Chuyện ra mắt phụ huynh này, nói lớn thì không lớn, nhưng nói nhỏ cũng không nhỏ.
Ít nhất thì Quý Sâm đã coi chuyện này trở thành chuyện quan trọng thứ hai trong đời mình.
Dù sao đây cũng là lần đầu tiên anh đến nhà con gái, cũng là lần đầu tiên gặp mặt phụ huynh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chỉ mỗi chuyện nên mang quà gì cũng khiến Quý Sâm phải suy nghĩ ba ngày.
Cuối cùng do An Thư Yểu bảo Quý Sâm không nên quá khoa trương, vậy nên anh chỉ có thể lên Google tra thử xem bình thường con rể đến nhà thì phải mang quà gì.
Không sai, cho dù quan hệ hiện tại của hai người vẫn chưa rõ ràng, Quý Sâm đã tự cho rằng mình là bạn trai của An Thư Yểu.
Đừng hỏi, nếu hỏi thì chính là do anh không biết xấu hổ.
Vào thứ bảy, Quý Sâm lái một chiếc xe trông khá khiêm tốn.
Bởi vì An Thư Yểu nói xe thể thao của anh quá phô trương.
Quý Sâm chọn tới chọn lui, cuối cùng chọn được một chiếc Audi A8 tương đối khiêm tốn, bởi vì trước đó mấy chiếc xe không đáng mấy đồng đã bị anh bán đi hết.
Sau khi bỏ các loại quà cáp không thể xách trên tay được vào trong cốp xe, Quý Sâm lái xe theo hướng dẫn tới nhà của An Thư Yểu.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trên đường, An Thư Yểu trông không có vẻ gì là nóng lòng muốn về nhà, Quý Sâm suy đoán một chút rồi hỏi thử: “Quan hệ của em với người trong nhà không tốt sao?”
An Thư Yểu đang kết nối với Bluetooth, nghe thấy vậy thì quay đầu nhìn anh một cái, nói: “Cũng không phải là không tốt.”
Cô suy nghĩ một chút rồi giải thích: “Khi còn bé em được bà nuôi lớn, cha mẹ em rất bận, tới khi đi học tiểu học thì họ mới nuôi dưỡng em, nhưng công việc của họ vẫn rất bận rộn, ít khi về nhà. Thay vì nói quan hệ không tốt thì nên nói là có hơi xa cách, không có cảm giác hòa hợp như các gia đình khác.”
Quý Sâm “À” một tiếng, tỏ vẻ đã hiểu.
Sau khi An Thư Yểu kết nối với Bluetooth xong, dàn loa trên xe đã bắt đầu phát bản nhạc, cô hỏi: “Tại sao quan hệ giữa anh với người trong nhà lại không tốt?”
Cô nhớ là Quý Sâm đã từng nói mình có xích mích với người trong nhà, ngay cả tiền cũng không cần.
Quý Sâm nói: “Mẹ anh muốn giới thiệu cho anh cô con gái của người bạn nào đó, anh cho người ta leo cây, cô ta cảm thấy anh làm cô ta mất mặt, nhưng anh lại cảm thấy cô ta đang xen vào việc của người khác, vài ngày sau thì tranh cãi xuất hiện.”
An Thư Yểu: “...”
Cái này không gọi là xích mích, đây chỉ đơn thuần là thời kì chống đối mà thôi!
“Vậy nếu anh nói muốn kết hôn với em, không phải mẹ anh sẽ càng tức giận sao?”
Ví dụ như ném cho cô năm trăm vạn rồi bảo cô rời khỏi Quý Sâm hay gì đó.
Quý Sâm suy nghĩ một chút rồi nói: “Sẽ không đâu."
An Thư Yểu hỏi: “Tại sao?’
Quý Sâm: “Bởi vì năm trước mẹ đã nói với anh, chỉ cần anh mang một cô gái về, mẹ sẽ tha thứ cho anh, nhưng anh không để ý tới lời mẹ lắm.”
“...”
Anh quả nhiên là đang trong kỳ phản nghịch mà.
Nhưng ít nhất Quý Sâm nói như vậy cũng khiến An Thư Yểu thở nhẹ ra.
Nếu mẹ của Quý Sâm chú ý chuyện môn đăng hộ đối, sống chết muốn giới thiệu đối tượng cho anh, còn muốn ném năm trăm vạn bắt cô rời đi.
Rất khó để An Thư Yểu không động lòng với năm trăm vạn.
Đó là năm trăm vạn đấy.
Quý Sâm nhận ra An Thư Yểu đang thất thần, dừng đèn đỏ rồi quay đầu nhìn cô một cái: “Em đang nghĩ gì thế?”
An Thư Yểu thành thật nói: “Em nghĩ, nếu mẹ anh ném cho em năm trăm vạn bắt em rời khỏi anh, em không nỡ bỏ năm trăm vạn kia thì phải làm sao.”
Quý Sâm: "..."
Anh suýt chút nữa đã tức chết.
“Chuyện này còn phải do dự? Em nên ném tiền lại, nói quá ít, ít nhất cũng phải được một trăm triệu!”
Anh chỉ có giá năm trăm vạn thôi?
Khinh thường ai đấy!
An Thư Yểu im lặng một lúc, một lời khó nói hết nhìn anh.
“Được, em biết rồi.”
Lần sau phải là một trăm triệu.
Quý Sâm tiếp tục dạy cô: “Trước tiên em cứ giả vờ nhận tiền, sau đó mang tiền đến tìm anh, chúng ta vừa có thể kiếm tiền của mẹ, lại không cần phải xa nhau, một công đôi việc, được nha được nha.”
An Thư Yểu ngồi không yên, cô nghiêm túc hỏi: “Bà ấy là mẹ ruột anh sao?”
Quý Sâm đáp: “Hai ngày nữa anh dẫn em về nhà, thì em biết đó có phải mẹ ruột của anh không.”
Anh cảm thấy, ở một mức độ nào đó thì tính cách của mình là từ mẹ anh.
An Thư Yểu chớp mắt mấy cái, nhỏ giọng đe dọa: “Ai muốn về nhà với anh.”
Sau đó lại cúi đầu lén lên mạng tìm thử đến gặp mẹ chồng nên đem theo quà gì.