió thổi bay rèm cửa.
Cô đột nhiên phản ứng lại, Quý Sâm đã chuyển đi rồi.
Phòng ăn không có món ngon chuẩn bị sẵn, phòng ngủ cũng không có người đón tiếp. Rõ ràng thời tiết đã bắt đầu ấm trở lại, nhưng An Thư Yểu lại thấy căn phòng rất lạnh lẽo.
Cô ngây ngốc dựa vào khung cửa, chậm rãi xoay người thay giày, chuẩn bị vào phòng bếp nấu chè trôi nước để ăn.
Muốn gây khó dễ cho ai cũng được nhưng tuyệt đối không thể gây khó dễ cho dạ dày.
Thực phẩm Quý Sâm mua được nhét đầy trong ngăn đá của tủ lạnh, bên trong có chè trôi nước, sủi cảo, bánh bao, bánh xếp, cái gì cũng có.
Thậm chí còn có mấy phần bít tết.
An Thư Yểu cảm thấy một là Quý Sâm đã đem toàn bộ của cải ra để mua đồ ăn cho cô, hoặc là anh đang giả vờ nghèo.
Dựa vào suy đoán đi du lịch lần trước, khả năng giả nghèo cao hơn một chút.
Sau khi nấu xong chè trôi nước, An Thư Yểu ngồi lên sofa mở tivi, nhàm chán điều chỉnh chương trình, cuối cùng dừng lại ở kênh tin tức mà Quý Sâm thường xem.
Nhưng tâm tư của cô không đặt ở đây, mà thỉnh thoảng lại liếc nhìn điện thoại.
Từ khi Quý Sâm chuyển đi, anh cũng chưa gửi một tin nhắn nào tới.
Thứ đàn ông tồi, không chịu trách nhiệm, bạc tình bạc nghĩa!
Hu hu hu không ai thương không ai yêu, cô là một củ cải trắng ở trong đất.
Quý Sâm thối tha ngốc nghếch!!
Một đêm cô đơn lạnh lẽo, một mình chịu đựng.
Quý Sâm thối tha ngốc nghếch!!