Một tuần trôi qua, Quý Sâm vẫn không chủ động liên lạc với cô.
An Thư Yểu cũng ương ngạnh, anh không chủ động liên lạc, cô cũng sẽ không mặt dày đi liếm láp.
Giống như không đợi được đến lúc làm tình vậy.
Lúc trước khi Quý Sâm ở đây, cô chủ động muốn làm tình đó là vì anh ở nhà của cô, hai người có quan hệ bạn bè.
Bây giờ hai người tách nhau ra rồi, cô lại chủ động liên lạc với một người đàn ông mất tích, cô cũng cảm thấy bản thân không hèn mọn như vậy.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Vì vậy tuần này, hai ngày trước An Thư Yểu vẫn còn buồn vì Quý Sâm không liên lạc với cô, sau mấy ngày An Thư Yểu đã mắng người.
Cuối cùng mắng chửi anh ta hết lần này đến lần khác bằng mấy từ, dương vật của Quý Sâm cũng bị mang ra mắng thẳng một trận.
Chiều thứ sáu 6, mấy người trai gái độc thân hẹn nhau buổi tối cùng nhau đến quán bar chơi, nhiệt tình mời An Thư Yểu cùng đi.
An Thư Yểu nhìn điện thoại, trong lòng nghĩ, chỉ cần lúc tan làm Quý Sâm liên lạc với cô, cô sẽ không đi.
Kết quả tan làm được 10 phút, mấy người đồng nghiệp bắt đầu thúc giục cô nhanh chóng thu dọn đồ đạc, Quý Sâm vẫn không có tin tức gì.
An Thư Yểu trầm mặc cất điện thoại đi, khuôn mặt tươi cười chạy đến chỗ đồng nghiệp: “Đến đây.”
Bắt đầu từ bây giờ!
Cô là An Nữu Cổ Lộc Thư Yểu.
Cái gì mà Quý Sâm đã bị nhép thành bánh quai chèo trong lòng cô rồi!
Sau khi bước vào thang máy, mấy người đồng nghiệp cười cười nói nói tám chuyện. Bởi vì An Thư Yểu rất ít khi tham gia hoạt động tụ họp, chỉ cười dựa vào một góc thang máy nghe bọn họ nói chuyện, không hề tiếp lời.
Một người thanh niên trong đó mới nhận chức nhìn thấy vậy, chủ động lại nói chuyện: “Đây là lần đầu tiên tôi thấy chị Thư Yểu ra ngoài chơi.”
An Thư Yểu cười nói: “Hôm nay nhàn rỗi, đi ngắm cảnh đời.”
Lập tức có người tiếp lời: “Vậy cô nên chuẩn bị tốt, tôi bấm tay đoán, ít nhất phải có một người đến tìm cô bắt chuyện.”
“Không đến mức đấy, không đến mức đấy.” An Thư Yểu liên tục xua tay: “Tôi chỉ đến xem náo nhiệt thôi.”
Cậu thanh niên nói: “Chị Thư Yểu lớn lên rất đẹp, người theo đuổi nhất định không ít.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
An Thư Yểu lắc đầu: “Không có.”
Một đồng nghiệp khác nói: “Không phải không có người theo đuổi, chỉ là biết cô có bạn trai, người muốn người theo đuổi cũng chỉ có thể kiềm chế sự rung động trong trái tim của mình.”
Một cô gái ngay lập tức nói: “Nói chắc chắn như vậy, không phải là bản thân anh chứ?”
Người trong thang máy lập tức phát ra tiếng cười ồn ào.
Người đồng nghiệp kia liên tục xua tay: “Đừng đùa như vậy, mọi người nói da mặt tôi dày cũng không sao nhưng đừng khiến Thư Yểu khó xử.”
Cô gái kia lập tức xin lỗi An Thư Yểu: “Xin lỗi nhé.”
An Thư Yểu nhìn thấy dáng vẻ náo nhiệt của bọn họ, lắc đầu cười cười: “Không sao, với lại tôi sớm đã chia tay rồi.”
Ánh mắt của cậu thanh niên lập tức trợn tròn: “Chị Thư Yểu bây giờ độc thân rồi?”
An Thư Yểu gật đầu: “Nếu không phải độc thân, còn lâu tôi mới dễ dàng đi quán bar chơi.”
Vừa nói xong câu này, cửa thang máy đúng lúc mở ra.
Tiếng của An Thư Yểu không đè nén, cho nên không tính là nhỏ, người đàn ông đứng đợi bên ngoài thang máy nghe rõ mồn một.
Sau khi xuống thang máy, An Thư Yểu vừa muốn nói gì đó, lại đối mặt với ánh mắt cười như không cười của người đàn ông.
Cả người An Thư Yểu cứng đờ giống như bị sét đánh, không dám tin nhìn người đàn ông xuất hiện bên ngoài thang máy.
Tại sao Quý Sâm lại ở đây!!
Những người đồng nghiệp đi về phía trước mấy bước, cậu thanh niên dẫn đầu phát hiện An Thư Yểu không đi theo, quay đầu hỏi: “Sao lại không đi thế?”
Sau đó cậu nhìn thấy An Thư Yểu lặng lẽ lùi vào bên trong thang máy.
“Đột nhiên nhớ ra còn có một số chuyện chưa làm xong, mọi người đi trước đi.” An Thư Yểu cố gắng duy trì nụ cười nói với cậu thanh niên.
Cậu thanh niên nháy mắt giống như phát hiện ra điều gì, nhìn sang người đàn ông áo đen bên cạnh, nhưng những đồng nghiệp khác đều đi rồi, cậu cũng chỉ có thể đi trước.
Bởi vì do bọn họ đến muộn, tầng một căn bản không ít người.
Sau khi vào thang máy, An Thư Yểu cúi thấp đầu, tay điên cuồng ấn trên nút đóng cửa.
Nhìn thấy cánh cửa sắp đóng, một cánh tay đưa ra chặn cửa thang máy lại.
Trái tim của An Thư Yểu ngay lập tức run lên, ấn vào nút mở cửa theo bản năng.
Cửa thang máy lại mở ra lần nữa, người đàn ông ngoài cửa nhíu mày không nhìn ra được tâm trạng gì, nhấc chân đi vào theo.
An Thư Yểu cẩm thấy bầu không khí không ổn, không phải ở trong thang máy càng không chạy thoát sao!
Cô lại muốn chạy ra bên ngoài.
Quý Sâm cũng sắp bị tức đến cười rồi, duỗi thẳng tay ra chặn cô chạy ra ngoài, sau đó ấn vào nút đóng cửa.
“Em chạy cái gì chứ.”
Quý Sâm cười nhẹ nói: “Anh cũng đâu có ăn em.”
Nhận ra sự nguy hiểm trong giọng điệu của anh, An Thư Yểu cảm thấy: Không, anh sẽ ăn em.