Mẹ An sau khi nói xong mới cảm thấy lời của mình có chút không thích hợp.
Nhưng nghĩ lại, bà vẫn có chút không vui.
Cái gì mà nếu mẹ anh ấy không đồng ý?
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mẹ thằng bé dựa vào cái gì mà không đồng ý?
“Cho nên con còn chưa gặp người lớn của thằng bé đã dẫn thằng bé về nhà gặp cha mẹ?” Đôi mắt mẹ An mở to.
Tuy quan hệ giữa bà và con gái có chút xa cách, không quá thân thiết, nhưng tóm lại cũng là người một nhà.
Bà luôn luôn bênh vực người của mình, không muốn thấy con mình phải chịu thiệt.
Bà lại hỏi: “Các con... Cái kia kia sao?”
An Thư Yểu phản ứng hồi lâu mới hiểu được cái kia kia là gì, bên tai không khỏi nóng lên.
Cũng may đầu tóc hôm nay của cô rối nùi, che khuất lỗ tai, không đến mức để mẹ cô nhìn ra.
“Sao đột nhiên mẹ lại hỏi cái này.” Giọng nói của An Thư Yểu bất giác nhỏ lại.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mẹ An cũng có hơi xấu hổ, con gái lớn như vậy nhưng bà cũng là lần đầu tiên thảo luận với con bé về chuyện này.
“Kia cái gì, không phải sợ con chịu thiệt sao, nếu có quan hệ thì nhất định phải làm tốt chuyện phòng tránh, không thể làm ra việc chưa kết hôn đã có con.”
Mẹ An nói xong lời cuối, vẻ mặt cũng dần nghiêm túc hơn.
An Thư Yểu liên tục gật đầu: “Con biết rồi mẹ yên tâm, đừng nghĩ lung tung bậy bạ.”
Nếu để mẹ cô biết mình còn cầu Quý Sâm không mang bao rồi bắn vào trong, có lẽ cô và Quý Sâm sẽ bị đuổi ra khỏi nhà mất.
Nhưng thuốc tránh thai cũng không thể uống quá nhiều, sau này vẫn phải nhớ mang theo bao bên người.
Dù sao nếu cô muốn, cũng có thể ở bất kỳ chỗ nào…
Chủ yếu là, lần nào Quý Sâm cũng theo cô cả.
An Thư Yểu nghĩ như vậy, cảm thấy mình hình như có hơi dâm.
Nhưng vậy thì sao, Quý Sâm thích cô dâm.
Nghĩ tới khoảng thời gian Quý Sâm dịu dàng và cưng chiều mình, An Thư Yểu liền vui vẻ.
Mẹ An thấy cô như vậy, cũng biết mình nói nhiều rồi, chỉ có thể bảo cô chú ý chuyện này.
Sau đó lại nói: “Nếu nhà thằng bé không đồng ý vậy con cũng đừng cho không, con gái kiêng kị nhất là cho không, gả qua rất có thể sẽ bị người nhà thằng bé khinh thường.”
An Thư Yểu biết mẹ cũng là vì muốn tốt cho cô, cười gật đầu: “Con biết rồi.”
Chẳng qua so với người trong nhà của Quý Sâm thì An Thư Yểu lại để ý tới bản thân Quý Sâm hơn.
Nếu Quý Sâm cãi lộn với người nhà để ở bên cạnh cô thì An Thư Yểu vẫn sẵn sàng tin tưởng Quý Sâm, đánh cược một lần để có thể hạnh phúc ở bên anh.
Khi hai mẹ con trò chuyện xong thì cha An và Quý Sâm trò chuyện trong phòng khách cũng gần như vậy.
Cha An vốn cho rằng Quý Sâm là tên đàn ông ngoài đẹp trai ra thì không được cái tích sự gì hết, ai ngờ anh lại có thể tán gẫu về chuyện giá thị trường chứng khoán, còn có thể nói chuyện rất có hướng.
Chuyện dính tới văn hóa trà đạo, Quý Sâm cũng có thể nói một hai câu.
Tới chuyện rượu, Quý Sâm lại nói mình có đem theo một bình rượu ngon đến.
Cha An muốn bắt bẻ nhưng không tìm ra được một tật xấu nào, đối phương là người khiêm tốn cũng biết tôn kính mình, kiến thức cũng không ít.
Cuối cùng cha An chỉ có thể hỏi anh làm công việc gì, có ổn định hay không, có chỗ đứng trong sự nghiệp không.
Quý Sâm không dám nói mình làm về đội game, sợ cha An nghe không hiểu, chỉ nói mình mở một công ty game, gần đây vừa mới chập chững bước đi thôi.
Cha An gật gù liên tục, đề cập không ít chuyện về công ty anh.
Thật ra những chuyện ông nói Quý Sâm cũng không định áp dụng, dù sao chuyện công ty chỉ có chính mình hiểu rõ, nhưng thái độ vẫn rất ngoan gật đầu hùa theo.
Đợi đến chiều khi hai người ra khỏi nhà đã là năm giờ.
Đêm nay bọn họ không ở lại nhà, An Thư Yểu nói với cha mẹ cô mình phải về nhà.
Thực tế cô làm sao nỡ bỏ Quý Sâm lái xe trong đêm khuya, nên đặt một khách sạn để ở.
Chẳng qua đêm đó Quý Sâm muốn làm nhưng An Thư Yểu lại không đồng ý.
Cô chống nạnh nghiêm túc nói: “Em không phải loại người tùy tiện.”
Quý Sâm liên tục gật đầu: “Đúng đúng, nhưng anh là loại người đó, em ngủ với anh được không?”
An Thư Yểu kiêu ngạo hừ một tiếng: “Đợi đăng ký kết hôn rồi nói sau.”
Quý Sâm lập tức thành thật.
Không có gì quan trọng hơn việc lãnh chứng, dù sao thì khi kết hôn, An Thư Yểu sẽ thật sự thuộc về anh.