Nhân Đạo Chí Tôn

Đông đảo ác vị Thiên Vương Chân Vương thấy vậy đều thầm than đáng tiếc. Bảo vật như Thuần Dương Đạo quả chỉ có thể thấy mà không thể cầu, nhưng phàm là luyện khí sĩ độ kiếp, chỉ cần tới tầng tám mươi mốt Thuần Dương lôi trạch là đều có thể có một quả Thuần Dương Đạo Quả.

Nhưng cả Uy Thần Lục Đạo Giới gần mười vạn năm nay chẳng có ai từng hái được Thuần Dương Đạo Quả, cuối cùng hôm nay cũng có một quả.

Không phải lôi kiếp của mình thì mặc cho người có thần thông quảng đại thế nào cũng không thể lấy được Đạo Quả. Chỉ luyện khí sĩ độ kiếp mới hái được. Đáng tiếc, Chung Nhạc vì không muốn đêm dài lắm mộng nên ăn luôn, cắt đứt tham niệm của họ.

Nếu không, sau đó họ lại dùng đủ mọi cách đoạt lấy hoặc trao đổi, chắc là vẫn có thể đổi được bảo vật này từ hắn.

- Lợi ích thật sự của Thuần Dương Đạo Quả không phải có thể giúp nguyên thần Thuần Dương mà là ở dấu ấn Tiên Thiên đại đạo ẩn chứa trong Đạo Quả.

Cư Chân Vương của Cư Phương thần tộc nói nhỏ:

- Nguyên Thần Thuần Dương chỉ là tác dụng rất nhỏ của Thuần Dương Đạo Quả. Dấu ấn Tiên Thiên đại đạo trong đó mới là thứ quan trọng nhất. Giờ hắn ăn Thuần Dương Đạo Quả, nếu luyện hóa được thì vẫn có thể chiết xuất dấu ấn Tiên Thiên đại đạo…

Lời này của hắn cũng là tiếng lòng của các vị cường giả từ Thiên Giới, Thiên Đình. Các vị Thiên Vương, Chân Vương, Thần Hoàng, Ma Hoàng nhìn Chung Nhạc như nhìn một quả Thuần Dương Đạo Quả hình người vậy.

Chỉ là, ai dám chứ?

Chỗ dựa của Chung Nhạc là một vị Tiên Thiên Thần, thông tin này đã truyền tới cao tầng các giới, cho dù là Giới Đế cũng không dám động tới hắn, huống hồ là họ?

- Đáng tiếc, nếu Thuần Dương Đạo Quả rơi vào tay ta, chắc chắn ta có thể tham ngộ được sự ảo diệu của Tiên Thiên đại đạo lạc ấn, còn rơi vào tay một luyện khí sĩ Thông Thần Cảnh thì chính là lãng phí thiên vật rồi.

Một vị Thần Hoàng lắc đầu thở dài:

- Hắn có thể tham ngộ được bao nhiêu chứ?

Trên tầng tám mươi mốt Thuần Dương lôi trạch, Chung Nhạc đột nhiên ngồi khoanh chân, vào khoảnh khắc Thuần Dương Đạo Quả chui vào cơ thể hắn đã lập tức tan ra, Thuần Dương chi lực cuồn cuộn tràn về nguyên thần của hắn!

Năng lượng trong Đạo Quả hùng hồn đến đáng sợ, thậm chí còn thâm hậu hơn thuần dương nhục thân mà hắn khổ sở mới tu luyện thành. Thuần Dương đạo lực ào ào tràn tới, chỉ e là có thể lập tức giúp nguyên thần của hắn Thuần Dương, tu vi nguyên thần đạt tới cảnh giới cực cao!

Nhìn từ xa, Chung Nhạc được quầng sáng vô biên bao trùm, đó là Thuần Dương đạo lực, còn hơn vài phần so với Thuần Dương chi khí. Đạo lực còn nhiều và mạnh hơn nhiều so với cực hạn mà nhục thân của hắn có thể dung nạp, tràn cả ra ngoài.

Không biết bao nhiêu luyện khí sĩ và Thần Ma ở Thiên Giới nhìn thấy cảnh tượng đó, ngưỡng mộ không thôi. Nhiều Thuần Dương đạo lực như vậy, bớt được không biết bao nhiêu năm khổ luyện. Nếu Chung Nhạc thành thần thì có lẽ sẽ thành ngay đại cao thủ trong số các vị thần minh, căn cơ cực kỳ vững chắc!

- Nếu ta có được Thuần Dương Đạo Quả thì sẽ tốt biết bao!

Một vị luyện khí sĩ cảm khái.

Những các vị Thần Hoàng, Ma Hoàng kia biết, Thuần Dương đạo lực chỉ là thứ có giá trị thấp nhất trong Thuần Dương Đạo Quả, thứ tốt thật sự chính là dấu ấn Tiên Thiên đại đạo!

Bỗng nguyên thần của Chung Nhạc bay ra, thoát ra khỏi sự bao bọc của Thuần Dương đạo lực, hiện lên phía trên nhục thân hắn.

Mọi người không hiểu ý định của hắn là gì, tất cả đều kinh hô, nhưng lúc này trong cơ thể Chung Nhạc vọng ra tiếng keng lớn, giống như tiếng kim loại va đập vậy.

Keng, keng, keng!

Âm thanh đó vọng ra liên tiếp, bề mặt cơ thể hiện ra các loại đồ đằng văn hoa lệ, biến thành một cái thần lô khổng lồ chứa nhục thân hắn bên trong.

Cái thần lô đó cao tới vạn trượng, đồ đằng văn ngoài bề mặt đang chuyển động, đại khí mênh mang, mỗi lần xoay chuyển là phát ra một tiếng keng lớn.

Lôi Hoang Thiên Lô!

Hắn đã dùng pháp lực biến ra Lôi Hoang Thiên Lô, hiển lộ Lôi Hoang Thiên Lô hắn đã luyện được trong Cổ Lôi Trạch Giới, dùng để dung luyện nhục thân của mình.

Mười một năm khổ sở chế tạo, thôn phệ không biết bao nhiêu sấm sét, chiếc Lôi Hoang Thiên Lô này đã được hắn luyện thành gần như thực chất, hoa văn rõ ràng, các loại dị thú do đồ đằng lạc ấn biến thành sinh động như thật, giống như bước ra từ trên thành lò!

Nguyên thần của Chung Nhạc ở trên cao, pháp lực cuồng bạo tràn ra, điều khiển thần lô, lửa trong lò bùng cháy, dung luyện nhục thân hắn, luyện nhiều Thuần Dương đạo lực vào cơ thể hắn hơn.

Nhục thân của Chung Nhạc đã luyện thành Thuần Dương chi thể ở trong Cổ Lôi Trạch Giới, rất khó để cường hóa thêm, nhưng lúc này, nhiều Thuần Dương đạo lực được luyện vào cơ thể như vậy, Thuần Dương chi thể của hắn lại được cường hóa điên cuồng!

- Hắn đang làm gì vậy?

Vô số luyện khí sĩ và Thần Ma thất thanh kêu lên, tiếc nuối không thôi. Nhiều Thuần Dương đạo lực thuần túy mà đậm dặc như vậy không dùng để luyện Thuần Dương nguyên thần mà lại luyện vào cơ thể, đúng là điên rồi!

Các vị Thiên Vương, Chân Vương, Thần Hoàng, Ma Hoàng thì có vẻ nghĩ ngợi, có những người từng tới Tử Vi Tinh Vực triều thánh, từng nghe nói trong Tử Vi Tinh Vực có pháp môn tu luyện Thuần Dương chi thể, giúp một vài luyện khí sĩ có bối cảnh thâm hậu nhiều hơn các luyện khí sĩ khác một Cực Cảnh.

- Lẽ nào hắn cũng biết pháp môn tu luyện Cực Cảnh thứ hai của Thông Thần Cảnh, muốn dùng Thuần Dương đạo lực để luyện Cực Cảnh đó?

- Có lẽ là vậy, dù sao hắn cũng có vị Tiên Thiên Thần kia làm chỗ dựa, chắc chắn là vị Tiên Thiên Thần đó truyền thụ cho hắn.

Chỉ là, họ không biết Chung Nhạc đã luyện được Cực Cảnh thứ hai của Thông Thần Cảnh từ lâu rồi, Nhục Thân Thuần Dương Cực Cảnh, mục đích của hắn là tiến thêm một bước, chuyển biến thành Tiên Thiên Nhục Thân!

Thuần Dương đạo lực trong Thuần Dương Đạo Quả vô cùng tinh thuần, Tiên Thiên đại đạo lạc ấn cũng thâm ảo vạn phần, Tiên Thiên đại đạo lạc ấn cũng tràn ra cùng với Thuần Dương đạo lực.

Chung Nhạc vừa luyện Thuần Dương đạo lực vào nhục thân vừa tham ngộ Tiên Thiên đại đạo lạc ấn, trong thiên lô vô số Âm Hào Dương Hào bay lượn tạo thành các loại hoa văn đồ đằng, suy diễn sự ảo diệu trong Tiên Thiên đại đạo lạc ấn.

Trong Đạo Quả ẩn chứa lạc ấn chứ không phải Tiên Thiên đại đạo thực sự, không thể bằng Tiên Thiên Lôi Trạch Đạo Quả, vì thế cần phải tự tham ngộ, tự lý giải, sau đó tu luyện dần dần mới nắm bắt được nó.

Nếu không lĩnh ngộ được điều gì thì không thể nắm bắt được, không nhận được lợi ích gì từ nó, chỉ lãng phí Thuần Dương Đạo Quả mà thôi.

Tiên Thiên Lôi Trạch Đạo Quả thì không cần phải phiền phức như vyậ, chỉ cần ăn nó là có thể nắm bắt Tiên Thiên đại đạo trong đó. Đây cũng là một trong các lý do Tiên Thiên Lôi Trạch Đạo Quả tốt hơn Thuần Dương Đạo Quả.

Cho dù Chung Nhạc có kinh nghiệm tham ngộ Tiên Thiên Thánh Tế Huyền Công nhưng lúc này cũng khá vất vả, không thể có được toàn bộ lợi ích từ Thuần Dương Đạo Quả.

Hắn chỉ có thể kìm lòng mà bỏ đi một phần Tiên Thiên đại đạo lạc ấn, tập trung vào số lạc ấn phù hợp với mình.

Hơn nữa hắn một lúc làm hai việc tốc độ luyện hóa Thuần Dương đạo lực cũng không nhanh lắm, buộc phải từ bỏ một phần Thuần Dương đạo lực.

Một vị Thần Hoàng nhìn chăm chú, thấy bên ngoài thiên lô có thuần Dương đạo lực liên tục mất đi, đó là đạo lực mà Chung Nhạc không kịp hấp thụ, đạo lực tự động tiêu tan, hòa vào thiên địa, khiến người ta rất đau lòng, lắc đầu nói:

- Lãng phí quá, Nhạc Hầu muốn lấy hết lợi ích, muốn luyện thành Thuần Dương chi thể, lại muốn có được sự ảo diệu của Tiên Thiên đại đạo lạc ấn, chỉ sợ sẽ mất cả chì lẫn chài!

Đột nhiên Chung Nhạc thở ra một hơi dài, phun ra nhiều Thuần Dương đạo lực hơn, số đạo lực đó hắn không kịp luyện hóa, suýt chút nữa khiến nhục thân nổ tung, vì thế đành phải nhả ra.

Đạo lực thở ra biến thành dải rài tới hơn trăm dặm, thần quang lấp lánh vô cùng kinh người.

Một vị Chân Vương thấy thế vội vung tay áo, một cái ống tay áo hiện ra giữa không trung, giống như hắc động, nuốt số Thuần Dương đạo lực Chung Nhạc nhả ra, mừng rỡ nói với một thiếu niên bên cạnh:

- Đồ tốt, tạo hóa tốt! Số Thuần Dương đạo lực này rất tinh thuần, nếu ngươi luyện hóa được sẽ rất tốt!

Vị thiếu niên kia là tộc nhân của hắn, nghe vậy cũng đại hỷ.

Các Chân Vương khác thấy thế chỉ hận mình chậm một bước không lấy được bảo bối.

- Không cần phải ghen tị, chắc chắn Nhạc Hầu sẽ không thể nuốt được hết nhiều Thuần Dương đạo lực như vậy, chắc chắn sẽ còn nhả ra, lúc đó ta lấy tiếp!

Không lâu sau Chung Nhạc lại không áp chế được đạo lực trong Thuần Dương Đạo Quả, lại há mồm nhả ra một đạo Thuần Dương đạo lực, lập tức có vài vị Thiên Giới Chân Vương ra tay thu lấy. Cuối cùng rơi vào tay Chân Vương của Thanh Long thần tộc, các vị Chân Vương thấy thế mới thôi.

Hơn mười ngày, Chung Nhạc nhả ra hơn ba mươi đạo Thuần Dương đạo lực, đều được Chân Vương các tộc lấy đi dùng để bồi dưỡng đệ tử xuất sắc trong tộc mình.

Cuối cùng Chung Nhạc không nhả Thuần Dương đạo lực nữa, lúc này trận đấu đoạt bảo bối mới hạ màn.

Một vị Ma Hoàng nói nhỏ:

- Năng lượng của Thuần Dương Đạo Quả sắp hết rồi, nói vậy thì Tiên Thiên đại đạo lạc ấn cũng sắp tiêu biến, không biết mấy ngày này hắn lĩnh ngộ được bao nhiêu?

Bảy ngày nữa trôi qua, năng lượng của Thuần Dương Đạo Quả hoàn toàn biến mất, Tiên Thiên đại đạo lạc ấn cũng tan biến,Chung Nhạc vẫn ngồi đó, hiển nhiên hắn đang tham ngộ những gì nhận được, biến thành của mình.

Tiên Thiên đại đạo lạc ấn quá ảo diệu, quá khó hiểu, cho dù hắn đã tham ngộ được một số đạo lý những cũng phải thử tu luyện xem hắn có lĩnh ngộ sai không, vì thế hắn tiếp tục tiềm tu.

Trạng thái ngộ đạo này không thể bị làm gián đoạn, nếu làm gián đoạn hắn sẽ rơi xuống từ trạng thái đỉnh phong của lĩnh ngộ, muốn lên lại trạng thái đó thì rất khó, dù sao cũng chẳng có quả Thuần Dương Đạo Quả nào khác nữa.

Lúc này, Thiên Đình của Ba La Lục Đạo Giới, truyền tống trận lóe sáng, tiếng chuông leng keng vang lên, một cỗ bảo loan xuất hiện.

- Tử Quang sư huynh, đã lâu không gặp!

Trong Thiên Đình, tiếng của Ba La Giới Đế vang lên, đích thân dẫn văn võ quần thần ra đón, thi lễ cười ha hả:

- Sư huynh dọc đường vất vả rồi! Đế Quân có khỏe không?

- Đế Quân là ai chứ? Đương nhiên rất khỏe.

Tử Quang Quân Vương cùng các mỹ nữ và hai đệ tử của mình xuống xe, cười:

- Làm phiền Đạo Minh sư huynh ra đón, Tử Quang thật vinh hạnh!

- Hai chúng ta là giao tình gì chứ, sao ngươi phải khách sáo với ta?

Ba La Giới Đế mời hắn vào Thiên Vân Tử Kim Các, dùng lễ khoản đãi, hàn huyên một lúc, nói:

- Khuyển tử giờ làm môn hạ của Đế Quân thế nào rồi?

Tử Quang Quân Vương cười:

- Lệnh lang tư chất rất tốt, Đế Quân nói thành tựu của hắn sau này chưa chắc đã kém ngươi. Điều hắn thiếu chỉ là vài chỗ tu luyện chưa tới nơi, nhưng cũng không có trở ngại gì lớn. Đế Quân chỉ cần hướng dẫn chút, chắc chắn lệnh lang sẽ tiến bộ vượt bậc!

Ba La Giới Đế mừng rỡ, lại khách sáo một lúc rồi mới nói:

- Sư huynh, Đế Quân với tên nhân tộc Chung Nhạc đó…

Tử Quang Quân Vương cười:

- Đương nhiên là phải điều tra kỹ lưỡng. Đông A, Hy Hòa, các ngươi tới Uy Thần Lục Đạo Giới gặp tên Chung Nhạc đó trước, ta sẽ tới sau.

Đông A và Hy Hòa cúi người vâng rồi rời đi trước.

Tử Quang Quân Vương ánh mắt lay động, nói:

- Sư huynh, ta còn phải mượn huynh một món bảo vật, dùng để bắt tên nhân tộc đó hiện nguyên hình, không biết sư huynh có thể không?

Ba La Giới Đế ngạc nhiên:

- Bảo vật gì?

- Thiên Nguyên Luân Hồi Kính.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui