Nhân Đạo Chí Tôn

Động thiên của Tạo Vật Chủ có rất nhiều huyền diệu. Chung Nhạc cũng có chút nghiên cứu đối với Động thiên, nhưng cũng chưa từng nghiên cứu chuyên sâu. Bất quá, tạo hóa vạn vật chỉ là một cái phương diện của Tạo Vật Cảnh mà thôi, Động thiên vẫn còn có càng nhiều thần diệu khác nữa.

Rất nhiều Tạo Vật Chủ đều gọi sự biến hóa của Động thiên là Huyền bí Động Thiên.

Động thiên bất đồng có Huyền bí Động Thiên bất đồng, đều không giống nhau. Thậm chí cùng một loại Động thiên, những người bất đồng tu luyện, Huyền bí Động Thiên cũng sẽ bất đồng. Đại khái là do những người bất đồng có sự lĩnh ngộ bất đồng đối với Đạo.

Chung Nhạc nghiên cứu Đạo ở bên ngoài quá nhiều, đã bỏ quên nghiên cứu đối với Tạo Vật Cảnh. Đạo ở bên ngoài dĩ nhiên quan trọng, nhưng thân ở bên trong, thân thể vẫn còn ở trong cảnh giới, nghiên cứu đối với cảnh giới cũng không thể qua loa.

Hắn vốn dĩ có thể mượn cơ hội Phong Hiếu Trung thành Đế, khiến cho chính mình đột phá cảnh giới, đạt tới cảnh giới Đế Quân. Bất quá, hiện tại đột nhiên bị cản trở, khiến cho hắn ý thức được con đường tu luyện của chính mình đã có chút sai lệch.

Cảnh giới không phải là không quan trọng, mà trái ngược, tầm quan trọng của cảnh giới tuyệt đối không thua kém Đạo ở bên ngoài chút nào.

Đại Toại tại thời điểm chế định cảnh giới, nhất định là đã suy nghĩ tới sau này sẽ xuất hiện phương pháp nghịch chuyển Tiên Thiên, cho nên Đạo ở bên ngoài, thân ở bên trong, một bộ phận Đạo của chính mình cũng nằm bên trong cảnh giới.

Nếu không thể hoàn toàn hiểu thấu đáo những huyền bí của cảnh giới này, chỉ sợ cũng sẽ ảnh hưởng tới nghịch chuyển Tiên Thiên.

- Tạo Vật Cảnh này, đối với ta hẳn là không có bao nhiêu khó khăn a?

Chung Nhạc tinh tế nghiền ngẫm Động thiên của chính mình, tiến hành nghiên cứu, trong lòng không khỏi kinh ngạc. Không ngờ Động thiên lại ẩn chứa rất nhiều ảo diệu mà hắn chưa từng biết tới.

Bản thân hắn có rất nhiều Động thiên. Đầu tiên là cột sống có ba mươi ba tầng Động thiên. Bất quá, ba mươi ba tầng Động thiên này hoàn toàn tách biệt, chỉ có tác dụng ngưng tụ lực lượng, trên phương diện công năng không bằng được những Động thiên khác.

Ngoại trừ ba mươi ba Động thiên này ra, còn có Bát Quái Động Thiên, Âm Dương Động Thiên, Tứ Tượng Động Thiên. Mà công pháp của hắn sau khi trải qua thay đổi, Bát Quái diễn biến, đã biến thành sáu mươi bốn Quái, cũng biến thành sáu mươi bốn tòa Động thiên.

Động thiên đều có thuộc tính bất đồng. Trên cơ bản là tu luyện bao nhiêu loại đại đạo, sẽ có thể diễn biến thành bao nhiêu loại Động thiên.

Chung Nhạc chỉ riêng Tiên Thiên Bát Quái thôi đã có sáu mươi bốn tòa Động thiên, đám Động thiên này lại có thể cấu thành một tòa Động thiên duy nhất, Dịch Đạo Động Thiên.

Động thiên cũng vô cùng phong phú, giống như Phong Hiếu Trung vậy, bởi vì tu luyện rất nhiều đại đạo, không có khả năng tu luyện hoàn chỉnh tất cả các Động thiên. Cho nên hắn chỉ tìm kiếm chân lý của Động thiên, thấu hiểu Động thiên rõ như lòng bàn tay, từ đó vượt qua Tạo Vật Cảnh.

Âm Phần Huyên bởi vì là Thánh Linh Thể, việc nghiên cứu tu luyện Động thiên cũng cực kỳ hà khắc. Nàng không có tài trí nghịch thiên như Phong Hiếu Trung vậy, hiện tại vẫn còn ở Tạo Vật Cảnh.

Phong Hiếu Trung sau khi thành Đế, bộ dáng vẫn giống hệt như trước đây, trong dáng vẻ bình thản lộ ra thanh kỳ.

Chung Nhạc không khỏi nhớ tới những lời mà năm xưa Phong Hiếu Trung đã nói với Phong Vô Kỵ, lắc lắc đầu. Năm xưa, Phong Hiếu Trung từng nói với Phong Vô Kỵ, đi theo hắn tu luyện ba ngàn năm, ba ngàn năm sau, Phong Vô Kỵ sẽ thành Đế.

Lúc đó, Phong Vô Kỵ chỉ coi đó là một câu nói đùa.

Nhưng hiện tại, chưa tới một ngàn năm, Phong Hiếu Trung đã thành Đế, có lẽ không tới ba ngàn năm, Phong Hoài Ngọc cũng sẽ thành Đế. Mà thời gian ba ngàn năm, Phong Vô Kỵ có thể thành Đế hay không, vẫn còn rất khó nói.

Chung Nhạc tới tìm Âm Phần Huyên, hai vợ chồng giao lưu lĩnh ngộ Tạo Vật Cảnh, cả hai đều có thu hoạch. Chung Nhạc thấy tạo nghệ của Âm Phần Huyên trên Tạo Vật Cảnh vậy mà còn cao hơn cả chính mình, không khỏi chậc chậc lấy làm kỳ.

Âm Phần Huyên mỉm cười, nói:

- Tạo Vật Cảnh đối với Thánh Linh Thể chính là cảnh giới khó khăn nhất. Nếu nói là có lĩnh ngộ nhiều nhất đối với cảnh giới này, vẫn là Hoa Thiến Mân sư muội. Tuy nàng bình thường mơ mơ hồ hồ, nhưng tạo nghệ trên Tạo Vật Cảnh lại là không người nào có thể so sánh, ta hoàn toàn cam bái hạ phong, đã nhờ nàng chỉ giáo nàng rất nhiều. Trước mắt, nàng hẳn là sắp sửa trở thành Đế Quân rồi!

Trong lòng Chung Nhạc chấn động. Hoa Thiến Mân tuy nói là thiên tài kiệt xuất của Hoa Tư thị, tồn tại có thể chống lại Thánh Linh Thể, nhưng tốc độ tu luyện cũng không có khả năng siêu việt Thánh Linh Thể a.

- Phu quân không ngại học hỏi nàng một chút a!

Âm Phần Huyên đề nghị.

o0o

Chung Nhạc tìm tới Hoa Thiến Mân, nhưng chỉ tìm được một cỗ nhục thân. Nguyên thần nữ tử này lại xuất khiếu chạy ra ngoài, không biết đã thần du tới nơi nào rồi.

Chung Nhạc đại phóng tinh thần, sưu tầm khắp nơi một phen, không khỏi bật cười. Chỉ thấy Nguyên thần Hoa Thiến Mân đã thần du vào trong một cỗ quan tài dưới vực sâu, đang giao lưu với một tôn Đế thi.

Nữ tử này mơ mơ màng màng, hành xử tùy tâm. Sau khi trao đổi với tôn Đế thi kia một phen, cảm thấy mệt mỏi, đã nâng một cỗ quan tài lên không trung, chui vào trong đó nằm ngủ, không có nửa phần kiêng kỵ.

Chung Nhạc kiên trì chờ ở bên ngoài quan tài. Một lúc sau, Hoa Thiến Mân thong thả tỉnh lại, Nguyên thần mơ mơ màng màng muốn phi độn đi nơi khác. Chung Nhạc vội vàng ngăn nàng lại, mỉm cười nói:

- Biểu muội, đừng chạy lung tung nữa, ta có việc muốn thỉnh giáo ngươi đây!

Nguyên thần Hoa Thiến Mân dừng lại, mỉm cười nói:

- Ngươi tới chỗ nhục thân của ta đợi ta, ta đi dạo vài vòng rồi sẽ trở về ngay!

Chung Nhạc lắc đầu, nói:

- Ngươi vẫn luôn mơ mơ màng màng, ta lo lắng ngươi sẽ mải chơi quên đường về. Ta cùng ngươi trở về a!

Hắn dẫn dắt Nguyên thần nàng thiếu nữ này trở về, để Nguyên thần nàng quay trở lại trong thân thể chính mình, sau đó mới nói rõ ý đồ tới. Hoa Thiến Mân mỉm cười, nói:

- Hóa ra là như vậy! Sớm biết vậy ta cũng không cần trở về rồi. Ngươi đi theo ta!

Nàng vươn tay ra kéo một cái, định kéo Nguyên thần Chung Nhạc ra khỏi thân thể, lại kéo luôn toàn thân Chung Nhạc về phía trước. Hoa Thiến Mân kinh ngạc, hỏi:

- Nguyên thần của ngươi đâu?

- Ta hiện tại linh hồn nhất thể, linh nhục nhất thể, Nguyên thần chính là nhục thân, chính là hồn phách!

Chung Nhạc mỉm cười, nói.

- Vậy có chút không quá dễ làm rồi…

Hoa Thiến Mân khẽ cắn môi, nói:

- Ta dự định dẫn ngươi đi Hư Không Giới du lịch một phen. Nhưng ngươi linh nhục nhất thể, đoán chừng là không vào được Hư Không Giới rồi!

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Với thủ đoạn hiện tại của ta, tiến vào Hư Không Giới cũng không có vấn đề gì. Biểu muội cứ việc đi trước dẫn đường là được!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui