Nhân Đạo Chí Tôn

Các Hoang không cách nào bình tĩnh được, có thể nói là không ngừng gợn sóng. Rất nhiều đại thế lực cũng đã nhận được tin tức này. Đông Hoang, Hãm Không Thánh Thành, Sư Bất Dịch xuất quan. Đông Hải, Tông chủ của năm Đại Thị tộc Long Tộc tụ hội thương lượng. Nam Hoang, Tộc trưởng của Hạ thị, Chúc Dung thị triệu tập các Võ đạo Thiên sư, thương nghị đối sách. Tây Hoang, Tế ty của các Đại Thần Tộc cũng nhao nhao hội nghị, quan tâm tới động tĩnh của Đại Hoang. Thậm chí ngay cả Bạch Trạch thị của Bắc Hoang luôn luôn không tranh với đời, lúc này cũng đặc biệt chú ý tới động tĩnh của Đại Hoang.

Kiếm Môn lúc trước có ba vị Cự bá, nhưng Thủy Tử An đã chết, Môn chủ Kiếm Môn Phong Thường cũng sắp sửa chết già, chỉ còn lại có Phong Sấu Trúc còn có thể trấn một chút tràng diện. Rất nhiều đại thế lực vốn dĩ đều đang nhìn chằm chằm Đại Hoang, cho rằng Lão Môn chủ Phong Thường vừa chết, Đại Hoang chính là thịt cá trên thớt, mặc cho người ta xâm lược. Nhưng hiện tại trong vòng một ngày, Kiếm Môn lại có thêm ba vị Cự bá trẻ tuổi, điều này không thể không khiến cho những thế lực này có chút kiêng kỵ.

Kiếm Môn tại thời điểm tồn vong có thêm ba vị Cự bá, hơn nữa đều là cực kỳ trẻ tuổi, đại biểu cho bọn họ có tiền đồ vô lượng. Trong ba người này, bất kỳ kẻ nào trưởng thành lên, tương lai cũng sẽ là một cường giả như Lão Môn chủ Phong Thường vậy.

Lão Môn chủ được xưng là Kiếm Thần, một kiếm trong tay, Đại Tự Tại Kiếm Khí quét ngang các Hoang, mấy trăm năm không người nào dám phạm. Nếu lại sinh ra một vị Kiếm Thần nữa, khí vận Nhân Tộc Đại Hoang sẽ lại kéo dài thêm một khoảng thời gian nữa. Huống chi, hiện tại lại có tới ba người trẻ tuổi như vậy? Chỉ vẻn vẹn điểm này, đã đủ để bỏ đi lòng mơ ước của các Hoang đối với Kiếm Môn.

- Bất quá, đây vừa vặn cũng là một cơ hội!

Đại Tế ty Hiếu Mang Thần Miếu tăng nhanh cước bộ, đi về phía một tòa đại điện Thần Miếu, thản nhiên nói:

- Các Hoang lo lắng ba người bọn họ trưởng thành lên, tương lai sau khi trở thành Kiếm Thần sẽ trả thù bọn họ, cho nên không dám đụng tới Kiếm Môn. Nhưng bọn họ lại không biết, trong ba người này có một người là Hiếu Mang Thần Tộc ta, hai người còn lại đã định trước đều sẽ là người chết! Hiếu Mang Thần Tộc ta đã bố trí thời gian dài như vậy, rốt cuộc có thể thu hoạch trái cây, độc chiếm Đại Hoang rồi… Phong Thường, lão đối đầu của ta, hiện tại ngươi hẳn là sắp sửa tiến vào Cấm khu Ma Hồn rồi a?

Hắn đi tới trước tòa đại điện kia, tiến vào trong điện. Chỉ thấy trong điện thanh đăng âm u, đại điện trống trải. Một vị giai nhân ba đầu đang quỳ gối dưới một tòa Thần tượng thật lớn. Tòa Thần tượng kia là một con Bàn Ngao ba đầu. Ba cái đầu thật lớn hướng xuống phía dưới, nhãn mâu nhìn thẳng về phía nàng giai nhân ba đầu kia, tựa hồ như muốn nhìn chằm chằm nàng, thẩm vấn nàng, khảo vấn linh hồn của nàng.

Nếu Chung Nhạc ở đây, nhất định sẽ chấn kinh kêu lên thành tiếng. Nàng giai nhân ba đầu này và pho tượng ngọc nhân mà hắn nhìn thấy trong Ngọc Lâm Kiếm Môn lúc trước chính là giống nhau như đúc, chỉ là tuổi tác hơi chênh lệch một chút. Lúc đó, trong Ngọc Lâm, Lão đầu tử dùng Kiếm khí của chính mình điêu khắc pho tượng ngọc nhân kia, dạy cho Chung Nhạc đạo lý dùng điêu khắc tìm hiểu Đồ đằng. Loại đạo lý này có sức ảnh hưởng cực lớn đối với Chung Nhạc, bởi vậy ấn tượng của hắn đối với pho tượng ngọc nhân kia vô cùng sâu sắc. Trên lưng pho tượng ngọc nhân kia có một cặp cánh chim, ba khuôn mặt đều xinh đẹp không thể tả. Hoặc là tinh nghịch, hoặc là trang trọng, hoặc là ngọt ngào.

Mà giờ khắc này, sau lưng nàng giai nhân ba đầu trong điện này cũng có hai cánh, hiển nhiên không phải là Hiếu Mang Thần Tộc thuần khiết. Nàng cũng có ba khuôn mặt đẹp tới không thể tả, nhưng nàng lại không có bất kỳ sinh cơ nào. Nàng đã chết! Dung nhan nàng phảng phất như dừng lại tại trước một khắc tử vong kia. Cả ba khuôn mặt, hoặc là tinh nghịch, hoặc là trang trọng, hoặc là ngọt ngào, vĩnh viễn vẫn duy trì dung nhan khi còn sống.

- Nữ nhi ngoan! Nữ nhi ngoan của ta…

Ánh mắt Đại Tế ty tràn ngập trìu mến, nhìn nàng nữ tử sau khi chết vẫn như cũ tiếp nhận thẩm phán của Lão tổ tông Hiếu Mang Thần Tộc này, mỉm cười nói:

- Ngươi sẽ không chết vô ích! Khi đó, nếu ngươi không gặp phải tên điên Phong Hiếu Trung kia, cũng sẽ không khiến cho Thần Tộc ta hổ thẹn, ta cũng sẽ không xử tử ngươi… Bất quá, ngươi yên tâm! Ta sẽ mai táng toàn thể Kiếm Môn, chôn cùng với ngươi! Ngươi và con trai của Phong Hiếu Trung sẽ trở thành lợi khí để ta đối phó Kiếm Môn, sẽ trở thành lợi khí để Phong Hiếu Trung phản bội Kiếm Môn! Ha hả… mặc dù ngươi đã làm sai, nhưng ta vẫn rất cảm kích ngươi vì ta sinh ra một đứa cháu ngoại tốt…

Thái dương chậm rãi xuống núi, Đại Hoang rơi vào hắc ám, một đêm này dài dằng dặc. Ngày hôm sau, Kiếm Môn, Kim Đỉnh…

Ngày hôm qua, Kiếm Môn có tổng cộng ba thanh niên trẻ tuổi đột phá, tu thành Chân Linh, trở thành Cự bá Kiếm Môn. Ngày hôm nay, Lão Môn chủ từ trong hôn mê tỉnh lại, truyền lệnh cho Trưởng Lão Hội, để cho tất cả đệ tử Kiếm Môn quay trở về núi, có đại sự muốn tuyên bố.

Trưởng Lão Hội đưa tin cho đệ tử các nơi, cùng với các Trưởng lão đang ở bên ngoài truy sát Tả Tương Sinh và Điền Duyên Tông, để cho bọn họ nhanh chóng trở về.

Trên dưới Kiếm Môn cũng đã đoán được, Lão Môn chủ tất nhiên là chuẩn bị chọn lựa ra trong ba vị Cự bá trẻ tuổi Phong Vô Kỵ, Phương Kiếm Các, Quân Tư Tà này một người kế nhiệm. Chỉ là Lão Môn chủ rốt cuộc sẽ chọn ai, vẫn chưa thể xác định được. Ba người Phong Vô Kỵ, Phương Kiếm Các và Quân Tư Tà chính là đại biểu cho hy vọng của Kiếm Môn. Bất luận kẻ nào trở thành một đời Môn chủ mới, cũng sẽ khiến cho Kiếm Môn cường thịnh hơn so với trước đây.

Mà sau khi tuyển ra tân Môn chủ, Lão Môn chủ cũng sẽ đi hoàn thành sứ mệnh cuối cùng của một vị Môn chủ, đó chính là tiến vào Cấm khu Ma Hồn, đánh hạ cho Kiếm Môn một cái năm trăm năm an bình, để cho Cấm khu Ma Hồn trong vòng năm trăm năm nữa cũng không thể uy hiếp tới an nguy của Kiếm Môn. Đây là chuyện mà mỗi một đời Môn chủ đều phải làm, dùng thân thể tàn tạ của chính mình thủ hộ Kiếm Môn, chết trận trong Cấm khu.

Nửa tháng sau, đại bộ phận đệ tử ở bên ngoài cũng đã quay trở lại Kiếm Môn. Các Trưởng lão đang truy sát Tả Tương Sinh và Điền Duyên Tông cũng phong trần mệt mỏi gấp gáp trở về. Mà Tả Tương Sinh và Điền Duyên Tông xa xa tại Tây Hoang, lúc này cũng đã âm thầm trở lại Đại Hoang. Hai người không trở về Kiếm Môn, mà là ẩn núp ở một nơi gần đó.

Một ngày này, trời trong nắng ấm, trên Kim Đỉnh vang lên một hồi chuông dài. Toàn bộ các đệ tử Kiếm Môn tề tụ trên Kim Đỉnh. Lão Môn chủ lộ ra bộ dáng tinh thần chấn hưng, sinh cơ bừng bừng, suất lĩnh rất nhiều Trưởng lão, Đường chủ cùng với các Luyện Khí Sĩ triều bái Thần Linh của Kiếm Môn, tế điện Thần Linh của Môn chủ đời thứ nhất, tế điện anh linh các đời Môn chủ, thanh thế vô cùng to lớn. Cuối cùng đám người lại tế tự, mời ra Kiếm Linh của Kiếm Môn.

Thần Linh của Môn chủ đời thứ nhất và Kiếm Linh của Kiếm Môn, hai tôn Thần Linh đồng thời xuất hiện trước mặt toàn bộ các đệ tử, Thần uy ngập trời, bao trùm phương viên mười vạn dặm Đại Hoang, khiến cho tất cả mọi người đều có thể cảm ứng rõ ràng được khí tức của hai tôn Thần Linh này.

Mà trên Kim Đỉnh Kiếm Môn, đám Thánh thú ẩn giấu ở trong Kiếm Môn như Thận Long, Tứ Minh Thú cũng đều hiện thân, thanh thế to lớn.

Trong Đại Hoang, từng tên từng tên Đồ đằng Đồ Linh với Thần Linh và Kiếm Linh trong các Bộ lạc Đại Hoang nhất tề cảm ứng, phản ứng lại. Chỉ thấy từng đạo từng đạo thân ảnh như Thần như Ma từ trong các Bộ lạc chậm rãi bay lên. Có Thụ Thần cao vút trong mây, có Ngư Long chìm nổi trong đại giang, có Hà Bá đứng trên mặt sông, có Yêu Thần chân đạp liên hoa, có Sơn Thần bốn cánh tay, có Vũ Thần ngự trên tầng mây… Không biết bao nhiêu Đồ đằng Đồ Linh nhao nhao thắp sáng Đại Hoang, tràng cảng cực kỳ đồ sộ.

Đây chính là thực lực của Đại Hoang! Hôm nay là một ngày vô cùng quan trọng, bởi vậy đám Đồ đằng Đồ Linh này hiển hiện, chứng kiến khoảnh khắc này.

Chung Nhạc phiêu phù trên tầng mây, từ xa xa nhìn về phía Kiếm Môn, trong lòng thư thư thái thái. Hắn cũng không trở về Kiếm Môn chứng kiến một màn này, chỉ là ở xa xa ngắm nhìn.

Sau khi Lão Môn chủ tế thiên, chỉ thấy trên Kim Đỉnh Kiếm khí đan xen ngang dọc, một thanh Thần kiếm từ trong lòng núi Kiếm Môn Sơn chậm rãi bay lên, kiếm quang bắn ra bốn phía, xuyên thấu không trung. Kiếm khí mênh mông cuồn cuộn cả ngàn vạn dặm.

Thanh âm Lão Môn chủ vang vọng, hùng hậu tang thương, chấn động quần sơn:

- Đệ tử Phong Thường tuổi già vô năng, hôm nay mời Thần Linh, Kiếm Linh và chư Linh chứng kiến, truyền vị, thụ y bát, Thần kiếm và Thụ Ấn cho đệ tử Phong Vô Kỵ…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui