Nhân Đạo Chí Tôn

Âm Phần Huyên càng quan sát nàng Thần Nữ bên cạnh chính mình, lại càng kinh ngạc tán thán. Quá đẹp! Thế gian hẳn là không có nữ tử bậc này! Nàng hẳn chỉ là tồn tại trong tưởng tượng, tuyệt đối không có khả năng từ trong tưởng tượng đi vào hiện thực.

Nhưng chúng sinh trải qua tế tự hàng trăm vạn năm, thậm chí càng lâu hơn nữa, khiến cho tưởng tượng đã biến thành hiện thực, sáng tạo ra một tôn Tiên Thiên Thần, một tôn Thần Nữ hoàn mỹ không tỳ vết. Dung mạo của nàng khiến cho người ta đố kỵ, chỉ là lại không thể nói tới hận, không thể nói tới cừu thị. Nàng rất khó khiến cho người ta hận, rất khó khiến cho người ta cừu thị, chỉ là ghen tỵ tại sao lại có một nữ tử hoàn mỹ như vậy.

Bất quá, đối với nàng Nguyệt Thần này, vẻ đẹp của nàng không quan hệ gì với nàng, vẻ đẹp của nàng là do chúng sinh sáng tạo ra. Nàng là nữ tử tốt đẹp nhất do chúng sinh huyễn tưởng ra, vẻ đẹp của nàng là do chúng sinh ban tặng.

Âm Phần Huyên và nàng Nguyệt Thần này tiếp xúc trong chốc lát, đột nhiên nhất thời yên lòng, khẽ mỉm cười, trong lòng không còn chút ghen tuông nào nữa.

- Nữ tử bậc này quả thật là trên đời hiếm có, nhưng quá hoàn mỹ rồi, hoàn mỹ tới mức không có một tia nhân vị nào, là một tôn Thần thuần túy!

Trong lòng nàng thầm nghĩ:

- Phu quân say mê nàng là say mê đối với cái đẹp, nhưng chung quy cũng sẽ từ trong vẻ đẹp không có khả năng tồn thế kia đi ra, đối mặt với hiện thực. Loại vẻ đẹp của Nguyệt Thần này, sẽ chỉ khiến cho hắn tôn kính mà không thể gần gũi, không đành lòng khinh nhờn, không dám khinh nhờn. Hơn nữa, nhìn hắn mặc dù có chút si mê, nhưng còn chưa tới trình độ thấy đẹp quên nghĩa!

Đột nhiên, bên ngoài truyền vào thanh âm của gã Thần tướng Âm Khang thị:

- Khởi bẩm cô gia, có một kẻ tên là Mặc Ẩn muốn cầu kiến!

Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, mỉm cười nói:

- Mặc Ẩn tới tìm ta, là muốn quấn lấy ta, không để ta bày mưu tính kế cho Tiên Thiên Đế Quân a! Để cho hắn tiến vào đi!

Một lúc sau, chỉ nghe một tiếng cười lớn truyền tới:

- Dịch tiên sinh, ta tới ôn chuyện với tiên sinh…

Ánh mắt Mặc Ẩn chợt rơi xuống trên người Nguyệt Thần, trong mắt liền lộ ra thần sắc si mê, cảm thấy toàn bộ trí tuệ đều không dùng được, ngơ ngác đứng ở nơi đó.

- Khởi bẩm cô gia, Tiên Thiên Đế Quân đã tới!

Gã Thần tướng ngoài cửa lại một lần nữa bẩm báo.

Chung Nhạc đi ra khỏi cung, gặp Tiên Thiên Đế Quân. Tiên Thiên Đế Quân xoay người lại, thản nhiên nói:

- Nghe nói có một Thần Nữ tới gặp tiên sinh, đã chấn kinh toàn bộ Thiên Đình!

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Bệ hạ tai mắt tinh thông!

- Nơi này là Thiên Đình, không cần xưng ta Bệ hạ!

Tiên Thiên Đế Quân mỉm cười, nói:

- Ít nhiều cũng phải cấp cho Đế Minh Thiên Đế một chút mặt mũi. Tiên sinh, lần này trong Bích Lạc Cung đi ra mấy trăm tôn Tiên Thiên Thần Ma, phân tán ra khắp thiên hạ. Tiên sinh có ý kiến gì không?

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Rộng rãi mời chào, tranh đoạt với Thiên Đình!

Tiên Thiên Đế Quân có chút trầm ngâm, nói:

- Bọn họ có khi nào là nhãn tuyến của Bích Lạc tiên sinh sắp xếp vào các đại thế lực hay không?

- Là nhãn tuyến thì thế nào?

Chung Nhạc thản nhiên nói:

- Đế Quân cầu chính là Đế vị, để cho bọn họ giám thị cũng chẳng sao. Mượn lực lượng của bọn họ leo lên Đế vị, có gì là không thể? Nếu Thiên muốn cho Đế Quân mượn lực lượng, vậy Đế Quân liền mượn. Nếu ta không mượn, người khác mượn, bọn họ lực mạnh ta lực yếu, bại vong trong tầm tay!

Trên mặt Tiên Thiên Đế Quân mang theo thần sắc sầu lo, nói:

- Chỉ sợ Bích Lạc Cung can thiệp quá sâu, khống chế những Tiên Thiên Thần Ma này, tương lai phát sinh phản loạn, trở thành mối họa lớn của ta!

Chung Nhạc nói:

- Đó là tương lai, không phải là hiện tại! Hiện tại có thể sử dụng thì cứ việc sử dụng. Nói không chừng với phong phạm của Đế Quân, có thể khiến cho bọn họ triệt để quy phục thì sao?

Ánh mắt Tiên Thiên Đế Quân sáng lên, vỗ tay mỉm cười, nói:

- Được rồi! Cứ quyết định như vậy! Tiên sinh, nàng Thần Nữ vừa rồi oanh động Thiên Đình kia đang ở đâu? Ta có thể gặp mặt nàng một chút hay không? Ngươi đi ra đây gặp ta, chẳng lẽ là lo lắng ta thấy đẹp mà bất nghĩa hay sao?

Chung Nhạc khom người, mời Tiên Thiên Đế Quân tiến vào trong cung. Tiên Thiên Đế Quân nhìn thấy Nguyệt Thần, kinh ngạc tán thán một phen, nói:

- Quả nhiên là nữ tử tuyệt đại vô song!

Ánh mắt hắn lại rơi xuống trên người Mặc Ẩn, khẽ nhíu mày, nói:

- Vị này chính là quân sư vô song quốc sĩ của Đế Minh Thiên Đế sao? Không bằng Dịch tiên sinh của ta!

Vừa dứt lời, hắn liền xoay người rời khỏi cung điện, phiêu nhiên rời đi.

- Khí lượng và độ lượng của Tiên Thiên Đế Quân là lựa chọn tốt nhất trong những tồn tại Đế cấp!

Trong lòng Chung Nhạc thầm khen một tiếng. Vẻ đẹp của Nguyệt Thần hoàn toàn không thể miêu tả, nhưng Tiên Thiên Đế Quân cũng chỉ chấn kinh bởi vẻ đẹp của nàng, mà vẫn có thể tiến thối thong dong, không có nửa phần mạo phạm. Mặc Ẩn là quân sư của Thiên Đế, Tiên Thiên Đế Quân rõ ràng có thực lực trong nháy mắt tiêu diệt hắn, nhưng lại không có động thủ. Đây chính là hành vi khí độ, khinh thường động thủ.

Hơn nữa, Mặc Ẩn là trọng thần của Thiên Đế, lại xuất hiện ở chỗ của Chung Nhạc, hắn cũng không có bất luận hoài nghi gì đối với Chung Nhạc, chỉ nói một câu, sau đó cũng không có hỏi nhiều, biểu hiện rõ ràng sự tín nhiệm đối với Chung Nhạc.

So ra, nhạc phụ Âm Phó Khang của hắn cũng là tồn tại cấp bậc Đế Quân, vị lão hán này lại trực tiếp cạo sạch râu mép, nếp nhăn trên mặt cũng toàn bộ giấu đi, hấp ta hấp tấp chạy vào. Loại tâm cảnh này so với Tiên Thiên Đế Quân, lập tức liền phân rõ cao thấp rồi.

- Nếu Nguyệt Thần cũng không có địa phương đặt chân, không bằng theo ta trở về Trấn Thiên Quan a?

Chung Nhạc suy nghĩ trong chốc lát, nói:

- Bích Lạc tiên sinh lệnh cho Tiên Thiên Thần Ma của Bích Lạc Cung nhập thế, chẳng phải là muốn chưởng khống thiên hạ để cho mình sử dụng sao? Đi nơi nào cũng là đi, đi tới chỗ của ta, cũng có thể bớt đi một chút những phân tranh vô vị!

Nguyệt Thần khẽ gật đầu một cái, nói:


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui