Nhân Đạo Chí Tôn

Chung Nhạc có phần mông lung, ba nghìn Lục Đạo Giới tuy rộng mênh mông bao la, nhưng nơi nào mới là chốn dung thân cho hắn?

Lần này thân phận hắn bị bại lộ, hắn đã trở thành đệ nhất tội phạm bị truy nã ở ba nghìn Lục Đạo Giới, nếu cứ nghênh ngang đi lại chắc chắn là không được, chắc chắn sẽ bị các lộ anh hào bao vây.

Mà giờ nếu hắn tới lôi trạch thì hơi sớm, Tiên Thiên Nhục Thân chưa luyện thành, hắn không chắc có thể vượt qua tám mươi mốt tầng Cổ Lôi Trạch Giới.

- Ta muốn đón Bạch Thương Hải và Thiên Vân Thập Bát Hoàng, Sư Bất Dịch ra, sau đó tìm một đồng đạo cho Bạch Thương Hải.

Chung Nhạc cười:

- Ta đã hứa với hắn tìm một vị sư tôn Thiên Sinh Chú Linh Thể lâu lắm rồi nhưng vẫn chưa có thời gian. Giờ nên thực hiện lời hứa thôi.

Bệ và Ngạn nhìn nhau, nói:

- Thế thì ngươi phải càng nhanh càng tốt, việc ngươi bị cướp đi sẽ truyền tới Uy Thần Lục Đạo Giới nhanh thôi. Nếu Vân Sơn Giới Đế biết tin chắc chắn sẽ cho trùng trùng mai phục ở Nhạc Hầu phủ.

Chung Nhạc gật đầu, Ngạn nói tiếp:

- Còn việc này nữa, sau khi ngươi bị bắt, Nhạc Hầu phủ vốn đã sắp bị phá dỡ, Sư Bất Dịch, Bạch Thương Hải và Lục Đạo Thần Nhân bọn họ suýt nữa bị bán làm nô lệ, nhưng Thập Thất đế tử ra mặt tiếp nhận Nhạc Hầu phủ của ngươi, thu nạp mấy người Bạch Thương Hải làm môn hạ.

Chung Nhạc thở phào, cảm ơn ba người họ lần nữa.

Bệ, Ngạn hai người cùng cười:

- Bọn ta định đợi ngươi rưởng thành sẽ trở thành hộ đạo của bọn ta, để bọn ta tiện chuyển thế, chính là nghĩ tới việc sau này ngươi có thể bị bại lộ thân phận, nếu đảm nhiệm vị trí Hộ Đạo Nhân của bọn ta, ẩn mình một thời gian cũng có thể giúp ngươi tránh mũi dùi dư luận, không ngờ ngươi lại bại lộ vào lúc này.

Chung Nhạc nghiêm nghị nói:

- Tiểu đệ chắc chắn sẽ giữ lời hữa, sau này làm Hộ Đạo Nhân cho hai vị huynh trưởng, tuyệt đối không nuốt lời!

Toan Nghê đột nhiên hỏi:

- Đây là ý định bây giờ của ngươi, ta muốn hỏi ý định sau khi thành thần thì sao?

Chung Nhạc nghiêm túc:

- Ta sẽ tới Tử Vi Tinh Vực!

Bệ, Ngạn, Toan Nghê đều giật mình, tới Tử Vi Tinh Vực?

Đúng là to gan!

Bệ, Ngạn đưa hắn ra khỏi thánh sơn, thấy Chung Nhạc thay đổi dung mạo nhiều lần, đi về Vi Hư Thiên Thánh Cảnh, hai người họ cùng thở dài, Bệ nói:

- Phụ thần dặn chúng ta không xa không gần, không thân không sơ. Lần này chúng ta vẫn là quá gần, quá thân rồi. Sau này nếu hắn xảy ra chuyện, có lẽ ta cũng sẽ gặp nạn, còn có thể liên lụy phụ thần.

Ngạn lắc đầu:

- Hắn gặp nạn lẽ nào không cứu? Chắc hẳn sau lần này hắn sẽ thận trọng hơn.

Toan Nghê toàn thân dần thạch hóa, biến thành bức tượng, từ trong tượng vọng ra giọng nói:

- Các ngươi tu luyện trăm kiếp ở hồng trần, chỉ còn một kiếp nữa là sẽ đại công cáo thành, vượt ra khỏi Lục Đạo, không luân hồi nữa, giành được đại thành tựu. Phục Hy Chung Nhạc sau khi chịu thiệt thòi lần này mà vẫn còn muốn tới Tử Vi Tinh Vực, sau này chắc chắn hắn sẽ gây nên đại sự. Vì thế các người đừng liên quan quá nhiều tới hắn. Nếu quá sâu ta sợ tu vi của chín mươi chín kiếp của các ngươi sẽ thành công cốc!

- Lão Ngũ yên tâm, bọn ta có chừng mực!

Bệ, Ngạn cười.

Chung Nhạc tới Nhạc Hầu phủ, Nhạc Hầu phủ lúc này đã thành phủ đệ của Thập Thất đế tử Hách Liên Thiên Chính, trong ngoài đều có thiên binh thiên tướng canh giữ.

Chung Nhạc tiến lại, có Môn Thần chặn lại, hắn lấy ra tấm mặt nạ Hắc Vô Thường, cười:

- Tôn thần cầm mặt nạ này gặp Thập Thất đế tử nói có cố hữu tới gặp.

Vị Môn Thần đó vào trong thông báo, không lâu sau thì đi ra, khách khí nói:

- Điện hạ mời tiên sinh vào.

Chung Nhạc theo vị Môn Thần đó vào Nhạc Hầu phủ, không lâu sau là tới thư phòng. Thập Thất đế tử Hách Liên Thiên Chính tay cầm mặt nạ Hắc Bạch Vô Thường, quan sát Chung Nhạc, lộ vẻ hồ nghi, vẫy tay cho Môn Thần lui ra, rồi phong ấn thư phòng để người ngoài không nghe thấy gì.

- Nhạc Hầu, ngươi thật to gan!

Hách Liên Thiên Chính nhìn Chung Nhạc trở lại dung mạo thật sự, sắc mặt thay đổi, kêu lên:

- Ngươi lại trốn ra rồi, còn dám quay lại? Ngươi có biết đây là đâu không? Hậu cung, hậu hoa viên của Giới Đế! Nếu ngươi lộ diện là chết ngay!

Chung Nhạc cười:

- Vì thế ta không hiện chân thân mà cải trang tới gặp ngài.

Hách Liên Thiên Chính sắc mặt sáng tối bất định, một lúc sau thở dài:

- Ngươi quá to gan, ta phục rồi. Người của ngươi đều ở trong phủ, lần này ngươi quay lại muốn đón họ đi đúng không?

Chung Nhạc gật đầu:

- Phiền điện hạ rồi. Điện hạ, ta là Phục Hy, ngài không sợ ta liên lụy sao?

Hách Liên Thiên Chính ánh mắt lay động, cười:

- Ngươi là Phục Hy thì liên quan gì đến ta? Ngươi bị nhốt, chưa từng tới chỗ ta, hơn nữa Sư Bất Dịch, Lục Đạo Thần Nhân và Thiên Vân Thập Bát Hoàng cũng là tự mình bỏ trốn, ta đâu có biết.

Hai người nhìn nhau cười, Hách Liên Thiên Chính tinh thần dao động, không lâu sau Sư Bất Dịch, Bạch Thương Hải, Lục Đạo Thần Nhân và Thiên Vân Thập Bát Hoàng tới, mọi người gặp lại đều vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ.

- Việc không thể chậm trễ, chúng ta phải rời khỏi đây càng sớm càng tốt, chậm là sinh biến!

Chung Nhạc lấy Thiên Nguyên Luân Hồi Kính ra, đưa mọi người vào trong, nói:

- Chư vị lão ca ca, lão tỷ tỷ, thạch nhãn của mọi người trên đường ta sẽ giúp mọi người loại bỏ, nếu không sẽ dụ tới Thạch Cơ nương nương!

Hắn cúi người cảm tạ Hách Liên Thiên Chính, Hách Liên Thiên Chính đáp lễ, gương mặt và thân hình Chung Nhạc lại biến đổi, huyết mạch khí tức cũng thay đổi theo, đi ra khỏi Nhạc Hầu phủ.

Hách Liên Thiên Chính cũng không đi tiễn mà để mặc hắn tự rời đi.

Chung Nhạc chuẩn bị ra khỏi Nhạc Hầu phủ thì nghe giọng một nữ tử vọng lại:

- Vị sư huynh đây, ta muốn hỏi một việc, Nhạc Hầu nhà ngươi đã về chưa?

Chung Nhạc ngẩng lên nhìn thì thấy hai nữ tử đang tiến lại, trong đó một người là Thạch Âm Cơ, còn người kia là Quân Vô Đạo đã mặc trang phục nữ trang, hay còn gọi là Y Uyển Quân.

Chung Nhạc giật mình, dừng bước nói:

- Ta cũng không biết. Thạch công chúa và Y cô nương hỏi Thập Thất điện hạ xem.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui