Quý Sâm đưa An Thư Yểu tới nhà hàng mà anh thường lui tới để đóng gói một số món ăn mang về.
An Thư Yểu cũng coi như hiểu tại sao lúc trước cô tìm mãi không ra hương vị giống món sườn heo chua ngọt mà Quý Sâm mang đến. Bởi vì nhà hàng này nhìn qua thôi đã biết giá cả xa xỉ rồi, cô chẳng bao giờ đến nơi như này.
Trong nhà có nhiều người, ngồi bàn ăn sẽ không đủ chỗ, nên mọi người quyết định ngồi trực tiếp trên thảm, vây quanh bàn trà ăn uống.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trong lúc đó An Thư Yểu khá tò mò về cậu thiếu niên ngồi trên xe lăn, nên không khỏi liếc nhìn thêm vài lần.
Quý Sâm bỗng chốc ghen tị, nhưng anh không biểu hiện ra ngoài.
Ăn uống xong xuôi, chờ đến khi mọi người về hết. Quý Sâm dùng một tay đè An Thư Yểu trên thảm, đầy mùi giấm chua hỏi cô: “Sao nào, em thích thanh niên trẻ tuổi hơn à?”
An Thư Yểu chớp mắt, một lúc lâu trôi qua mà cô vẫn chưa hiểu được anh đang nói cái gì.
Quý Sâm nhắc nhở: “Ăn một bữa cơm thôi mà em nhìn về phía cậu ta ít nhất ba lần!”
Lúc nào An Thư Yểu mới hiểu lí do mà anh đột nhiên lên cơn, suýt chút nữa cười ra tiếng.
“Anh nghĩ cái gì vậy, em thấy cậu ta ngồi xe lăn nên mới nhìn nhiều chút, hơn nữa em sợ thất lễ, lúc sau không ngó tới nữa.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô véo mặt Quý Sâm, hỏi: “Đừng nói với em là anh ghen đó nha?”
Đương nhiên Quý Sâm sẽ không thừa nhận rằng bản thân anh ghen tuông, cúi đầu cởi quần áo cô: “Anh không quan tâm, em nhìn cậu ta bao nhiêu lần thì phải cho anh làm em bấy nhiêu lần.”
An Thư Yểu đột nhiên cảm thấy hai chân cô nhũn ra.
“Một đêm ba lần… Không ổn lắm đâu.”
Ba lần của anh mà đặt vào vị trí của cô cũng không biết cô sẽ đạt cao trào bao nhiêu lần.
E rằng tiểu huyệt sẽ bị chơi đến độ không khép lại được.
“Em không muốn sao?” Quý Sâm nhìn cô với ánh mắt rực lửa.
An Thư Yểu chỉ cảm thấy dường như thân dưới của cô đang tuôn ra một dòng dâm thủy, cô liếm cánh môi nói: “Muốn.”
Cô luôn luôn thuận theo dục vọng của chính mình.
Mùi đồ ăn trong phòng khách còn chưa biến mất, Quý Sâm đã ôm An Thư Yểu về phòng, từng mảnh quần áo rơi xuống, quần lót của hai người đều để ở cửa.
Đã một khoảng thời gian không làm, hai người một nam một nữ tựa như mắc chứng đói khát da thịt, quấn chặt lấy nhau. Đầu vú trước ngực An Thư Yểu ma sát đầu vú anh, khoái cảm càng lúc càng tăng truyền xuống bụng nhỏ, rất nhanh thân dưới hai người đều bị dâm thủy làm cho ướt đẫm.
“Giờ em nên gọi anh là gì?” Quý Sâm tách hai chân cô ra, dùng hai ngón tay thọc vào rút ra trong tiểu huyệt đã ngập tràn dâm thủy của cô.
“Ưm… A…”
Tiếng rên rỉ nhanh chóng tràn ra khỏi miệng một cách không kiểm soát được: “Chồng…”
Quý Sâm thưởng cho cô một nụ hôn: “Vợ ngoan.”
Ngón tay vô cùng điêu luyện kích thích điểm mẫn cảm trong tiểu huyệt cô, vòng eo An Thư Yểu không khỏi vặn vẹo theo động tác của anh, rên rỉ không chút giả tạo nào.
“Chồng ơi…A a…Sướng quá…”
Ngón trỏ và ngón giữa Quý Sâm cắm ở trong tiểu huyệt, ngón áp út vạch môi âm hộ của cô ra rồi ấn lên âm vật, khiến nó ửng đỏ và cứng lên. Khoái cảm tựa như ngọn lửa cháy bỏng nhanh chóng đốt cháy toàn thân cô.
“Đúng rồi, anh mua một món đồ rất thú vị.”
Ngay khi An Thư Yểu sắp bị ngón tay Quý Sâm chơi sướng đến sắp cao trào, đột nhiên Quý Sâm rút ngón tay ra.
Mắc kẹt ở trạng thái gần lên đỉnh, An Thư Yểu đột nhiên cảm thấy tiểu huyệt trống trải, trên người khó chịu sắp chết mất.
“Anh, nhất định phải lấy ra lúc này à.”
An Thư Yểu tức giận đến nỗi muốn cắn anh một cái.
Cũng may Quý Sâm nhanh chân, đi sang phòng ngủ phụ một chút đã quay lại, cầm theo vài món đồ chơi người lớn trên tay.
An Thư Yểu nhìn anh mở ra một hộp, dùng bông tẩm cồn khử trùng, sau đó lắp pin vào, bật công tắc, âm thanh ong ong ong truyền đến tai An Thư Yểu.
“Trứng… Trứng rung?”
Không chờ cô phản ứng lại, ngón tay Quý Sâm đã cầm trứng rung ấn lên âm vật của cô, độ rung chấn mạnh khiến cô ưỡn thẳng eo hét lên, tiểu huyệt phun trào ra một bãi dâm thủy.
“Anh… Anh… A, không được… Kích thích quá… Ưm a…..”
An Thư Yểu chưa từng dùng đồ chơi lúc làm tình, khoái cảm đột ngột đến làm cô gần như sướng muốn ngất đi.
Quý Sâm cười, lấy tiếp một món đồ chơi khác ra, một côn thịt giả mô phỏng dương vật người lớn, nhỏ hơn Quý Sâm hai vòng, nhưng thích hợp dùng để mở rộng.
Anh khẽ ‘suỵt’, nói với cô: “Cẩn thận kêu khàn giọng, còn nhiều cái kích thích hơn ở phía sau.”
Giọng nói vừa kết thúc, tay anh cầm gốc côn thịt giả, không chút thương tiếc mà cắm mạnh bạo vào trong dâm huyệt của An Thư Yểu.