Nhân Đạo Chí Tôn

Nửa năm nay Chung Nhạc luôn ở trong phủ không ra ngoài, chuyên tâm đề luyện Tiên Thiên thần huyết mà Thần Hậu nương nương đưa cho, lấy ra Hoa Tư thị huyết mạc, dùng tổ huyết nâng cao phẩm chất huyết mạch Phục Hy thị.

Hoa Tư thị thần huyết giống như Lôi Trạch thị thần huyết, đều là tổ huyết của Phục Hy thị. Hồi đâu Chung Nhạc dựa vào mấy giọt Lôi Trạch thị thần huyết nâng cao chất lượng huyết mạch, giờ Thần Hậu nương nương cho hắn mấy giọt Tiên Thiên thần huyết, độ tinh khiết còn hơn cả Tổ Long thần huyết, đem lại cho hắn lợi ích khó lòng tưởng tượng!

Hắn buộc phải thận trọng, năng lượng trong Tiên Thiên thần huyết thật sự quá khủng bố. Chỉ cần không cẩn thận chút là có thể sẽ bị đồng hóa thành Hoa Tư thị. Trong nửa năm này huyết mạch của Chung Nhạc từ hai phần rưỡi đã nâng lên thành ba phần rưỡi. Theo đó tầng phong ấn huyết mạch thứ hai cũng hiện ra.

Tầng phong ấn huyết mạch thứ hai phức tạp hơn tầng thứ nhất rất nhiều. Chung Nhạc nghiên cứu kỹ càng, sắc mặt ngưng trọng. Tầng phong ấn này ẩn chứa vô số phong cấm phức tạp, trồng trong huyết mạch. Muốn phá giải, với thần thông Long Giao Tiễn hiện nay e là khó lòng phá được.

- Thần thông tinh vi của Phong Hiếu Trung sư huynh thích hợp để phá giải loại phong ấn này. Nhưng nếu ta luyện được thần thông Trảm Đạo tới mức tinh vi như thế thì cũng có thể thử phá xem sao.

Hắn nghĩ là lam, Thiên Vân Thập Bát Hoàng chỉ điểm cho hắn cách luyện Trảm Đạo tới mức tinh vi, giờ Chung Nhạc cuối cùng cũng có chút tự tin, lập tức thử dùng Trảm Đạo chém phong ấn trong huyết mạch.

Chỉ là, so với Long Giao Tiễn thì Trảm Đạo của hắn còn thua kém rất nhiều, rất khó trong thời gian ngắn mà phá giải được toàn bộ tầng phong ấn thứ hai.

- Với mức độ này, sau trận chiến xếp hạng ba nghìn Lục Đạo Giới, ta có thể phá giải toàn bộ phong ấn huyết mạch.

Chung Nhạc tràn đầy tự tin, đột nhiên sắc mặt biến đổi, trong lòng có một sự bất an mãnh liệt, dường như có một điều gì đó rất đỗi khủng khiếp đang chờ hắn.

- Tại sao lại bất an?

Chung Nhạc nhíu mày, tiếp tục thử chém phong ấn trong huyết mạch, cảm giác bất an đó lại càng mạnh hơn.

- Là cảm giác bất an từ việc phá giải phong ấn huyết mạch? Đây rốt cuộc là sao?

Hắn định thần lại, trong lòng có chút không nỡ, rất muốn tiếp tục luyện hóa, giờ Phục Hy thần cốt của hắn cơ bản đã được kích hoạt hoàn toàn, nhục thân lại tăng cường hơn rất nhiều, luyện hóa tiép, Tiên Thiên vảy rồng thức tỉnh.

Tân Hỏa nói, Tiên Thiên vảy rồng có sức phong ngự rất đáng sợ, thậm chí còn hơn cả lá chắn của Huyền Vũ thần tộc!

Hơn nữa Tiên Thiên vảy rồng còn có một ưu điểm rất lớn, chính là có thể phản chiếu lại mọi công pháp thần thông, tổ hợp với Phục Hy thần tâm, mọi thần thông của đối phương đều sẽ bị nhìn thấy sơ hở!

Nếu có thể phối hợp với pháp môn suy đoán Âm Hào Dương Hào thì có thể nọi là vô địch!

Vì thế Chung Nhạc rất muốn tiếp tục để Tiên Thiên vảy rồng thức tỉnh. Nhưng cảm giác bất an đó càng ngày càng mạnh, bóng tối sinh tử bao phủ khiến hắn cảm thấy nếu tiếp tục thì chỉ e sẽ chết!

- Lẽ nào là kẻ tà ác đó?

Chung Nhạc nhớ lại sự hủy diệt của đệ nhất Lục Đạo Giới mười vạn năm trước, một kẻ tà ác to lớn bước ra từ trong đầu vị Bàn Cổ Thần Nhân, mà không khỏi rùng mình.

Hắn ở trước tà nhãn, sinh sinh diệt diệt, bị ăn vô số lần, cả bảy trăm năm. Bảy trăm năm đó, cứ thế bị nhai nuốt rồi hồi sinh, rồi lại bị nhai nuốt!

- Hắn dang đợi ta, chắc chắn là kẻ tà ác mười vạn năm trước. Hắn đang đợi ta đột phá tầng phong ấn huyết mạch thứ hai rồi gặp lại hắn!

Chung Nhạc định thần, hắn có bóng đen trong lòng.

Phong Hiếu Trung khi đối mặt với kẻ đó đã phát điên. Tuy Chung Nhạc không phát điên nhưng trong lòng có bóng đen rất lớn bao trù hắn, khiến hắn không dám, không muốn đối diện với con mắt của kẻ đó lần nữa.

Lần trước Tân Hỏa châm lửa mới cứu được hắn khỏi con mắt của kẻ tà ác đó. Còn lần này Tân Hỏa châm lửa liệu còn có tác dụng không?

Hắn thật sự không dám chắc!

Chung Nhạc đứng dậy, không tu luyện nữa, hắn thật sự không có bất cứ điều gì chắc chắn.

- Ta chắc chắn sẽ phải đối mặt với hắn, với con mắt đó lần nữa. Chỉ là giờ ta còn chưa sẵn sàng.

Chung Nhạc hít một hơi sâu, ánh mắt lay động, rời khỏi nơi bế quan. Đây là một cửa ải với hắn, lần đầu tiên hắn có suy nghĩ “không dám”.

Thời gian này Quân Vô Đạo, Lịch Thiên Hành bọn họ ở trong Nhạc Hầu phủ, Chung Nhạc cũng không coi họ là phủ tướng mà là đồng đạo, cùng nhau nghiên cứu công pháp thần thông. Dư Bá Xuyên cũng thường tới, chỉ Bệ Ngạn là tới Thiên Giới, không hiện thân.

Còn Thập Thất Đế Tử Hách Liên Thiên Chính thì không qua lại gì, giống như để tránh bị nghi ngờ vậy.

Đột nhiên Hồ Tam Ông tới báo:

- Chung lão gia, bên ngoài có một nữ tử cầu kiến, nói tên là Thạch Âm Cơ.

- Con gái của Thạch Cơ nương nương, Thạch Âm Cơ tới gặp ta? Mời vào!

Chung Nhạc khó hiểu, Thạch Cơ nương nương là chính cung của Vân Sơn Giới Đế, Thạch Âm Cơ là con gái của Thạch Cơ nương nương, tại sao Thạc Âm Cơ lại họ Thạch?

Quân Vô Đạo nói:

- Thạch Âm Cơ giao hảo với ta, nàng ta là con gái Giới Đế, nhưng Thạch tộc thế lực lớn, Thạch Cơ nương nương nói con gái phải lấy họ Thạch, vì thế gọi là Thạch Âm Cơ, thật ra mọi người ngầm gọi là Thạch công chúa.

Chung Nhạc căng thẳng, con gái của Giới Đế cũng họ Thạch, thế lực của Thạch tộc đúng là đáng sợ, Thiên Giới quả thật ngọa hổ tàng long!

- Uyển Quân, ngươi nói gì với tiểu tình lang của mình thế?

Tiếng cười của Thạch Âm Cơ vọng tới.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui