Vào buổi tối, Quý Sâm hỏi An Thư Yểu có thể xin nghỉ vào buổi sáng thứ ba được hay không.
An Thư Yểu tò mò, hỏi anh có chuyện gì xảy ra.
Quý Sâm: “Đi đăng ký kết hôn.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
An Thư Yểu:?
Nhìn thấy biểu cảm ngạc nhiên của cô, Quý Sâm liền cụp mắt ủ rũ, đáng thương hỏi cô: “Chẳng lẽ em không muốn đăng ký kết hôn với anh sao?”
“...Nghiêm túc chút đi, anh đừng làm nũng nữa.” An Thư Yểu tát một cái vào khuôn mặt đang đến gần của anh, đẩy lệch sang bên cạnh.
Thực ra không phải cô không muốn đăng ký kết hôn, chỉ là khi sự việc thực sự sắp xảy ra, con người ta vẫn sẽ có một cảm giác không lường trước được.
Quý Sâm hôn không thành, chỉ có thể chơi xấu ôm lấy cô vào trong lòng, nằm trên sô pha, vừa nghịch nghịch tóc cô vừa nói: “Ngày hôm qua anh đi gặp mẹ anh, mẹ nói mẹ sẽ cho em một bao lì xì đỏ thật to trị giá tám trăm tám mươi ngàn nhân dân tệ.”
Ánh mắt An Thư Yểu lập tức sáng ngời lên: “Không phải anh nói là năm triệu nhân dân tệ sao?”
Quý Sâm nói: “Năm triệu nhân dân tệ là của bố anh.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
An Thư Yểu nằm trong lòng ngực anh cảm thấy mỹ mãn vô cùng, sau đó hồi tưởng lại, hỏi: “Hôm nay anh về nhà à?”
Cô hoàn toàn không biết gì hết.
Trong trí nhớ của cô, lúc cô đi làm thì Quý Sâm vẫn còn ngủ ở trong phòng cô, khi cô tan tầm về nhà thì Quý Sâm đã mua sẵn cơm về rồi.
“Ban ngày anh đi về một chuyến.”
Quý Sâm không muốn nói quá nhiều đầu đuôi câu chuyện, chỉ nói: “Bọn họ đã đồng ý, tối nay anh sẽ nhờ luật sư soạn thảo một bản hợp đồng tiền hôn nhân, ký tên trước rồi mới đi đăng ký kết hôn.”
An Thư Yểu muốn hỏi anh rằng liệu có nhanh quá không, nhưng nghĩ lại thì hai người cái gì đều đã làm rồi. Nói nhanh nhưng thực chất cũng không nhanh lắm.
Ngược lại, cô chẳng khác gì một tra nữ, vẫn luôn dây dưa mãi không chịu kết hôn.
Đã xác định tình cảm rồi, thân thể hai người vừa ý nhau, gia đình hai bên cũng đã đồng ý.
An Thư Yểu suy nghĩ một lúc, gật đầu rồi nhắn tin cho cấp trên xin nghỉ nửa ngày.
“Em cố gắng đừng tăng ca vào tối mai, anh định đặt một nhà hàng, ăn mừng chuyện đôi ta.” Quý Sâm nói.
An Thư Yểu chớp mắt, nghiêng người nói nhỏ: “Đêm mai có thể làm tình.”
Giọng Quý Sâm thay đổi ngay lập tức: “Đương nhiên, ăn cơm lúc nào ăn chẳng được, nhà hàng ở chỗ kia cũng không chạy đi đâu được. Chúng ta có thể giao lưu trước, dưới nói thân thể trên nói tình cảm.”
Mấy ngày nay không được chạm vào An Thư Yểu, anh cũng sắp nghẹn đến hỏng rồi.
Nói xong còn dùng thân dưới cương cứng chọc chọc cô.
An Thư Yểu vừa mắng anh không biết xấu hổ, vừa chạy vào trong phòng. Hai người vui đùa ầm ĩ một lúc lâu rồi chui vào ổ chăn ôm nhau ngủ.
Quý Sâm ngoài miệng nói là muốn giao lưu tình cảm, nhưng thực ra anh rất tôn trọng nguyện vọng cá nhân của An Thư Yểu. Nếu như cô muốn đi đăng ký kết hôn trước rồi mới làm, anh cũng sẽ vui lòng phối hợp với sở thích nhỏ này của cô.
Sáng sớm hôm sau, luật sư tìm đến nhà theo địa chỉ Quý Sâm gửi.
An Thư Yểu vừa ăn bữa sáng vừa đọc bản hợp đồng tiền hôn nhân*, phát hiện rằng Quý Sâm không hề nói dối lời nào. Nếu ly hôn, anh sẽ tay không rời nhà, hơn nữa những điều kiện trong bản hợp đồng này đều có khuynh hướng bảo vệ quyền và lợi ích của cô.
An Thư Yểu đặt bút ký tên không hề do dự, sau đó hai người lựa giờ đến đúng lúc Cục Dân Chính mở cửa.
Hôm nay không phải ngày đặc biệt gì, hơn nữa bọn họ đến sớm, không có quá nhiều người ở Cục Dân Chính.
Cũng chỉ mất hai mươi phút để hoàn thành toàn bộ thủ tục.
Chờ hai người bước ra cửa chính Cục Dân Chính, ánh mặt trời lộng lẫy chiếu lên sổ đỏ trên tay hai người, khiến cho xung quanh như tỏa ra ánh sáng vàng lấp lánh.
An Thư Yểu vô cùng trang trọng mà chụp giấy chứng nhận kết hôn trên tay hai người, rồi gửi nó cho vòng bạn bè cùng xem.
Không lâu sau, tiếng thông báo điện thoại vang lên ting ting liên tục.
Trong số đó, người sốc nhất chính là đồng nghiệp của cô, sau khi like xong, liên tục nhắn tin hỏi lại dưới vòng bạn bè: Cậu xin nghỉ để đi đăng ký kết hôn thật á?
Sau đó là cuộc gọi khẩn cấp đến từ mẹ cô, bà chút suýt nữa thì vỡ giọng vì quá khiếp sợ: “Con đăng ký kết hôn với ai vậy!??”
*hợp đồng tiền hôn nhân là tên cố định của loại văn bản này