Nhân Đạo Chí Tôn

Tất cả Chung Nhạc và Phong Hiếu Trung nhất tề quay đầu lại trợn mắt nhìn hắn, trăm miệng một lời quát lớn:

- Ngươi câm miệng! Không có chuyện của ngươi!

- Sư đệ, đao pháp của ngươi chính là đạo pháp, bá đạo, nhưng mất đi chi tiết. Như vậy rất dễ dàng xuất hiện sơ hở!

Phong Hiếu Trung tiếp tục nói:

- Hiện tại khó có thể giúp ngươi bổ toàn được! Ngươi tới chém tu vi hắn, ta sẽ bù đắp chi tiết. Chỉ còn lại một gã cuối cùng rồi, lần này ngàn vạn lần không được xảy ra sai sót! Đúng vậy! Chính là như vậy! Chém đại đạo của hắn, chém tu vi của hắn, nhưng cũng không tới mức thương tổn tính mạng hắn… Tốt! Hắn đã không còn bao nhiêu khả năng rồi! Chui vào trong cơ thể hắn, chém hết thảy Bí cảnh của hắn! Cẩn thận một chút! Đừng lại giết chết hắn! Đây là một tên cuối cùng rồi có biết không?

Vô số Chung Nhạc và Phong Hiếu Trung đột nhiên kịch liệt thu nhỏ lại, lần lượt chui vào trong cơ thể Hắc Đế, chạy loạn trong từng tòa từng tòa Bí cảnh trong cơ thể hắn, phá hư mỗi một tòa Bí cảnh trong cơ thể hắn.

- Hắn muốn tự sát! Không thể để cho hắn tự sát! Mau chui vào Thức hải hắn, khống chế tinh thần hắn, chém tinh thần hắn… Không phải là bảo ngươi chém toàn bộ tinh thần của hắn! Nếu ngươi chém hư đạo tâm của hắn, vậy dằn vặt hắn sẽ không còn bất cứ thú vị gì nữa!

Một hồi lâu sau, ngàn vạn Chung Nhạc và Phong Hiếu Trung nhao nhao bay ra. Toàn thân Hắc Đế cứng ngắc, bị định trụ ở nơi đó. Trong cơ thể hắn, từng cỗ từng cỗ hắc quang nhao nhao ba động, giống như vô số ma trảo giãy dụa tới tới lui lui, nhưng thủy chung cũng không thể đột phá được sự trấn áp của Chung Nhạc và Phong Hiếu Trung.

- Mang hắn rời khỏi Cấm khu Thời Không này căn bản là không có khả năng! Chỉ cần mang hắn ra ngoài, dòng thời gian của Hắc Đế sẽ khôi phục lại bình thường, Thân quá khứ của mười vạn năm trước này sẽ trở thành Thân hiện tại mà biến mất. Nên chỉ có thể phong ấn hắn trong Thời Không Luân Hồi mà hắn không cách nào phá giải!

Từng gã từng gã Chung Nhạc đứng yên tại chỗ, trầm giọng nói:

- Thời Không Luân Hồi này, hắn nhất định phải không cách nào phá giải. Bằng không, nếu để cho hắn phá giải, hắn sẽ có thể chạy thoát, sẽ có thể khôi phục lại tu vi thực lực!

Hắc Đế đột nhiên đình chỉ giãy dụa, chậm rãi ngẩng đầu nhìn lên, nhìn về phía vô số Chung Nhạc và Phong Hiếu Trung giống như đàn kiến chi chi chít chít trước mặt, cười ha hả, nói:

- Tiểu bối, ngươi lại muốn dùng Thời Không Luân Hồi phong ấn ta? Vừa rồi gã trung niên kia nói không sai, đạo pháp của ngươi quá thô, tạo nghệ trên phương diện Luân Hồi so với ta hiện tại thậm chí còn thua kém rất nhiều. Ngươi dùng Thời Không Luân Hồi phong ấn ta, nhất định sẽ bị ta phá giải!

- Cho nên ta chỉ có thể thi triển Thời Không Bát Đạo Luân Hồi tiến hành phong ấn! Tế!

Từng gã từng gã Chung Nhạc mạnh mẽ thôi động Luân Hồi Đằng, đồng thanh quát lớn:

- Sư huynh, giúp ta một tay!

Từng tầng từng tầng quang mang sau đầu vô số Chung Nhạc nhao nhao đại phóng. Vô số Bí cảnh Đạo Nhất, Âm Dương, Thần Tài, Vạn Tượng, Ngũ Hành, Huyết Mạch, Không Gian và Trụ Quang theo thứ tự mở ra. Thân hình từng gã từng gã Phong Hiếu Trung chấn động, trợ giúp đám Chung Nhạc ổn định Bát Đạo Luân Hồi.

Vô số Chung Nhạc quát lớn một tiếng, Bát Đạo Luân Hồi sau đầu biến thành tám đạo quang mang, một gã tiếp theo một gã động thủ, bao phủ Hắc Đế trong tám đạo quang mang.

Chỉ nghe ông một tiếng vang khẽ, tám đạo quang mang kia đột nhiên xoay tròn chuyển động, tuần hoàn chuyển hóa, hình thành một khỏa quang cầu thật lớn, vây khốn Hắc Đế vào trong quang cầu.

- Hắc Đế, phong ấn này có tổng cộng hai vạn bốn ngàn ba trăm ba mươi bốn đạo, mỗi một đạo đều cất giấu vô số biến hóa của Bát Đạo Luân Hồi. Nếu ngươi có thể đi ra, ta tuyệt đối sẽ không ngăn cản ngươi, mặc cho ngươi rời khỏi!

Thanh âm Chung Nhạc vang lên bên ngoài khỏa Thời Không Đại Luân Hồi Cầu này, không nhanh không chậm nói:

- Hiện tại ngươi có thể thử phá giải xem sao!

Trong Thời Không Đại Luân Hồi Cầu, Hắc Đế cười lạnh một tiếng, vận khởi tu vi, phá giải trấn áp của Chung Nhạc và Phong Hiếu Trung, đảo mắt quan sát khắp nơi, sau đó bay thẳng ra ngoài. Hành động này của hắn không phải tầm thường, lập tức nhìn thấy không gian mở rộng vô tận. Không gian Thời Không Cầu vừa rồi chỉ đủ miễn cưỡng dung nạp hắn, hiện tại đột nhiên sản sinh ra không gian vô lượng.

- Chỉ là Vũ Thanh trong Vũ Thanh Trụ Quang mà thôi, căn bản không trấn áp được ta!

Sắc mặt Hắc Đế bất biến, thôi động Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh, nỗ lực cắt ra thời không trong Thời Không Cầu, đột nhiên chợt thấy hoa mắt, chỉ thấy từng tôn từng tôn Thần Vương vĩ ngạn vây quanh một tôn Chúa tể Chư Thần đi tới. Thân thể Hắc Đế không khỏi đại chấn, thất thanh nói:

- Đại Tư Mệnh? Không đúng! Không đúng! Đây là ảo giác do hắn khống chế ký ức của ta đọc được, cố ý hiển lộ ra, cũng không phải là chân thật! Đại Tư Mệnh này là giả!

Đại Tư Mệnh theo tiếng nhìn lại, khẽ nhíu mày, phân phó thuộc hạ, nói:

- Hắc Thần làm càn rồi! Bạch Thần, lôi hắn xuống trấn áp!

Từng tôn từng tôn Thần Vương nhao nhao bay tới, rất nhanh đã bắt giữ Hắc Đế. Bạch Đế cười hắc hắc, nói:

- Trấn áp hắn quá phí công! Không bằng giết chết hắn a? Dù sao hắn vẫn có thể phục sinh trở lại!

Đại Tư Mệnh từ chối cho ý kiến, dưới sự tiền hô hậu ủng của vô số Thần Vương chậm rãi đi xa.

Bạch Đế liếc nhìn về phía Hắc Đế, cười lạnh một tiếng, nâng kiếm chém xuống, cái đầu của Hắc Đế lăn lộn trên mặt đất, sau đó vội vàng chạy theo Đại Tư Mệnh.

Trong đầu Hắc Đế một mảnh hỗn loạn, cảm thấy tính mạng của chính mình đã đi tới điểm cuối. Trong lúc bất chợt, hắn đột nhiên tỉnh lại, sau đó nhìn thấy chính mình vẫn còn đứng yên tại chỗ.

- Là ảo giác!

Hắc Đế định thần trở lại, thôi động Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh phóng người bay lên. Thân thể hắn đột nhiên đại chấn, nhìn thấy Đại Tư Mệnh và đám Thần Vương đi tới.

- Lại là ảo giác!

Hắc Đế cười lạnh, xoay người bỏ chạy.

Đại Tư Mệnh đột nhiên phân phó thuộc hạ:

- Hắc Thần lại làm càn rồi! Bạch Thần, ngươi lôi hắn xuống trấn áp, khiến cho hắn ghi nhớ thật lâu!

- Trấn áp hắn quá phí công, không bằng giết chết hắn a?



Trong đầu Hắc Đế một mảnh ngây ngô đần độn, một lần nữa tỉnh lại, phát hiện chính mình vẫn còn đứng tại chỗ.

- Ảo giác! Nhất định là ảo giác!



Bên ngoài Thời Không Cầu, từng gã từng gã Phong Hiếu Trung nhao nhao quan sát tình cảnh trong Thời Không Cầu, lộ ra thần sắc nghi hoặc hỏi:

- Sư đệ, trong Thời Không Cầu này của ngươi có tổng cộng bao nhiêu loại biến hóa?

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Vô cực! Nếu hắn có thể phá giải loại biến hóa thứ nhất, hắn sẽ phát hiện phía sau còn có vô cùng vô tận biến hóa chờ đợi hắn. Mà đây cũng chỉ là cửa ải thứ nhất, phía sau còn có hai vạn bốn ngàn ba trăm ba mươi ba cửa ải nữa!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui