Nhân Đạo Chí Tôn

Chung Nhạc từ từ tỉnh lại, mở mắt ra thì thấy mình đang nằm trên một chiếc giường buông màn, chăn đệm êm ái, mùi hương dịu nhẹ, có lẽ trong khuê phòng của Âm Phiền Huyên.

Âm Phiền Huyên có khuê phòng riêng trong Quân Vương Điện, tuy họ danh nghĩa là phu thê nhưng không có phòng chung. Chung Nhạc chưa từng vào đây, cũng không biết bài trí bên trong thế nào. Giờ xem ra vị Thánh Linh Thể này cũng có trái tim của một thiếu nữ, trang trí khuê phòng vô cùng nữ tính.

Chung Nhạc không có phòng ngủ của mình, một là không cần, từ khi hắn tu thành luyện khí sĩ đến nay rất ít khi ngủ. Đó là sự rèn luyện của Tân Hỏa với hắn, có buồn ngủ thì vẫn không ngừng quan tưởng, dần dần thành thói quen.

Sau khi trở thành thần ma thì xung quanh càng nhiều nguy hiểm, số lần hắn ngủ lại càng ít, chỉ đếm trên đầu ngón tay, chỉ ngủ vài lần khi ở cùng nữ tử Thạch Âm Cơ kia.

Đến Trấn Thiên Quan thì hắn dứt khoát không tạo phòng ngủ cho mình, toàn bộ thời gian đều dùng để tu luyện và suy đoán, hoặc xử lý sự vụ trong Trấn Thiên Quan.

Chung Nhạc gượng ngồi dậy, cảm thấy toàn thân không chỗ nào là không đau đớn, nguyên thần cũng có một cơn đau nhói truyền tới.

Bên ngoài vọng tới tiếng tiêu giúp cơn đau của hắn dịu xuống.

Chung Nhạc ra khỏi khuê phòng Âm Phiền Huyên, nghe thấy tiếng tiêu vang vọng bên ngoài, truyền khắp Trấn Thiên Quan. Chắc hẳn Âm Phiền Huyên đang trấn áp đạo tâm các cường giả trong Trấn Thiên Quan để họ không bị dị hương của Bách Thế Thánh Liên mê hoặc.

Nhưng Chung Nhạc ngửi thì thấy mùi hương Bách Thế Thánh Liên đã nhạt hơn rất nhiều, xem ra Bách Thế Thánh Liên sắp nở rồi.

- Ủa, không gian bí cảnh trong cơ thể ta tại sao lại đóng lại rồi?

Chung Nhạc kiểm tra kỹ tự thân, cảm thấy mấy trăm không gian bí cảnh mở ra khi điều khiển con thuyền cổ lao ra khỏi Trấn Thiên Quan lúc này đều đã đóng lại, giống như bị một luồng pháp lực cực mạnh cưỡng chế đóng lại.

Chung Nhạc đang khó hiểu thì Âm Phiền Huyên lao tới như con gió, vội vàng kiểm tra nhục thân nguyên thần của hắn, tinh thần quét nhìn hết một lượt nhục thân nguyên thần của hắn, rồi lại hỏi hắn có cảm thấy điều gì khác thường không, vô cùng quan tâm.

- Không có gì đáng ngại.

Chung Nhạc nghi hoặc nói:

- Sao bí cảnh trong cơ thể ta lại đóng lại?

- Là vị hoàng thái tử kia giúp ngươi đóng lại. Hoàng thái tự nói ngươi to gan liều mạng, mở bừa bí cảnh, đúng là không biết chữ chết viết thế nào.

Âm Phiền Huyên cười:

- Hắn còn nói bí cảnh của nhục thân nguyên thần không được mở bừa, nếu không chắc chắn có nguy hiểm. Lục đại bí cảnh đều liên quan mật thiết với nhau, cái này bổ trợ cái kia, tạo nên hệ thống Lục Đạo, nên có thể giúp luyện khí sĩ mạnh hơn. Còn những bí cảnh mà ngươi mở không có chỗ dựa, là bèo trôi vô định, trong thời gian ngắn có thể có sức mạnh lớn nhưng nguy hại tự thân. Lúc đó ngươi không mất mạng đã là cừ lắm rồi, vì thế hắn giúp ngươi đóng lại trước.

Chung Nhạc mắt sáng lên:

- Sau đó thì sao? Hắn ra tay trị thương cho ta?

- Không.

Âm Phiền Huyên lắc đầu:

- Sau khi trấn áp bí cảnh cho ngươi hắn để ngươi ở đó, bảo ngươi không chết được đâu. Khi đó ngươi suýt nữa thì toi rồi, nhục thân nguyên thần gần như tan nát, ta còn nghĩ ngươi không sống nổi, nhưng hắn lại nói ngươi nằm một thời gian là sẽ lành lại. Giờ quả nhiên đỡ rồi.

Chung Nhạc lắc đầu, Phục Thương cứu hắn, có nghĩa là cong có lương tri, nhưng lại không trị thương cho hắn, có nghĩa là vẫn còn vướng mắc trong lòng, vẫn chưa thoát được khỏi bóng đen tâm lý.

Hắn vào trong Lục Đạo Giới Châu cảm ơn Phục Thương. Phục Thương không để ý tới hắn chút nào, vẫn vẻ tâm đã chết.

- Nhnưg ít nhất là hoạt bát hơn trước một chút, chưa biết chừng hắn lại có thể ra ngoài.

Chung Nhạc nghĩ.

Trong biển hoa sen, chỉ còn lại hai bông Tịnh Đế Liên Hoa duy nhất, còn cây Bách Thế Thánh Liên đã nở, trong Liên Hoa Bảo Tọa dường như có một đứa trẻ sơ sinh, tỏa ra mùi hương đậm đặc.

Mùi hương này không lan tỏa ra xa mà được đứa trẻ này hít vào bụng, vì thế dị hương ở ngoại giới càng ngày càng nhạt.

- Linh đan thơm thật, muốn ăn nó quá…

Chung Nhạc tới gần đứa trẻ trong bảo tọa, cảm thấy mùi hương ngày một đậm đặc, đột nhiên rùng mình, vội vàng thi triển Hằng Cổ Bất Động Ấn, đạo tâm lúc này mới hồi phục.

Rốn của đứa trẻ nối liền với Liên Hoa Bảo Tọa, giống như sợi nhau thai dẫn dinh dưỡng từ cơ thể mẹ sang. Những bông hoa sen bên dưới bảo tọa lung linh lấp lánh, ẩn chứa đại đạo, có tất cả chín mươi chín bông, “dinh dưỡng” chính là từ những bông hoa này cung cấp cho đứa trẻ Bệ Ngạn.

Đứa trẻ này có vảy rồng đầu hổ, huyết mạch Tiên Thiên Thần Long, cũng có huyết mạch của Bạch Hồ, những còn cường đại hơn cả hai rất nhiều, vì hắn có Bách Thế Đạo Quả.

Những bông hoa sen này chính là Bách Thế Đạo Quả của hắn, một kiếp một đạo quả, đây là kiếp cuối cùng của hắn, sinh ra từ một trăm kiếp tạo hóa, sẽ có thành tựu thế nào thì Chung Nhạc cũng không dám tưởng tượng.

Hắn nhìn đứa trẻ trong Liên Hoa Bảo Tọa, nghĩ:

- Sau khi ra đời, Bệ Ngạn chính là một viên linh đan có thể chạy nhảy đi lại. Tuy không tỏa mùi hương khắp nơi như trước nhưng không thể che giấu được những người tu vi cao thâm. Kiếp nạn của hắn sẽ không thể thiếu… Làm Hộ Đạo Giả đúng là khó quá!

Chung Nhạc rời khỏi Lục Đạo Giới Châu. Lần này hắn mở ra không gian bí ảnh trong nhục thân nguyên thần, tuy bị Phục Thương cưỡng chế đóng lại, nhưng hắn cũng có thu hoạch nhiều, hiểu được một vài bí ẩn trong bí cảnh của mình.

Những bí ẩn đó cộng với sự lý giải của hắn về chữ “Vũ”, và lĩnh ngộ về, Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh, sau này chắc chắn có thể chỉnh hợp những không gian bí cảnh kia làm một!

- Chưa biết chừng lại mở được bí cảnh thứ bảy thật, tu thành đệ thất luân…

Chung Nhạc tim đập thình thịch, hắn không điên cuồng như Phong Hiếu Trung, nhưng cũng có lòng cầu đạo. Lần này mở ra mấy trăm không gian bí cảnh, khiến hắn trở về từ cõi chết, nhưng cũng giúp hắn thấy được một khả năng.

Phong Thường Dương bổ khuyết Lục Đạo cho Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh, Chung Nhạc lại thấy được khả năng lớn hơn, định dung hòa lĩnh ngộ của các vị Thần Vương tiền sử vào hệ thống đồ đằng hiện nay, mở ra đệ thất luân!

- Ngoài ra còn có ba mươi Thiên Đạo Đồ! Đại Tư Mệnh thoát khỏi vòng vây, đọc đạo ngũ khiến chúng ta có được một số sự ảo diệu trong ba mươi Thiên Đạo Đồ, tuy không hoàn toàn nắm chắc nhưng cũng là cơ hội bằng trời!

Lợi ích từ ba mươi Thiên Đạo Đồ tuyệt đối không hề thua kém chỉnh hợp mở ra bí cảnh thứ bảy, thậm chí chỉ có hơn chứ không kém!

Trước mắt hắn vẫn là Thiên Giới Cảnh, cho dù tu thành sáu đồ đằng đại đạo, đồ đằng đại đạo dần viên mãn, có điều kiện để tiến lên Chân Thần, nhưng hắn quyết định chờ thêm.

Thần Cảnh còn gọi là Thuần Dương Cảnh, chủ tu Nguyên Thần Thuần Dương, Nhục Thân Thuần Dương, Đại Đạo Thuần Dương, sau khi tu thành có thể tiến lên Thiên Thần Cảnh.

Thiên Thần Cảnh còn được gọi là Lục Đạo Cảnh, chủ tu sáu loại đại đạo, Lục Đạo viên mãn, dung hợp với lục đại bí cảnh trong cơ thể, như vậy mới tiến lên Chân Thần Cảnh được.

Chân Thân Cảnh còn được gọi là Luân Hồi Cảnh, chủ tu Lục Đại Luân Hồi, chưởng quản Lục Đạo của tự thân, hình thành hệ thống Luân Hồi, Lục Đại Luân Hồi, sinh sinh bất diện, sau đó có thể tiến lên Thần Hầu Cảnh.

Thần Hầu Cảnh còn được gọi là Sinh Diệt Kiếp Cảnh. Cảnh giới này có một trận sinh tử đại kiếp, là một trận đại kiếp mà các chư thần phải gặp, qua thì sống, không qua thì chết.

Phá sinh tử đại kiếp là có thể vấn đỉnh Thần Hoàng.

Thần Hoàng Cảnh còn gọi là Hư Không Cảnh, chủ tu nguyên thần nối liền hư không, linh hồn sau khi chết có thể vào Hư Không Giới.

Còn Tạo Vật Chủ thì không còn cách gọi nào khác, có thể làm được hư không tạo hóa, đại đạo thực hóa, mở động thiên, kế tiếp Hư Không Cảnh.

Động thiên khác nhau sẽ có công dụng khác nhau, nhưng tu thành được động thiên đã là sự tiến bộ cực lớn, có năng lực quỷ thần khó lường.

Còn Đế Quân Cảnh thì là bước tiến tiếp theo trên cảnh giới Tạo Vật Chủ, gọi là Chư Thần Cảnh, diễn hóa lục đại động thiên mà thành Chư Thiên Luân Hồi.

Đế Cảnh thì Chung Nhạc không biết gì nhiều.

Đế Cảnh đã là cảnh giới uy áp chư thiên, không ai có thể địch nổi, cách hắn quá xa vời.

Tuy hắn là Thiên Thần nhưng lại không hề biết nhiều về cảnh giới này, ví dụ như Luân Hồi Cảnh của Chân Thần Cảnh, Chung Nhạc đã là làm được Lục Đại Luân Hồi tự thân, tạo nên hệ thống luân hồi.

Còn về một số điều tuyệt vời của Thần Hầu, Thần Hoàng thì hắn cũng có nghiên cứu một chút. Tạo Vật Cảnh thì hắn cũng đã làm được ở trình đổ mở Tạo Vật Động Thiên thông qua Bát Trận Đồ.

Phong Hiếu Trung từng nói, cảnh giới chỉ là dấu mốc đánh dấu sự lý giải về đạo, như vậy mới có sự phân biệt cảnh giới. Nếu lý giải và lĩnh ngộ được đạo thì vách ngăn cảnh giới cũng không còn.

Câu nói này có sự gợi mở rất lớn với hắn, tuy hắn không thể nghịch thiên như Phong Hiếu Trung nhưng nghiên cứu các cảnh giới trước thì hắn có thể làm được.

Sau này hắn đột phá những cảnh giới đó sẽ dễ hơn!

Hắn bế quan tiềm tu, nghiên cứu cách mở bí cảnh thứ bảy và ba mươi thiên đạo, thương thế bất chi bất giác cũng lành lại.

Gần đây không có chiến sự.

Đại Tư Mệnh hồi sinh, bất ngờ khiến Tử Vi Tinh Vực trở nên vô cùng yên tĩnh, tuy giữa các tộc vẫn có những trận ác chiến liên tục, nhưng không ảnh hưởng tới Trấn Thiên Phủ.

Chung Nhạc bế quan nửa năm, cảm thấy bản thân đã có sự lý giải cao thâm hơn về bí cảnh thứ bảy và không gian đại đạo, liền hưng phấn thử mở không gian bí cảnh, sau đó nối liền tất cả không gian bí cảnh, mở ra đệ thất luân.

Thời gian này Âm Phiền Huyên cũng trao đổi với hắn, biết suy nghĩ của hắn, không kìm được lo lắng, khuyên hắn:

- Phu quân, có lẽ chàng nên thử ở bên cạnh vị hoàng thái tử kia. Như vậy, cho dù gặp nguy hiểm thì hoàng thái tử cũng sẽ giúp.

Chung Nhạc cũng nghĩ vậy, liền phấn khích vào trong Lục Đạo Giới Châu, ở bên cạnh Phục Thương liền một lúc mở toàn bộ không gian bí cảnh trong cơ thể.

Một lúc sau, Phục Thương truyền âm cho Âm Phiền Huyên bảo nàng kéo ai đó hôn mê bất tỉnh ra.

Lại mấy tháng sau, Chung Nhạc đã hồi phục lại phấn khích chạy vào Lục Đạo Giới Châu, rồi Phục Thương lại thông báo Âm Phiền Huyên “kéo xác” ra.

Cứ như vậy mấy lần liền, Âm Phiền Huyên biết vậy, chỉ cần thấy Chung Nhạc chạy vào Lục Đạo Giới Châu là cũng vào theo, đợi “kéo xác”.

- Cái sự muốn chết của phu quân nhà ngươi chẳng ai bằng.

Hoàng thái tử khuyên nàng:

- Giờ ngươi có thể kéo hắn đi rồi.

Chung Nhạc đã thử hơn chục lần, hôm nay cũng đứng trước mặt Phục Thương liền một lúc mở hết toàn bộ không gian bí cảnh, trong cơ thể nổ uỳnh uỳnh.

Phục Thương giơ tay chuẩn bị cưỡng chế đóng lại không gian bí cảnh, Âm Phiền Huyên cũng đã sẵn sàng “kéo xác”. Nhưng lần này Chung Nhạc không hôn mê mà toàn bộ không gian bí cảnh được đả thông!

Hắn dùng sức mạnh của Lục Đạo, cưỡng chế đả thông giữa các không gian bí cảnh, nên có thể kiên trì được.

Chung Nhạc mừng rỡ, thúc đẩy không gian đại đạo, định cho không gian đại đạo nối liền toàn bộ không gian bí cảnh thành một chỉnh thể, biến thành bí cảnh thứ bảy.

Phục Thương kinh ngạc, thấy sau đầu Chung Nhạc có thấu ảnh năng lượng của không gian bí cảnh, biến thành quầng sáng thứ bảy, nhưng quầng sáng hiện ra rồi biến mất. Ai đó toàn thân đầy máu, người thẳng đơ ngã xuống.

Phục Thương giơ tay trấn áp, đóng không gian bí cảnh của hắn lại, nói với Âm Phiền Huyên:

- Kéo đi đi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui