Nhân Đạo Chí Tôn

Chung Nhạc dọn sạch sẽ toàn bộ Thiên Đình, hiển nhiên là dự định xây dựng một tòa Thiên Đình khác. Nếu tên gian tặc này xây dựng một tòa Thiên Đình khác bên trong Tổ Đình, vậy Mục Tiên Thiên cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn, cũng không thể làm gì được.

Càng quan trọng hơn chính là, Thiên Đình là biểu tượng của Thiên Đế, là Thánh điện tôn quý nhất, xa hoa nhất trên thế gian, là địa phương Thiên Đế cư ngụ.

Nếu Chung Nhạc xây dựng một tòa Thiên Đình khác tại Tổ Đình, liền sẽ khiến cho các tộc thiên hạ đều chế nhạo Mục Tiên Thiên vô năng. Nếu Mục Tiên Thiên lại hạ lệnh cưỡng chế các tộc thiên hạ tiến cống vật quý, một lần nữa trùng kiến Thiên Đình, vậy loại vô năng này sẽ càng thêm thâm nhập nhân tâm.

Kể từ đó, căn cơ thống trị thiên hạ của Mục Tiên Thiên sẽ trở nên bất ổn. Các tộc thiên hạ bị nàng cướp đoạt tài phú, sinh cảnh trở nên khó khăn, sẽ liền tạo phản, sẽ mất đi lòng kính sợ đối với Đế Triều.

Cử động cướp sạch Thiên Đình của Chung Nhạc cực kỳ âm hiểm, có thể nói là đã gác Mục Tiên Thiên lên trên lửa nướng.

- Không có Tử Quân, ta thật sự đấu không lại hắn sao?

Mục Tiên Thiên không khỏi có một loại cảm giác vô lực sâu sắc. Một lúc sau, hắn gọi Mục Tô Ca tới, nói:

- Ngươi trở về vận chuyển tài phú của Tiên Thiên Cung tới đây, trùng kiến lại Thiên Đình, không được sai sót!

Mục Tô Ca chắp tay nhận lệnh, lập tức suất lĩnh một chi đại quân chuẩn bị chạy tới Tiên Thiên Cung. Hắn cũng bị Chung Nhạc bắt làm tù binh, bất quá lại nhận được lễ đãi, cũng không làm nhục hắn chút nào.

Trong Tiên Thiên Cung còn có tài phú mà Mục Tiên Thiên đã tích lũy suốt mười vạn năm nay, là sào huyệt mà Mục Tiên Thiên đã khổ cực kinh doanh. Năm xưa, Tử Quang Quân Vương đã vì nàng mà lưu lại tiền vốn để Đông Sơn tái khởi tại Tiên Thiên Cung.

- Tử Quân chưa tính thắng đã tính bại trước! Lúc đó, hắn muốn ta lưu lại một khoản tài phú tại Tiên Thiên Cung, ta còn nói hắn có chút cẩn thận quá mức, hiện tại xem ra Tử Quân quả thật là có dự kiến trước…

Mục Tiên Thiên vừa mới suy nghĩ tới đây, sắc mặt đột nhiên tái xanh. Đồ Đằng Thần Trụ của hắn chợt chấn động, đám Đế tử lưu thủ Tiên Thiên Cung thông báo cho hắn, nói rằng Phục Hy thị Chung Nhạc đã suất lĩnh đại quân công chiếm Tiên Thiên Cung, lúc này hiện đang cướp đoạt Tiên Thiên Cung.

- Cầm thú!

Chân thân Ma đạo của Mục Tiên Thiên tức giận không kềm nổi, lạnh lùng nói:

- Dốc tận đại quân, san bằng đám dư nghiệt này cho ta, không chừa một tên!

Thời điểm hắn suất lĩnh đại quân đuổi giết tới, Cổ Nhạc sớm đã suất lĩnh đại quân loạn đảng rời khỏi, chỉ để lại Tiên Thiên Cung đã bị tẩy thành đất trống. Vô số Đế tử Đế nữ đều bị bắt làm tù binh, trói chặt trên từng cây từng cây cột trụ của Tiên Thiên Cung. Ngay cả khải giáp hơi tốt một chút đều bị lột xuống, Thần y cũng bị mạnh mẽ cởi xuống, chỉ lưu lại một mảnh áo lót miễn cưỡng che thân.

Sắc mặt Mục Tiên Thiên tái nhợt, lưu lại một ngàn gã Thần Nhân cứu giúp đám Đế tử Đế nữ này, đại quân còn lại tiếp tục đuổi theo truy sát. Một lần đuổi này kéo dài tới suốt mấy năm trời. Cổ Nhạc suất lĩnh đại quân xuất quỷ nhập thần, căn bản không cho hắn cơ hội chính diện giao chiến.

- Tên cầm thú này lôi kéo ta chạy loạn bốn phía, thật ra là muốn kéo dài thời gian!

Mục Tiên Thiên đột nhiên tỉnh ngộ lại, trong lòng thầm nghĩ:

- Hắn không có chỗ ở cố định, tiến hành chiến thuật du kích, đi tới chỗ nào đánh cướp chỗ đó, đại quân càng lúc càng lớn. Tiếp tục kéo dài thêm nữa, lại qua mấy chục năm, mấy trăm năm, đại quân của hắn sẽ nhiều hơn ta rồi. Thay vì bị hắn nắm mũi dắt đi, không bằng ta đi chém chết Tư Mệnh, buộc hắn không thể không đánh một trận với ta!

Hắn từ bỏ truy sát Cổ Nhạc, ngược lại đi đối phó Tư Mệnh. Chiến thuật của Tư Mệnh lại không giống với Cổ Nhạc, nàng đi chính là chiến thuật phòng thủ nghiêm ngặt, công thành đoạt đất. Mỗi khi công chiếm được một địa phương sẽ liền xây dựng thành trì, đề cử Thần quan tiến hành quản hạt, không ngừng tằm ăn rỗi, tiếp cận Đế tinh.

Bởi vậy, Tư Mệnh không có khả năng vừa đánh vừa chạy, so với Cổ Nhạc đánh qua liền chạy trái lại dễ đối phó hơn nhiều.

Chân thân Ma đạo của Mục Tiên Thiên nghẹn một ngụm ác khí, vừa mới va chạm với đại quân của Tư Mệnh, tràng cảnh chiến đấu đã sôi động tới cực điểm. Ức vạn Thần Ma đoàn đoàn chém chết. Đám Chư Đế Thượng Cổ bọn Vũ Điệp Đế nhao nhao tham chiến. Chân thân Ma đạo của Mục Tiên Thiên cũng đích thân xuất trận, giết tới trời long đất lở.

Lục Đạo Thiên Luân của Tư Mệnh bị Đại trận Thất Đạo Luân Hồi ngăn cản, không thể ám sát đám Đại Đế Thượng Cổ kia. Bất quá, trong trận doanh lại dựng lên một kiện Trọng khí khác, chính là Thần khí Tạo Hóa, có vô số Thần Ma thủ hộ. Tư Mệnh đích thân thôi động kiện Trọng khí này, nghịch chuyển tạo hóa, không ngừng hút đám Thần Ma bởi vì chiến đấu bị thương kia vào trong Thần khí Tạo Hóa, giúp bọn họ trọng tố nhục thân.

Từng gã từng gã Thần Ma vốn dĩ trọng thương sắp chết, chỉ khoảng nửa khắc đã long tinh hổ mãnh, cuồn cuộn không ngừng gia nhập vào trong chiến trường, liều mạng đánh tiêu hao chiến với Mục Tiên Thiên.

Song phương hỗn chiến kịch liệt, thi thể đầy đất, máu tươi nhuộm đỏ cả một mảnh Tinh vực. Không trung Tử Vi trải qua từng tràng từng tràng tranh đoạt huyết tinh, giết tới cực kỳ thảm liệt.

- Bệ hạ, nghịch tặc Chung Sơn thị lại đã công chiếm Thiên Đình rồi!

Có Thần tướng báo lên tin tức. Lúc này, Mục Tiên Thiên đang tranh đoạt Tinh vực Vân Dương với Tư Mệnh, giằng co không dứt, nghe hắn nói vậy, không khỏi giận dữ, cười lạnh một tiếng, nói:

- Gia hỏa này là muốn hấp dẫn lực chú ý của ta, khiến cho ta lo lắng Thiên Đình mà bỏ qua Tư Mệnh! Không thể để cho hắn như ý được!

Trải qua hai ngày, lại có Thần tướng báo lên tin tức, nói:

- Nghịch tặc Chung Sơn thị lại trói các quan viên của Ngũ Phụ Lục Công Lục Viện lên trên cột, đẩy ra khỏi Nam Thiên Môn, nhìn bộ dạng là chuẩn bị đưa đi Đế tinh dạo phố thị chúng!

Mục Tiên Thiên bị chọc tức tới mức hai tay run rẩy, phẫn nộ quát:

- Đám người Đan Viên Công, Vũ Phụ Công cũng quá vô năng rồi, vậy mà lại một lần nữa bị hắn bắt giữ!

Chung Nhạc đẩy đám vương công đại thần này đi Đế tinh dạo phố thị chúng, hiển nhiên là muốn ở trước mặt các Đế tộc và Vương tộc hung hăng chém nát uy vọng của Mục Tiên Thiên, chém cho uy năng Thiên Đế của hắn một mảnh cũng không còn, khiến cho hắn mất đi nhân tâm.

Hai lần công chiếm Thiên Đình, cướp sạch Tiên Thiên Cung cũng đã đánh cho uy vọng của Mục Tiên Thiên rớt xuống tới cực điểm. Hiện tại lại mang theo vương công đại thần của Đế Triều đi dạo phố thị chúng, vậy sẽ khiến cho danh tiếng của Mục Tiên Thiên trực tiếp mất sạch.

- Vũ Điệp Đế, Tân Linh Đế, Ương Tôn Đế, Khúc Dương Đế, Phượng Vũ Đế! Các ngươi trở về Thiên Đình!

Mục Tiên Thiên lớn tiếng hạ lệnh, nói:

- Các vị đạo huynh không cần chém chết với hắn, chỉ cần cứu đi đám vương công đại thần bị bắt giữ kia là được! Nếu không thể cứu được, vậy thì…

Hắn nói tới đây liền không nói tiếp nữa, nhưng Chư Đế cũng đều hiểu ý, mỉm cười nói:

- Bệ hạ cứ việc yên tâm! Tuy nghịch tặc có ức vạn đại quân, nhưng chúng ta xuất nhập trận địa địch, đoạt thủ cấp tướng địch chính là lấy đồ trong túi, dễ như trở bàn tay!

Ương Tôn Đế đái lĩnh bốn vị Đại Đế Thượng Cổ rời đi, lập tức chạy tới Đế tinh, nói:

- Bốn vị đạo huynh, Trung Ương thị ta có căn cơ tại Đế tinh, chúng ta sẽ dốc tận đại quân, có thể cầm cự với nghịch tặc loạn đảng trong chốc lát. Chúng ta mau đi tới Thiên Hà trên Đế tinh, hội hợp với đại quân Trung Ương thị ta!

- Được vậy thì quá tốt rồi!

Đám người Vũ Điệp Đế nhất thời yên lòng, mỉm cười nói:

- Trung Ương Thần Vương của Trung Ương thị vẫn còn tại thế, không biết Ương Tôn Đế có thể liên lạc với Trung Ương Thần Vương hay không? Nếu mời được Trung Ương Thần Vương tới trợ trận, giết sạch nghịch tặc cũng không đáng nhắc tới!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui