Nhân Đạo Chí Tôn

Kim Hà Hề chất vấn Tư Mệnh, nói:

- Nếu sử dụng sớm một chút, các tộc ta cũng sẽ không đại thương nguyên khí rồi!

Âm Phần Huyên ho khan một tiếng, nói:

- Kim nương nương, Tư Mệnh tỷ tỷ là Thống soái, không được càn rỡ!

Chỉ là trong lòng nàng cũng có nghi hoặc. Nếu sớm sử dụng Đệ nhất Sát trận của Tổ Đình, chư quân sẽ không chật vật như vậy, cũng sẽ không tử thương nhiều như vậy.

Lúc này, cái bụng Tư Mệnh đã hơi chút nhô lên, mỉm cười nói:

- Không trải qua bốn trận huyết chiến này, sao Mục Tiên Thiên có thể bị dẫn dụ vào trong Tổ Đình? Đại quân của hắn không tiến vào Tổ Đình, sao có thể diệt trừ bọn họ? Từ không chưởng binh, các ngươi vẫn là quá nhân từ rồi!

Trong lòng các nương nương cũng có chút không quá phục.

Vân Quyển Thư ho khan một tiếng, nói:

- Các vị nương nương, phòng thủ nghiêm ngặt là từng bước một tiến lên, mà Tư Mệnh Chủ mẫu sử dụng chính là từng bước là giả, trước co rút lại binh lực, co rút lại thế lực, lại lệnh cho ta chiêu cáo hịch văn thảo phạt Mục Tiên Thiên, chọc giận Mục Tiên Thiên, khiến cho nàng khó có thể giữ vững lý trí. Sáu mươi bốn tòa Thần thành, ba mươi hai tòa Thần thành, tám tòa Thần quan, hai tòa Thần thành, mỗi một trận chiến đều đánh tới dị thường thảm liệt, tử thương vô số, tấc đất tất tranh, chính là khiến cho Mục Tiên Thiên và Thần Ma Nhị Đế tiêu thất cảnh giác, từng bước sai lầm, dụ dỗ bọn họ tiến vào phục kích. Những bước chuẩn bị này, thiếu một bước cũng không được, bằng không sẽ không thể thu được thắng lợi cuối cùng!

Hắn thoáng chần chừ một chút, nói:

- Cho dù Chủ công có đích thân tới, cũng sẽ không làm tốt hơn Tư Mệnh Chủ mẫu bao nhiêu!

Các vị nương nương nhất thời bừng tỉnh, Lôi Trạch Cổ Thần ở một bên liên tục gật đầu, tán thưởng:

- Không hỗ là Phục Hy thị, thủ đoạn hơn người! Ngươi ba mươi năm chỉ vì cầu một trận thắng, ẩn nhẫn quả thật đáng sợ. Bất quá, ngươi có chút quá sát phạt quả đoán rồi, dễ dàng tiêu thất nhân tâm. Ngươi cần phải hiểu căng quá sẽ gãy, loại kế sách này, chỉ có thể dùng một lần mà thôi!

Tư Mệnh gật đầu một cái, nói:

- Lão tổ tông dạy phải!

Lôi Trạch Cổ Thần thấy nàng không quá để tâm, cũng chỉ đành mặc cho nàng, trong lòng thầm nghĩ:

- Tư Mệnh không đủ nhân tâm, hết thảy mọi thứ đều có thể lợi dụng, khó trách đốm lửa nhỏ không lựa chọn nàng!

Lần này vì để dụ dỗ Mục Tiên Thiên tiến vào phục kích, ngay cả Lôi Trạch Cổ Thần và Thần Hậu nương nương cũng đều bị lợi dụng. Ai cũng không biết Tư Mệnh sớm đã đạt được quyền chưởng khống Tổ Đình, bởi vậy đều ra sức chém chết, muốn ngăn địch bên ngoài Tổ Đình, không một ai nghĩ tới Tư Mệnh chính là muốn lợi dụng điểm này, từng bước một dụ dỗ Mục Tiên Thiên tiến vào Đệ nhất Sát trận, thu lấy trận đại thắng này.

- Thiên Đình đã tàn phế, một hai chục năm cũng khó có thể khôi phục lại. Chư quân đi xuống cẩn thận nghỉ ngơi, chuẩn bị một chút cho trận đại chiến sắp tới!

Tư Mệnh cười tủm tỉm, nói:

- Trận đại chiến kế tiếp mới là trận đại quyết chiến!

Đám người nhao nhao rời khỏi, chỉ còn lại có Vân Quyển Thư, Mặc Ẩn và Thiên Ti nương nương. Trong ba mươi năm này, ba người bọn họ hết lòng hết sức, lúc này mới không khiến cho đại quân toàn bộ hủy diệt trên chiến trường.

Ba vị quân sư liếc nhìn nhau một cái, trong lòng đều có chút lo lắng. Tư Mệnh nhìn thấy rõ ràng một màn này, mỉm cười nói:

- Các ngươi đã nhìn ra rồi?

Mặc Ẩn gật đầu, nói:

- Chủ mẫu khống chế Đệ nhất Sát trận, hoàn toàn không thuần thục như ý, vì vậy nên mới xuất hiện sơ hở, không thể triệt để chém chết Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế. Đệ nhất Sát trận vận hành tới ngày thứ năm, sơ hở càng lúc càng lớn, vì vậy mới để cho một nửa địch nhân chạy thoát!

Tư Mệnh gật đầu, hỏi:

- Còn gì nữa không?

Thiên Ti nương nương nói:

- Trước đây, Đệ nhất Sát trận vốn không có sơ hở, nhưng hiện tại sau khi khu Luân Hồi thứ bảy mở ra liền đã xuất hiện sơ hở. Thời gian năm ngày kia, ức vạn Thần Ma chôn vùi trong Sát trận, ta thôi động nhân quả, phát hiện ra có ngoại lực từ khu Luân Hồi thứ bảy xâm nhập, thi triển đại tế, tế tự huyết nhục của đám Thần Ma kia. Hẳn là Thiên đang tác loạn trong khu Luân Hồi thứ bảy, thông qua khu Luân Hồi thứ bảy xâm nhập Tổ Đình, quấy nhiễu trận pháp vận chuyển!

Tư Mệnh một lần nữa gật đầu, nói:

- Còn gì nữa không?

Vân Quyển Thư than thở:

- Thiên liên thủ với Mục Tiên Thiên, tiếp theo chính là thời điểm Tổ Đình ta bị phá. Trận chiến lần này chỉ là thăm dò, thăm dò vị trí nhược điểm của chúng ta. Đám Thần Ma và Đại Đế chết trong Đệ nhất Sát trận bất quá chỉ là tảng đá dò đường mà thôi. Hiện tại đã dò xét ra hư thực của Tổ Đình, lần sau tự nhiên chính là tai ương ngập đầu!

Tư Mệnh thở dài một tiếng:

- Phục Hy có thể được các ngươi tương trợ, quả thật vô cùng may mắn! Chỉ là các ngươi cũng không cách nào giải khai thế cục trước mắt a?

Vân Quyển Thư, Thiên Ti và Mặc Ẩn nhất thời trầm mặc.

- Trí tuệ không địch lại thần thông, quả thật như vậy! Lần sau tới đây, ngoại trừ Thiên ra, còn có Tiên Thiên Ma Đế đã phục sinh, có lẽ còn có Hắc Đế và Bạch Đế, có lẽ còn có những tồn tại càng đáng sợ hơn nữa!

Tư Mệnh phun ra một ngụm trọc khí, nụ cười vẫn như cũ, nói:

- Tổ Đình là cái đinh trong mắt đám gia hỏa này, nhất định phải nhổ! Trận chiến đó, có khả năng chính là trận chiến cuối cùng trong đời này của ta rồi. Các ngươi cũng đi xuống nghỉ ngơi đi!

Ba người khom người lui ra.

Tư Mệnh nhẹ nhàng vuốt ve cái bụng đã nhô lên, nhẹ giọng ngâm một bài đồng dao, mỉm cười nói:

- Chung Hoàng Thần, con trai của ta! Mẫu thân sẽ để cho ngươi sống sót, nhất định sẽ để cho ngươi sống sót…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui