Nhân Đạo Chí Tôn

- Quận chúa rất mạnh!

Chung Nhạc thu chiêu, khen.

Ô Khánh Tuyền khóe miệng rỉ máu, không nói nên lời, chỉ nghiến răng nối liền lại xương cốt.

Ngay khi Chung Nhạc thu chiêu về, đột nhiên uỳnh một tiếng, Ương Thiếu Bình từ sau lưng Chung Nhạc lao tới.

Chung Nhạc lật tay, bảy quầng sáng sau đầu xoay vòng, Ương Thiếu Bình cảm thấy thời gian không gian biến dạng, một bóng đen khổng lồ chụp xuống hắn, trong mắt ánh lên sự kinh hoàng!

Hẳn cảm thấy một luồng sức mạnh vô địch ập tới oanh kích mạnh mẽ lên người, hắn bay ngược về sau còn nhanh hơn khí lao tới.

Ương Thiếu Bình bắn đi như một tia sáng, mãi một lúc lâu sau mới lấy lại cân bằng, vội vàng sờ trên dưới toàn thân, khựng một lúc rồi mừng rỡ, kêu lớn:

- Ta không chết! Ta không bị thương! Dịch Quân Vương, ngươi không giết được ta!

- Vì ngươi quá yếu.

Thiên Huyền Tử trợn mắt, uể oải nói.

Ương Thiếu Bình ngượng chín mặt.

Mọi người nhìn hắn đầy thương hại. Chung Nhạc từng nói, cường giả sẽ bị trọng thương dưới tay hắn, kẻ yếu thì thương thế nhẹ hơn, thậm chí sẽ không bị thương. Kim Trọng Vũ bị thương, Ô Khanh Tuyền cũng bị thương, chỉ có hắn, cho dù là đánh lén nhưng không có đến nửa vết thương.

Rõ ràng Chung Nhạc cho rằng hắn yếu tới mức tư cách bị thương cũng không có.

Ương Thiếu Bình vừa xấu hổ vừa phần nộ, chỉ hận không có cái lỗ nào chui xuống. Một chiêu của Chung Nhạc nhìn có vẻ rất nặng nhưng lại không khiến hắn bị thương, điều này còn khiến hắn khó chịu hơn cả giết hắn!

Nhưng hắn đánh lén Chung Nhạc, bị chịu nhục như vậy cũng là đáng, sau này cái danh “yếu tới mức không có tư cách bị thương” có lẽ sẽ đi theo hắn cả đời.

- Bí cảnh thứ bảy của Dịch Quân Vương hiện nay có lẽ đã tới cực hạn, rất khó duy trì tiếp nhỉ? Đây chắc chắn là thời cơ tốt nhất để giết hắn!

Văn Nguyệt công chúa ánh mắt lay động, chậm rãi tiến ra, thi lễ nói:

- Dịch Quân Vương, thiếp thân cũng muốn…

Kim Hà Hề bước ra, cười:

- Phu quân, Nguyệt công chúa là nữ tử, chi bằng để thiếp thân so tài cùng nằng. Phu quân cũng có thể nghỉ ngơi chút, dù sao bí cảnh thứ bảy cũng không thể mở mãi, gánh nặng rất lớn với nhục thân, nguyên thần.

Văn Nguyệt công chúa giật mình:

- Nguy rồi, Tịch nương nương là Thiên Nữ của Kim Ô thị, tộc trưởng Kim Ô tương lai, Kim Ô thị có Phù Tang Thần Thụ, chắc chắn nàng ta cũng mở được bí cảnh thứ bảy rồi, là kình địch của ta. Nếu nàng ta nghênh chiến, Dịch Quân Vương lui xuống nghỉ, như vyậ không phải Khanh Tuyền và Ương Thiếu Bình sẽ mất công cốc hay sao?

Nàng trong lòng hoảng loạn, lần này nàng ta đã có dự mưu từ trước. Trước tiên liên lạc với Ô Khanh Tuyền, hai người thương lượng bày ra đại kết trừ bỏ Chung Nhạc. Dù sao Đế Minh thị và Ô Minh thị cũng là thân gia, Văn Nguyệt công chúa là con gái của Đế Hậu nương nương, mà Đế Hậu nương nương là chúa tể của Ô Minh thị.

Còn Ương Thiếu Bình là vị hôn phu của Ô Khanh Tuyền, nhưng quan hệ giữ Trung Ương thị và Đế Minh thị ngày càng xấu, hôn sự này giữa hai nhà cũng đang bên bờ phá sản, chỉ là đến giờ vẫn chưa giải trừ hôn ước.

Ô Khanh Tuyền ra mặt, Ương Thiếu Bình đồng ý, chính là muốn nhân cơ hội này trừ bỏ Chung Nhạc.

Giờ Tịch nương nương của Kim Ô thị xen ngang, khiến mưu kế của ba người họ hỏng bét!

Chung Nhạc xua tay, cười:

- Không sao, ta vẫn tiếp tục được. Đại hội chư đế lần này hiếm khi gặp được mấy vị đạo hữu mở bí cảnh thứ bảy, lẽ nào lại để mất hứng?

Kim Hà Hề cười:

- Phu quân cẩn thận, ta và Huyên tỷ tỷ, Uyển Quân và Âm Cơ trợ trận cho chàng.

Chung Nhạc gật dầu, nhìn Văn Nguyệt công chúa, cười:

- Nguyệt công chúa, mời!

Văn Nguyệt công chúa thở phào, tiến lên trước, bảy quầng sáng chuyển động sau đầu, nghĩ bụng:

- Khí độ của Dịch Quân Vương cũng không tồi, chỉ là hắn quá tự tin, chết trong tay ta là đáng thôi!

Bảy quầng sáng sau đầu Chung Nhạc lúc sáng lúc tối, đó là dấu hiệu bí cảnh sắp đóng lại.

Văn Nguyệt công chúa mắt càng ngày càng sáng, hô lên một tiếng, thực lực lập tức bạo phát, trực tiếp thi triển thần thông mạnh nhất mà Đế Minh Thiên Đế truyền thụ tấn công Chung Nhạc!

Đế Minh Thiên Đế kế thừa Tiên Thiên Tà Đế nhưng công pháp của hắn không phải tà đạo mà ngược lại đường đường chính chính, dĩ tà nhập chính, tà vi căn, chính vi biểu, đi theo con đường riêng của mình!

Trên không trung vô số bông đạo hoa nở ra, nửa đỏ nửa trắng. Đạo hoa cắm rễ trong không trung, các bông hoa lớn bao quanh Văn Nguyệt công chúa, bên trong chứa chư thiên. Văn Nguyệt công chúa từ trong đạo hoa lao ra, đạo hoa tuy tà tính nhưng nàng ra tay lại đường đường chính chính, đại khí hùng hồn!

Chư Thiên Vạn Giới!

Đại thần thông của Đế Minh Thiên Đế!

Đế Minh Thiên Đế năm đó chính là dùng thần thông này trấn áp chư thiên vạn giới, tạo dựng cơ nghiệp này, bước lên dế vị, nhất thống vũ trụ càn khôn, chỉ có vũ trụ cổ xưa là không phục!

Hàng vạn bông đạo hoa vây quanh Chung Nhạc, ngay khi Văn Nguyệt công chúa lao ra từ đạo hoa, các bông đạo hoa nở bung, bên trong bông hoa là các nữ tử xinh đẹp, trên người không có mảnh vải che thân, để trần cả cơ thể, chính là hình dạng của Văn Nguyệt công chúa.

Vạn bông đạo hoa có vạn Văn Nguyệt công chúa, mỗi người một tư thái, phong tư hấp dẫn, khiến người ta hoa mắt, giống như chìm vào giấc mộng thơ, chỉ hận không mọc thêm mấy cái đầu, không thể vùi đầu vào giấc mộng đó.

Vạn vị Văn Nguyệt công chúa tiếng cười tựa chuông, mỗi người đứng trên một bông đạo hoa, đạo hoa di chuyển, các vị Văn Nguyệt công chúa từ bốn phương tám hướng xông tới, nhưng thần thông thì hoàn toàn không có khí tức khói lửa mà khiến người ta tâm hồn chìm đắm, thần hồn điên đảo.

Đây chính là dĩ tà nhập chính, đạo hoa chính là chính đạo chi hoa, chính đạo chi hoa thai nghén tà nữ, đoạt mệnh người khác!

Một bông đạo hoa, một tà nữ, ai có thể ngờ đường đường con gái Thiên Đế, công chúa của Đế Minh thị lại luyện ra tuyệt học quỷ dị thế này?

Môn thần thông này đánh sợ nhất ở chỗ, một bông hoa một thế giới, trong đạo hoa thai nghén ra tà nữ có sức mạnh của đạo hoa động thiên, vạn bông đạo hoa là vạn tòa thế giới. Tà nữ có thế giới chi lực, vạn tà nữ biến thành một thế giới ôn chu, trận pháp vận chuyển, nhốt địch thủ bên trong thế giới đó, chỉ trong chốc lát sẽ biến thành xương khô, tinh khí thần đều bị hút cạn.

Đương nhiên vì Văn Nguyệt công chúa tu vi cảnh giới có hạn không thể luyện thành động thiên chân chính, nhưng vạn nữ bố trận cũng không tầm thường!

Từ bên ngoài nhìn, vạn bông đạo hoa tạo thành một bông hoa khổng lồ, bọc Chung Nhạc và Văn Nguyệt công chúa bên trong, không thấy bất cứ điều gì lạ thường. Nhưng đạo văn trên bề mặt đạo hoa thì khiến người khác nhận ra chiêu này của Văn Nguyệt công chúa không tầm thường!

- Văn Nguyệt công chúa quả nhiên rất mạnh!

Chung Nhạc cười ha hả, bảy quầng sáng sau đầu đột nhiên sáng bừng, keng keng keng bảy tiếng, thế giới ôn nhu bị chém thành bảy mảnh, bị bao trùm trong Tiên Thiên Bát Quái khổng lồ.

Trong bảy không gian đều có gương mặt của Chung Nhạc. Chung Nhạc lắc mình hiện ra một thân bảy mặt, các cánh tay thò ra, mỗi tay cầm một thanh thần đao. Mỗi mặt đều có mười một cánh tay, mười một thanh thần đao, đó là mười một loại Tiên Thiên đại đạo hắn tu thành!

- Trảm Đạo!

Xoẹt xoẹt xoẹt, vô số đao quang chém xuống, các vị tà nữ rơi đầu, đao quang chuyển hướng, mi tâm các tà nữ tách ra, máu tươi trong vạn hoa chảy ra ào ạt, tay chân đứt và đầu lâu bay tứ tung.

Keng!

Chung Nhạc thu đao, toàn bộ tà nữ trong vạn hoa đều tử vong, chỉ còn lại Văn Nguyệt công chúa vẫn đứng ở đó, mặt tái mét, khóe miệng rỉ máu.

Trong nháy mắt Chung Nhạc đã chém ra hơn vạn đao, chém hết toàn bộ vạn bông đạo hoa, vạn vị tà nữ đều bị giết, chỉ còn lại mình nàng còn sống.

Chư Thiên Vạn Giới của nàng bị Chung Nhạc phá tan vạn tòa động thiên, tu vi tụt không phanh!

Các bông đạo hoa tan tác, cánh hoa bay lả tả, biến thành các điểm sáng tiêu tan, đạo hoa khô héo rồi biến mất, hai người xuất hiện trước mặt nghìn vạn thần ma.

Chung Nhạc nói nàng rất mạnh, ý là nàng đã bị thương cũng rất nặng. Vạn tòa động thiên của nàng bị phá, muốn tu lại cũng khó khăn!

Bảy quầng sáng sau đầu Chung Nhạc tối lại, biến mất. Đúng lúc đó, trong quầng sáng sau đầu Văn Nguyệt công chúa đột nhiên lao ra một thân ảnh. Vốn rất nhỏ nhưng nháy mắt đã biến thành cao lớn, tráng kiện. Là một vị Tiên Thiên Thần, quanh người là Tiên Thiên đạo văn, giống như những con giao long hung ác quấn quanh nhục thân của hắn!

Một vị Tiên Thiên Thần cảnh giới Thần Hoàng!

Vị Tiên Thiên Thần đó bất ngờ lao ra từ bí cảnh của Văn Nguyệt công chúa, luôn mồm cười ha hả. Bốn cánh tay giơ cao một cây chùy lớn, cũng được luyện thành từ Tiên Thiên đại đạo, vung lên rồi hung hăng đập xuống Chung Nhạc!

Nghìn vạn thần ma xung quanh Thiên Thần Tế Đàn cũng kêu lên thất thanh. Phù Lê, Lung Điệu, Phù Kỳ Chi bọn họ vội vàng tới cứu nhưng nào có kịp?

Tuyệt chiêu cuối cùng không phải Văn Nguyệt công chúa mà là vị Tiên Thiên Thần giấu mình trong nguyên thần bí cảnh của nàng. Giờ Chung Nhạc đã đấu với mấy vị cao thủ, bí cảnh thứ bảy đạt tới giới hạn, đây chính là thời cơ tốt nhất để giết hắn!

Hơn nữa dùng một vị Tiên Thiên Thần cảnh giới Thần Hoàng thích sát là khiến đối phương không kịp trở tay, chắc chắn sẽ nhất kích đoạt mệnh!

Nếu phái ra Tiên Thiên Thần tu vi cao hơn thì sẽ không che giấu được khí tức, bị Chung Nhạc và các vị Đế Quân phát hiện ra. Thần Hoàng thì vừa đủ, không quá mạnh nhưng cũng có thể uy hiếp tới tính mạng Chung Nhạc!

Đúng lúc này, đột nhiên trong cơ thể Chung Nhạc vọng ra tiếng chuông vang vọng. Đạo âm vang dội, chấn động, bảy quầng sáng sau đầu hắn lại bùng sáng, còn sáng chói hơn cả lúc trước.

Đạo âm cuồn cuộn vô cùng trong trẻo, dường như vọng ra từ trong không gian thời gian xa xưa tới hiện tại, bảy quầng sáng hình thành Thất Đạo Luân Hồi!

Keng keng keng keng!

Mười một dải Tiên Thiên đại đạo của hắn đột nhiên hợp lại làm một, biến thành một thanh thần đao hoa lệ. Thần đao chấn động, cây chùy khổng lồ sắp giáng xuống hắn bỗng chốc biến thành vô số miếng mỏng, bị cắt thành những tấm gần như không có độ dày.

Vị Tiên Thiên Thần Hoàng kia sững người, rồi phân giải thành vô số tấm mỏng dưới đao quang.

- Thần thông Thất Đạo Luân Hồi?

Hắn há môm, vừa nói ra mấy chứ thì trong những tấm nhục thân mỏng tan có máu tươi chảy ra, nhuốm đỏ vô số mảnh không gian!

- Ngươi đợi bí cảnh thứ bảy của ta đạt tới cực hạn, ta cũng đang đợi ngươi lộ sơ hở.

Chung Nhạc thu đao về, cắt qua người Văn Nguyệt công chúa, thản nhiên nói:

- Ta tinh thông Nhân Quả, trên người Văn Nguyệt công chúa có mấy sợi Nhân Quả Tuyến ta biết rất rõ. Ngươi trốn trong cơ thể Nguyệt công chúa, muốn che mắt ta không dễ đâu.

Văn Nguyệt công chúa lộ sự kinh hãi, vội sờ lên khắp chỗ trên người thấy không có vết thương nào, nhưng trong bụng càng thêm bất an.

- Nguyệt công chúa, ngươi về nói với bệ hạ.

Chung Nhạc mỉm cười:

- Ta cho hắn một canh giờ để giải trừ thương thế trên người ngươi. Nếu hắn giải trừ được ta không giết ngươi. Nêu shắn không giải được, công chúa, ngày này năm sau chính là giỗ đầu của ngươi. Nguyệt công chúa, còn chưa đi sao?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui