Nhân Đạo Chí Tôn

- Chỉ e là chúng không dám xuất hiện! Bọn ta đi đối phó Thần Ma nhị đế, còn Tà Đế thì sao?

- Sẽ có cường giả đối phó hắn.

Chung Nhạc mỉm cười, giơ tay tế Phù Tang Thần Thụ, khẽ ném vào chiến trường.

Phù Tang Thần Thụ là thiên địa linh căn, rơi vào chiến trường lập tức hỏa quang bùng phát, chiếu sáng vô số tinh cầu. Chung Nhạc cúi người lạy, Phù Tang Thần Thụ uy năng bùng nổ, phạm vi bao phủ càng ngày càng rộng, bao trùm toàn bộ chiến trường. Tà Đế đang làm phép, dẫn chí tà chi khí xâm nhập chiến trường, bị Hỗn Độn Hỏa của Phù Tang Thần Thụ thiêu đốt, tà khí lập tức không xâm nhập được.

Có điều, tuy Phù Tang Thần Thụ có thể đối háng với tà khí của Tà Đế nhưng không thể ngăn chặn được Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế hàng phục thiên hạ thần ma đại đạo, cục thế vẫn vô cùng nguy hiểm.

Chung Nhạc hướng lòng bàn tay úp xuống chiến trường, hét lớn:

- Mẫu Hoàng, còn không hiện thân? Không muốn một nửa thiên hạ này sao?

Uỳnh uỳnh!

Vô số Côn Thần Mẫu Thần từ trong khu thứ bảy luân hồi trực tiếp xông vào chiến trường. Đại quân Côn Thần của Mẫu Hoàng Đại Đế vẫn luôn ẩn mình trong khu thứ bảy luân hồi, hàng trăm triệu vạn Côn Thần Mẫu Thần chờ đợi để giết chóc. Chỉ là Mẫu Hoàng cũng đang đợi Chung Nhạc và Mục Tiên Thiên lưỡng bại câu thương để nhân cơ hội làm ngư ông đắc lợi.

Tư Mệnh ở trong khu thứ bảy luân hồi, nắm giữ Vãng Sinh thánh địa và Vãng Sinh Luân, khiến đại quân Mục Tiên Thiên không dám vào khu thứ bảy, nên Mẫu Hoàng Đại Đế mới giấu được đại quân ở đó.

Vì không gian của vũ trụ cổ và khu thứ bảy luân hồi trùng lên nhau, cho dù cất giấu trăm triệu vạn Côn Thần thì thần ma ở vũ trụ cổ cũng không thể phát giác ra.

Lời nói của Chung Nhạc không khiến Mẫu Hoàng Đại Đế xuất hiện, chưởng của hắn đả thông khu thứ bảy luân hồiv à vũ trụ cổ, khiến bức vách chắn khu thứ bảy biến mất, khiến đại quân của Mẫu Hoàng hiện thân, tiến vào chiến trường, buộc Mẫu Hoàng Đại Đế phải chiến đấu!

- Thần thông hay lắm!

Mẫu Hoàng Đại Đế kinh ngạc, cười khanh khách:

- Đế Nhạc, hà tất phải bá đạo như vậy? Thiếp thân không phải đã xuất hiện rồi hay sao?

Chung Nhạc ngồi trên thần đài, cười:

- Mong đạo hữu hãy đấu với Tà Đế.

Mẫu Hoàng Đại Đế hạ lệnh cho đại quân tiến về phía đại quân của Thiên Đạo Thân, còn mình nhìn Tà Đế, cười:

- Tiên Thiên Tà Đế? Thần Vương đáng thương chỉ vài trăm năm đã chết hai lần, giờ chắc là chết lần thứ ba?

Tà quang trong mắt Tiên Thiên Tà Đế nhấp nhát, thân người run lên, phía sau lập tức xuất hiện vô số tà nhãn, cười:

- Mẫu Hoàng đạo hữu, tuy tu vi ta có bị tổn hại nhưng ngươi cũng không địch lại được đâu. Ngươi già rồi, không đánh được nữa rồi. Ngươi và Phục Hy thị có giao ước đúng không? Ngươi tưởng Phục Hy thị sẽ thật sự tuân thủ giao ước à? Đợi khi chết rồi ngươi sẽ biết chỉ toàn là công cốc, ngươi chẳng được cái gì hết!

- Từ lâu đã biết Tà Đế giỏi khiêu khích, nhưng ngươi đừng hòng làm rối đạo tâm của ta!

Mẫu Hoàng Đại Đế lao tới, cười:

- Giao ước của ta và Đế Nhạc là khế ước Hỗn Độn, hắn không thể làm trái!

Tiên Thiên Tà Đế nhàn nhã nói:

- Nếu ngươi chết rồi thì khế ước Hỗn Độn có con không? Phục Hy thị lợi dụng ngươi xong sẽ giết ngươi. Ngươi chết thì hắn còn cần tuân thủ giao ước không? Mẫu Hoàng, ngươi đúng là ngây thơ đến nực cười!

Mẫu Hoàng Đại Đế khẽ thót tim, đột nhiên vô số tà nhãn tụ lại, một đạo tà quang bắn ra, phụt một tiếng xuyên qua ngực nàng ta!

- Thoát xác!

Mẫu Hoàng Đại Đế vội vàng bỏ chạy, để lại một cái vỏ, cái vỏ đó lập tức bị tà quang bắn nát, mảnh vỡ cũng biết thành dịch lỏng!

Trong Thần Đế Cung, sắc mặt trắng như tờ giấy của Thiên đột nhiên hiện lên vô số đường rối loạn, rõ ràng thiên tâm của hắn cũng rối rồi.

- Càn Đô xuất động, Càn Đô xuất động rồi! Lương thực của ta, mắt xích quan trọng trong kế hoạch Tiên Thiên… Tiên Thiên Thần Đế, Tiên Thiên Ma Đế, cùng ta bắt lấy Càn Đô!

Thần Ma nhị đế đứng trước Thần Đế Cung nghe thế lập tức bay lên, từ Thần Đế Cung lao về phía Càn Đô Thần Vương. Cùng lúc đó tiếng long ngâm vọng tới, một cây Tiên Thiên Quả Thụ với chín mươi chín quả Tiên Thiên thần Quả nhằm Tiên Thiên Thần Đế, Tiên Thiên Ma Đế quét tới!

- Sau khi Lôi Trạch và Thần Hậu xuất động thì chỉ còn lại Phục Hy thị.

Vô số đường hỗn loạn trên mặt Thiên nhanh chóng hồi phục bình thường, hắn cười:

- Mục Tiên Thiên, ngươi trấn thủ ở đó, ta đi thôn phệ Càn Đô. Nếu còn địch xuất hiện thì ngươi cùng Thao Quang chặn lại.

Mục Tiên Thiên khẽ gật đầu.

Thiên đứng dậy, đột nhiên thiên đạo vũ trụ từ Thần Đế Cung cuộn xuống dưới, trên đường đi nuốt hết mọi thứ vào vũ trụ thiên đạo, tiến thẳng về hướng Càn Đô!

Càn Đô Thần Vương đang bảo vệ cho Phục Thương, đột nhiên trước mắt hoa lên, thiên tượng đột biến, cùng cả Phục Thương và những Thần Vương đang bao vây lấy hắn rơi vào vũ trụ thiên đạo.

Hắn ngẩng lên thì thấy vô số bầu trời lơ lửng trong vũ trụ đặc biệt này.

- Bắt được ngươi rồi Càn Đô đạo huynh!

Những bầu trời đó đồng thanh nói:

- Cuối cùng cũng bắt được ngươi rồi, một nửa của ta, một nửa Tiên Thiên! Càn Đô à Càn Đô, ta và ngươi vốn là nhất thể, Tiên Thiên Hậu Thiên hợp thể mới là Đạo Thần! Mau, mau cùng ta dung hợp!

Càn Đô Thần Vương sắc mặt cổ quái, thở dài:

- Thiên, không phải ngươi bắt được ta mà là Đế Nhạc bắt được ngươi rồi. Ra đi!

Vô số cỗ hắc quan khổng lồ từ trong nguyên thần bí cảnh của hắn bay ra, lần lượt đáp xuống, dựng đứng trên đất.

Rắc rắc…

Quan quách lần lượt mở ra, đế tàng cửu trùng quan, ba nghìn cỗ đế thi đứng thẳng đứng trong quan quách, lần lượt mở mắt.

- Dựa vào những kẻ đã chết này cũng đòi chống lại ta?

Bầu trời phát nổ uỳnh uỳnh, chấn động không ngớt.

Một đạo lôi đình lóe lên, một tia sáng rạch tan vũ trụ thiên đạo, từ thiên ngoại tới, đánh xuống đất biến thành một thanh Tiên Thiên thần đao cắm dưới đất.

Càn Đô Thần Vương cười khảy:

- Thiên Đế quyền bỉnh của Đạo Tôn, nếu được ba nghìn đế thi tế lên thì uy năng thế nào?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui