Nhân Đạo Chí Tôn

Phong Chấn dốc sức giãy dụa, phong ấn bốn phía càng lúc càng trầm trọng, khiến cho thực lực của hắn khó có thể phát huy. Thực lực của Phục Thương ở nơi này cũng bị trấn áp, so với hắn cũng không khá hơn chút nào.

Nơi này đều là phong ấn do Chư Đế Thượng Cổ lưu lại. Nhớ năm đó, Phong Thường Dương từ Thượng Cổ xuyên qua tới hiện đại, nỗ lực tiến vào Thế Ngoại Chi Địa, nhưng lại bị phong ấn của Chư Đế vờn quanh Thế Ngoại Chi Địa ngăn cản, cuối cùng không thể không quay trở về Thượng Cổ.

Thực lực của Phong Chấn không bằng Phong Thường Dương, lúc này bị phong ấn trấn áp, lại bị Phục Thương giống như tên điên này liều mạng ẩu đả, trong lòng vừa giận vừa gấp.

Ở trong phong ấn này chính là nửa bước khó đi, hắn muốn trở về Thế Ngoại Chi Địa, dĩ nhiên là đã không kịp rồi.

- Trước chơi chết cái tên điên này!

Hắn càng lúc càng hung bạo, tế khởi Phù Tang Thần Thụ thống hạ sát thủ với Phục Thương:

- Chơi chết hắn, sau đó nhất cổ tác khí vọt ra ngoại giới, sẽ có thể bảo mệnh!

Hai con mắt của hắn lại sinh trưởng ra, cánh tay gãy mất cũng tự mọc ra. Chút thương thế trên người này đối với hắn cũng không có trở ngại gì lớn.

Hai vị tồn tại Đế cấp mạnh mẽ xuất thủ, mặc dù có tầng tầng phong ấn làm suy yếu công kích của bọn họ, nhưng Chung Nhạc và Hồn Đôn Vũ trên thuyền dài vẫn cảm thấy cuồng phong sóng lớn không ngừng đánh tới, bất cứ lúc nào cũng có khả năng thuyền hủy người vong.

Cũng may chiếc thuyền này là độ thuyền, thuyền độ phong ấn, có thể ở nơi này xuyên toa như thường, có thể để cho bọn họ điều khiển thuyền ung dung tránh né.

Mà trong Thế Ngoại Chi Địa, toàn bộ Phục Hy Thần Tộc đều đã bị kinh động, ngơ ngác nhìn ra phong ấn bên ngoài. Chỉ thấy nơi đó phảng phất như có hai con Cự thú to lớn khôn cùng đang chém giết, thậm chí ngay cả phong ấn của Chư Đế cũng bị chấn cho tán loạn không ít.

Đó là trùng kích vô cùng đáng sợ, sâu bên trong phong ấn sấm chớp rền vang, mơ hồ có thể nhìn thấy rất nhiều phong ấn của Chư Đế đã bị chấn nát. Mà trận chiến đấu khủng bố trong phong ấn của Thế Ngoại Chi Địa kia lại đang không ngừng bành trướng, không ngừng tiếp cận Thế Ngoại Chi Địa. Đám phong ấn thỉnh thoảng lại nhô lên một cái lại một cái bao lớn.

Đám bao lớn nhô lên kia là dị tượng công kích do hai tồn tại khủng bố đang kịch đấu kia đánh ra, rơi xuống trên phong ấn của Chư Đế, chấn động phong ấn hình thành.

Ở ngoại vi của đám bao lớn nhô lên kia, thậm chí có thể nhìn thấy từng đạo từng đạo phong ấn Đế cấp bị nghiền ép tới cực hạn, xuất hiện thanh âm nổ vang ầm ầm đùng đùng, hoa văn Đồ đằng cũng đã xuất hiện đứt đoạn.

- Trời ạ!

Phục Bảo Thụy ngơ ngác nhìn một màn này, lẩm bẩm:

- Phong Chấn Lão tổ đang giao thủ với tồn tại gì? Là Hiếu Vô Kỵ sao? Không có khả năng! Đây rõ ràng là một vị tồn tại Đế cấp…

Hắn biết rõ Phong Chấn Lão tổ là đuổi bắt Hiếu Vô Kỵ. Nghe ý tứ của Phong Chấn Lão tổ, tên Hiếu Vô Kỵ này cũng không phải là Hiếu Vô Kỵ chân chính, mà là có người giả mạo, ý đồ trà trộn vào Thế Ngoại Chi Địa, giải khai phong ấn huyết mạch Phục Hy. Mà cảnh tượng hiện tại này, lại rõ ràng là hai vị tồn tại Đế cấp đang mạnh mẽ xuất thủ bên trong phong ấn.

- Phong Chấn Lão tổ chính là cường giả vô địch, bất luận là kẻ nào đang giao thủ với hắn, cũng đều không phải là đối thủ của Phong Chấn Lão tổ!

Phục Bảo Thụy tự an ủi chính mình.

Đột nhiên, sâu bên trong Thế Ngoại Chi Địa, một vị tồn tại Đế cấp khác bị kinh động, Đế uy phóng thẳng lên cao. Phục Mi Lão tổ gào thét bay tới, đáp xuống bên bờ, ngưng mắt nhìn về phía sâu bên trong phong ấn.

Bất quá, hắn không có luyện thành Tam Mục Thiên Đồng, không thể nhìn thấy cảnh tượng bên trong phong ấn, căn bản không thể nhìn ra tồn tại đang giao thủ với Phong Chấn là ai.

- Chiến lực bậc này… Là một tôn Đế đang giao phong với Phong Chấn!

Phục Mi Lão tổ hừ lạnh một tiếng, cất bước leo lên một chiếc bảo thuyền, tâm niệm vừa động, chiếc bảo thuyền liền lái thẳng vào trong phong ấn:

- Dám tới mạo phạm Thế Ngoại Chi Địa ta? Ha hả… thế hệ thanh niên hiện tại thật to gan a! Xem ra, lão phu bảy vạn năm này tu thân dưỡng tính, bọn họ đã không nhớ rõ sự lợi hại của lão phu rồi…

Đúng lúc này, đột nhiên hàng trăm con Bạch Long gào thét, từ trong phong ấn xông ra. Phục Mi Lão tổ vội vàng dừng bước lại, nhìn về phía đám Bạch Long kia, sắc mặt âm tình bất định. Chỉ thấy đám Bạch Long kia dài tới mấy chục vạn dặm, ở giữa không trung rống giận, giãy dụa thân thể, sau đó héo rũ, thiêu đốt, biến thành tro tàn. Đó chính là lông mi của Phong Chấn Lão tổ!

Hắn và Phong Chấn Lão tổ đã có giao tình hơn mười vạn năm, đối với Phong Chấn hiểu rõ vô cùng. Phong Chấn Lão tổ chính là tồn tại Đế cấp, thấm nhuần Đế cảnh đã không biết bao lâu. Tu vi của hắn đã rất khó có thể tinh tiến, cho nên đã thay đổi phương hướng, chuyển sang tu luyện nhục thân và Nguyên thần chính mình.

Lông mi của Phong Chấn cũng đã được luyện thành đại đạo, ngày thường nhìn như bạch mi thật dài, nhưng trên thực tế có thể biến thành Bạch Long. Một sợi lông mi có thể chém Đế Quân, có thể chém xuống ngôi sao trên trời, có thể xưng là bảo vật cấp Đế Quân.

Mà hiện tại bạch mi của Phong Chấn bị kéo xuống, ngay sau đó biến thành tro bụi, nói rõ gã đối thủ này thật sự quá mạnh, trực tiếp bứt đứt bạch mi của hắn, xóa đi hoa văn đại đạo trong đó.

- Gã đối thủ này, có chút mạnh mẽ tới mức đáng sợ a!

Phục Mi Lão tổ một lần nữa thôi động bảo thuyền, trong lòng thầm nghĩ:

- Bất quá, đối thủ càng đáng sợ hơn chúng ta cũng từng gặp qua. Ta liên thủ với hắn, tất nhiên có thể chém chết tôn Đế này…

Hô!

Lúc này, lại là vô số Bạch Long Bạch Xà bay ra, dài tới mấy chục vạn dặm, bay múa đầy trời, không ngừng gào thét. Vô số Bạch Xà phần đuôi thậm chí còn kéo theo một mảnh da đầu máu chảy đầm đìa. Phía sau mảnh da đầu còn mang theo một mảnh xương vỡ nữa. Bạch Xà là sợi tóc của Phong Chấn biến thành, Bạch Long là sợi râu của hắn biến thành, lúc này vậy mà cũng bị gã đối thủ đáng sợ này bứt đứt xuống.

Trong lòng Phục Mi Lão tổ giật mình. Đã thấy lại có ba khỏa tròng mắt máu chảy đầm đìa từ trong phong ấn trầm trọng bay ra. Ba khỏa tròng mắt này chính là tròng mắt của Phong Chấn Lão tổ, bị gã đối thủ này tươi sống móc ra.

Phục Mi Lão tổ rùng mình một cái. Tiếp theo lại có ba khỏa tròng mắt nữa bay ra, sau đó lại là ba khỏa. Chỉ ngắn ngủi trong chốc lát, đã có trên một trăm khỏa tròng mắt bị ném ra khỏi phong ấn. Hiển nhiên, sau khi tròng mắt của Phong Chấn Lão tổ bị móc ra, tròng mắt một lần nữa mọc ra, ngay sau đó lại bị đối thủ của hắn móc ra, một lần lại một lần móc ra tròng mắt của hắn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui