Nhân Đạo Chí Tôn

o0o

Lại qua thêm năm sáu năm nữa, Chư Thần Vương đã luyện thành Trấn Thiên Quan mới. Trong thời gian này, Khởi Nguyên Thần Vương lại mặt dày hỏi xin Chung Nhạc một đám tài liệu dùng để luyện chế Trấn Thiên Quan, Chung Nhạc cũng cấp cho hắn.

Một ngày này, Khởi Nguyên Thần Vương chạy tới Thiên Đình, nói:

- Đại Tư Mệnh lệnh cho ta tới mời Bệ hạ đi Trấn Thiên Quan xem lễ!

- Được!

Chung Nhạc đứng dậy, mời Lôi Trạch, Hoa Tư, Hậu Thổ, Đại Toại và Phong Hiếu Trung tới, nói:

- Ba vị Lão tổ theo ta tới Trấn Thiên Quan xem lễ! Chư Đế và Thần Vương còn lại đều lưu lại Thiên Đình trấn thủ giang sơn, không được tự tiện rời khỏi!

Tương Vương nói:

- Bệ hạ, mở ra Đạo Giới không tầm thường, nếu có thể tham quan, tất nhiên sẽ vô cùng hữu ích với bản lĩnh của Chư Đế. Sao lại không…

Càn Đô Thần Vương mỉm cười, hỏi:

- Tương Vương, ngươi cũng muốn đi sao?

Tương Vương gật đầu.

Càn Đô Thần Vương mỉm cười, nói:

- Chuyến đi này gió tanh mưa máu, chỉ sợ sẽ tử thương vô số! Ngươi không sợ sao? Không có chiến lực cấp Đạo Thần, sợ rằng khó có thể tự bảo vệ mình!

Tương Vương biết rõ Càn Đô Thần Vương tinh thông thiên mệnh, thông hiểu thiên cơ, nghe hắn nói vậy liền vội vàng bỏ ý niệm này đi.

Khởi Nguyên Thần Vương mỉm cười, nói:

- Càn Đô đạo hữu nói như vậy khiến cho người nghe kinh sợ a! Có Bệ hạ và Đại Tư Mệnh ở đây, có thể có nguy hiểm gì chứ? Không nói Đại Tư Mệnh, chỉ nói Bệ hạ, đó chính là tồn tại vô địch rồi!

- Vô địch?

Chung Nhạc lắc lắc đầu, cùng với Lôi Trạch, Hoa Tư, Hậu Thổ, Đại Toại và Phong Hiếu Trung đi tới Trấn Thiên Phủ, trong lòng thầm nghĩ:

- Ta vốn dĩ cũng cho rằng ta đã vô địch rồi. Bất quá, thực lực của gã Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu kia quả thật cao hơn ta rất nhiều. Hơn nữa, lần này Đạo Giới mới sáng tạo ra, tất nhiên sẽ xuất hiện rất nhiều Đạo Thần. Ta có thể địch nổi Đạo Thần hay không, vẫn chưa thể nói trước được. Chưa đánh qua một trận, vẫn chưa biết ai mạnh ai yếu!

o0o

Trấn Thiên Quan…

Trấn Thiên Phủ trải qua mấy trăm tôn Thần Vương tế luyện, thần thánh phi phàm, vô cùng vĩ ngạn. Một tòa Thần phủ liền chiếm cứ hơn phân nửa Tinh vực Trấn Thiên Quan. Sinh Mệnh Cổ Thụ sừng sững nguy nga, hùng vĩ vô biên, nhưng ở trước mặt tòa Trấn Thiên Phủ này cũng lộ ra không còn khổng lồ như vậy. Rất nhiều Thần Vương đứng dưới tán cây, so với Trấn Thiên Phủ cũng lộ ra cực kỳ nhỏ bé.

Năm vị cường giả Chung Nhạc, Đại Toại, Lôi Trạch, Hoa Tư và Phong Hiếu Trung hàng lâm. Đại Tư Mệnh vội vàng dẫn theo Chư Thần Vương nghênh tiếp, mỉm cười nói:

- Bệ hạ và các vị đạo hữu đường xa mà tới, không thể nghênh tiếp từ xa, thứ tội thứ tội!

- Đại Tư Mệnh khách khí rồi!

Chung Nhạc khom người hoàn lễ, đảo mắt quan sát khắp nơi. Chỉ thấy xung quanh Trấn Thiên Quan có không ít Đại Đế, số lượng hơn một ngàn, ngoài ra còn có không biết bao nhiêu Đế Quân, Tạo Vật Chủ… số lượng cũng hơn trăm ngàn, không khỏi nhíu mày.

- Bệ hạ?

Đại Tư Mệnh mỉm cười, gọi một tiếng.

- Toàn bộ Thần Ma nghe lệnh, lập tức rời khỏi Trấn Thiên Quan, không được tiếp tục quan sát!

Thanh âm Chung Nhạc vang vọng khắp nơi, đạm mạc nói.

Đại Tư Mệnh khẽ nhíu mày, ngay sau đó lộ ra nụ cười. Xung quanh Trấn Thiên Quan có mấy vị Đại Đế dẫn người rời khỏi, nhưng đại đa số vẫn như cũ lưu lại.

Trong đám người có thanh âm hừ lạnh vang lên, lại có người nhỏ giọng nghị luận, cười lạnh nói:

- Hắn chính là Thái Hoàng sao? Niên kỷ cũng không lớn, nhưng cái giá lại không nhỏ! Hắn rõ ràng là đố kỵ anh tài, không muốn để cho chúng ta quan sát hành động vĩ đại Đạo Giới mở ra, không để cho chúng ta lĩnh ngộ đạo diệu càng cao thâm hơn!

- Hắn lũng đoạn thiên địa chính thống quá lâu rồi, đã mục nát rồi!

- Tiểu bối hèn mọn! Bất quá chỉ là ỷ vào dư ấm của tổ bối mới có thể ngồi trên Đế vị, căn bản không biết uy phong của chúng ta năm xưa! Nếu chúng ta xuất thế sớm hơn vài năm, nào tới phiên hắn đứng đó nói này nói nọ?

- …

Sắc mặt Chung Nhạc trầm xuống, mắt điếc tai ngơ. Lôi Trạch cười lạnh một tiếng, nói:

- Một đám không biết sống chết!

Phong Hiếu Trung lắc đầu, nói:

- Bệ hạ đã tận tình tận nghĩa rồi, không cần nói gì thêm nữa!

Đại Tư Mệnh mỉm cười, nói:

- Phong Đạo Tôn nói không sai! Lần này mở ra Đạo Giới, Bệ hạ vẫn là đứng một bên xem lễ được rồi, không nên gây ra thêm rắc rối!

Chung Nhạc nở nụ cười nhạt, nói:

- Cũng được! Trẫm ở một bên xem lễ là được! Mời Đại Tư Mệnh!

- Bệ hạ tùy tiện!

Đại Tư Mệnh lại nhìn về phía Đại Toại, mỉm cười nói:

- Đạo hữu, đã lâu không gặp! Năm xưa luận đạo, ta cũng thu hoạch không cạn a!

Đại Toại chắp tay hoàn lễ, nói:

- Luận đạo với Đại Tư Mệnh, ta cũng thu hoạch không cạn!

Chung Nhạc khoanh chân ngồi xuống. Đám người Đại Toại, Lôi Trạch, Hoa Tư, Hậu Thổ và Phong Hiếu Trung cũng khoanh chân ngồi xuống. Đại Tư Mệnh cao giọng nói:

- Chư quân, bắt đầu thôi!

Thân hình vô số Thần Vương nhất thời đan xen chằng chịt, kết thành một trận thế kỳ lạ. Phong Hiếu Trung khẽ di một tiếng, thấp giọng nói:

- Thần thông Đại nhất thống mới?

Đại Tư Mệnh mỉm cười, nói:

- Đạo Tôn pháp nhãn vô song! Môn thần thông Đại nhất thống này cũng không phải là thần thông Lục Giới Đại nhất thống hiện tại, mà là thần thông Đại nhất thống của Vũ trụ Cổ lão, là thần thông ta lĩnh ngộ ra tại Thời đại Hắc Ám, về sau đã dung hợp với khu Luân Hồi thứ bảy, Tử Vi và Lục Đạo Giới, chỉ tương đương với thần thông Tứ Giới Đại nhất thống, gọi là Ích Giới! Bêu xấu rồi!

Ầm ầm!

Rất nhiều Thần Vương dùng Khởi Nguyên Thần Vương làm trung tâm, đột nhiên xuất thủ, oanh kích về phía thiên ngoại. Chỉ thấy một kích này phảng phất như đánh ra một cái Vũ trụ Cổ lão. Ức vạn tinh tú từ địa phương khởi nguyên bùng phát, oanh phá Tử Vi, đả thông hàng rào vũ trụ và Hỗn Độn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui