Nhân Đạo Chí Tôn

Thiên Đế nổi giận, tuyệt không tầm thường.

Nhớ lại lúc trước Mục Tiên Thiên khởi sự lật đổ Đế Minh, đã trải qua bao nhiêu trận chiến? Bao nhiêu sinh tử? Bao nhiêu mưu kế? Bao nhiêu khúc chiết?

Ba lần vào ba lần ra Đế tinh, trừ Đế Minh, chém Đế Hậu, hàng phục các tộc thiên hạ, đánh Nam dẹp Bắc, lúc này mới có thể leo lên Đế vị. Nhưng hiện tại thì sao? Gã tặc nhân phản cốt này một đường điên điên khùng khùng chạy tới Thiên Đình, công chiếm Thiên Đình phòng ngự trống rỗng, liền xem như đã trở thành Thiên Đế rồi?

- Nằm mơ!

Mục Tiên Thiên nghiến răng nghiến lợi.

Thật ra, phòng ngự của Thiên Đình cũng không hoàn toàn trống rỗng, vẫn có đại quân mấy ngàn vạn Thần Ma trú ngụ, còn có Ngũ Phụ Lục Công Lục Viện trấn thủ, hơn nữa trên Đế tinh còn có các Đế tộc lưu thủ, thời kỳ bình thường cho dù là Đại Đế cũng khó có thể đánh hạ nổi.

Càng huống chi, đại quân của Cổ Nhạc còn có Lung Chất Nữ Đế đuổi theo phía sau, suất lĩnh ức vạn đại quân truy sát không buông.

Bất quá, Mục Tiên Thiên lại biết, Lung Chất tuyệt đối không phải là đối thủ của gã Phục Hy Chung Sơn thị kia. Lung Chất sao có thể là đối thủ của hắn được?

Bởi vì gã Chung Sơn thị kia chính là Thân quá khứ của Thiên Thừa Tướng Thiên Đình.

Mà Lung Chất đã từng là một viên mãnh tướng dưới trướng Thiên Thừa Tướng, luận trí mưu, luận hành quân đánh trận, luận trận pháp, Lung Chất đều xa xa không thể địch lại.

Về phần Tam Thái tử Mục Tô Ca và Ngũ Phụ Lục Công Lục Viện lưu thủ trong Thiên Đình, cũng đều xa xa không phải là đối thủ của Thiên Thừa Tướng. Ngũ Phụ Lục Công Lục Viện đều từng là bại tướng dưới tay Thiên Thừa Tướng, Mục Tô Ca lại càng là do một tay Chung Nhạc đào tạo, quanh năm đi theo bên cạnh Chung Nhạc, nghe theo sự điều khiển của Chung Nhạc, đi theo Chung Nhạc học tập lĩnh binh, chiến đấu, thống trị. Trên phương diện trí tuệ và chiến đấu, hắn đều thua kém Chung Nhạc không biết bao nhiêu lần.

Về phần Đám Đế tộc trên Đế tinh kia, lại càng thêm không chịu nổi. Năm xưa, thời điểm Chung Nhạc giúp Mục Tiên Thiên đánh thiên hạ, đã sớm đánh cho đám Đế tộc này tàn phế. Hơn nữa, Chung Nhạc lại giỏi về liên hoành hợp tung, đám Đế tộc trên Đế tinh sợ rằng buộc chung lại một chỗ cũng đấu không lại hắn.

Càng huống chi, đám Đế tộc này chưa chắc đã đấu với hắn, nói không chừng kẻ nào kẻ nấy còn đứng trên Đế tinh, chỉ mong sao nhìn Thiên Đình càng loạn càng tốt.

- Thiên Thừa Tướng của Trẫm… Ta đoạt Thần Thành thứ chín của ngươi, ngươi lại chiếm mất Thiên Đình của Trẫm, không hỗ là Dịch tiên sinh năm xưa nổi danh khắp thiên hạ! Bất quá, ngươi cho rằng công hạ được Thiên Đình, chính là đã trở thành Thiên Đế rồi sao? Đế chiến tranh đoạt Đế vị, không đơn giản như vậy!

Mục Tiên Thiên định thần trở lại, truyền lệnh đại quân chiếm đóng Thần Thành thứ chín, trong lòng thầm nghĩ:

- Hắn chiếm sào huyệt của ta, lẽ nào ta không thể chiếm sào huyệt của hắn?

Căn bản không thể!

Mục Tiên Thiên khẽ nhíu mày.

Kẻ vừa rồi chạy tới cứu viện Tư Mệnh, ám sát Mục Thiên Đế chính là Chung Nhạc, gia hỏa này một kích không trúng, nhất định sẽ chạy trở về Tổ Đình. Tổ Đình này cực kỳ hung hiểm, gia hỏa này dựa vào chỗ hiểm mà thủ, miệng lúc nào cũng xưng lão thần, nhưng thật ra chính là tên khốn kiếp long tinh hổ mãnh. Nếu chính mình mạnh mẽ tấn công Tổ Đình, tất nhiên tử thương vô số.

- Tiện nghi chiếm cả hai đầu, không hỗ là Dịch tiên sinh!

Mục Tiên Thiên thở dài một tiếng. Thiên Đình là căn cơ của nàng, không thể bỏ mặc được. Bằng không, đại quân Thiên Đình của nàng sẽ là lục bình không rễ, nước không có nguồn. Dù sao, Thiên binh Thiên tướng của Thiên Đình đều xuất thân từ các tộc Thần Ma của Tử Vi.

Nếu để mặc cho Chung Nhạc chiếm lĩnh Thiên Đình, sau đó hàng phục các tộc Đế tinh, sẽ có thể âm thầm làm tan rã Thiên binh Thiên tướng của Mục Tiên Thiên, khiến cho quân tâm đại quân của nàng tan rã, nhất định sẽ xuất hiện đào binh đại quy mô.

- Thừa Tướng tốt, ngươi đây là muốn đâm sau lưng Trẫm một nhát a!

o0o

Quân đội Tư Mệnh ở trong Thần Thành thứ chín đã còn dư lại không bao nhiêu, đại bộ phận đại quân đã truyền tống tới Phục Tướng Quan. Thủ quân Phục Tướng Quan chống đỡ không nổi đại quân Thần Ma không ngừng hiện ra từ trong Trận đài Truyền tống, không thể không rút đi, Phục Tướng Quan rất nhanh đã thất thủ.

Tư Mệnh lập tức chỉnh đốn binh lực, bảo vệ Trận đài Truyền tống của Phục Tướng Quan, nghiêm phòng tử thủ, tránh cho đại quân Thiên Đình của Mục Tiên Thiên nhân cơ hội thông qua Trận đài Truyền tống tấn công.

Mục Tiên Thiên cũng không hạ lệnh cho các quân đoạt lại Phục Tướng Quan, mà là hạ lệnh phân binh, để chân thân Ma đạo của chính mình suất lĩnh một chi đại quân, do đám Đại Đế Thượng Cổ bọn Vũ Điệp Đế, Tân Linh Đế và Ương Tôn Đế phụ tá, từ thông đạo cuống hoa của Thế Giới Hoa quay trở về Tử Vi, chém chết Thân quá khứ của Chung Nhạc, đoạt lại Thiên Đình, ổn định hậu phương.

- Vô Kỵ Thiên Vương, hiện tại Trẫm đầu đuôi khó bảo toàn, ngươi cho rằng phải làm thế nào?

Mục Tiên Thiên gọi Phong Vô Kỵ tới, hỏi.

Phong Vô Kỵ đã biến thành một con chó ngao ba đầu. Hắn bị Chung Nhạc dùng Đại thần thông Luân Hồi tẩy đi tất cả Thần huyết trên người, hiện tại chỉ có thể dùng hình thái chó ngao xuất hiện. Cũng may tu vi hắn vẫn còn, hơn nữa có được Đại não Thiên ý, trí tuệ phi phàm, hiện tại đã là một gã Đế Quân, cách Đế cảnh cũng không còn xa, nhưng cũng cần khổ tu rất lâu mới có thể đột phá được.

Mục Tiên Thiên xem trọng hắn chính là Đại não Thiên ý có được năng lực thôi diễn vô cùng khủng bố, bởi vậy mới vô cùng xem trọng hắn.

- Phục Hy hai bút cùng vẽ, chính diện dùng Tư Mệnh thu hút sự chú ý của Bệ hạ, sau lưng lại dùng Chung Sơn thị làm loạn hậu phương của Bệ hạ. Mà bản thể hắn thì lại xuất quỷ nhập thần, quấy rầy Bệ hạ, không ngừng tằm ăn rỗi!

Phong Vô Kỵ nói:

- Hiện tại, Tà Đế sắp sửa phục sinh, trước mắt, thời gian của Bệ hạ còn lại không bao nhiêu, chính là lửa xém ngang mày. Thần cho rằng, Bệ hạ hẳn không nên để cho Phục Hy dắt đi, mà hẳn là nên chủ động xuất kích, dụ rắn ra khỏi hang!

Ánh mắt Mục Tiên Thiên sáng lên, mỉm cười nói:

- Vô Kỵ Thiên Vương dạy ta!

- Trước tấn công Kim Ô thị!

Phong Vô Kỵ tế khởi Tinh đồ, vẽ một vòng tròn lớn tại Thang Cốc, nói:

- Bệ hạ trước hãy tuyên cáo thiên hạ, cứ nói Kim Ô Thần Đế phản loạn, đại quân có lý do xuất binh, vây khốn Thang Cốc. Bệ hạ vây mà không đánh, Phục Hy tất nhiên sẽ vì nhà vợ bị đánh mà không thể không cứu. Nếu không cứu, thuộc cấp hắn tất sẽ ly tâm. Hắn phái binh tới cứu, tới bao nhiêu diệt bấy nhiêu. Đã không còn chỗ dựa Tổ Đình này, hắn sẽ không có bao nhiêu chỗ đáng ngại nữa. Bởi vậy, Thang Cốc chính là tử huyệt của hắn!

Mục Tiên Thiên cười ha hả, tán thưởng nói:

- Vô Kỵ Thiên Vương có thể làm tiên sinh rồi!

Phong Vô Kỵ hạ thấp người, nói:

- Bệ hạ mưu đồ chính là chưởng khống Thần Ma Nhị Đế, nghịch tặc Phục Hy dùng Tiên Thiên Thần Đao tách ra hai đạo Thần Ma, từ đó kềm chế Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế. Nếu Bệ hạ tiêu diệt nghịch tặc Phục Hy tự mình thay thế, vậy sẽ có thể nhét Vũ trụ Cổ lão vào bản đồ Đế Triều, đây chính là công tích vô thượng!

Mục Tiên Thiên gật đầu, đang định nói chuyện, đột nhiên có Thần tướng báo lại, nói:

- Bệ hạ, vừa mới bắt được một gã mật thám!

Mục Tiên Thiên kinh ngạc, nói:

- Dẫn vào đây!

Một lúc sau, Thần tướng áp giải một gã Thiên Thần lên điện. Gã Thiên Thần kia ngẩng đầu kêu lớn:

- Ta không phải là mật thám! Ta là người đưa tin của Thừa Tướng, thay Thừa Tướng dâng tấu chương lên cho Bệ hạ!

Mục Tiên Thiên mỉm cười, nói:

- Người đưa tin của Thừa Tướng? Người đâu, mở trói! Tấu chương của Thừa Tướng ở đâu?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui