Nhân Đạo Chí Tôn

- Vong hồn dưới thương?

Chung Nhạc vô cùng kinh ngạc, liếc nhìn Thiên Ma Phi một cái, lộ ra thần sắc nghi hoặc. Ánh mắt Thiên Ma Phi lơ đễnh, bất đắc dĩ nói:

- Gần đây danh tiếng ngươi rất thịnh. Trực tiếp khiêu chiến Ma Thánh, còn bắt giữ ta và Cát Tường Phi, lại hành hung Thánh Nữ Phi một trận. Thập Mỹ Ma Tộc ta đã bị ngươi đánh tới ba người. Hiện tại ngươi cũng xếp vào hàng ngũ những cao thủ Đan Nguyên Cảnh trẻ tuổi mạnh nhất, lại cộng thêm Ma Thánh, gọi chung là Thập Kiệt. Bài danh của ngươi còn cao hơn ca ca ta…

Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, hỏi:

- Ta xếp thứ mấy?

Thiên Ma Phi nhỏ giọng nói:

- Ma Thánh xếp thứ nhất, ngươi xếp thứ tư! Ca ca ta xếp thứ năm, ngươi xếp ngay phía trên hắn. Trong lòng hắn vô cùng bất mãn, cảm thấy ngươi chỉ là chỉ có hư danh, hơn nữa cuồng vọng tự đại, hoàn toàn là dựa vào đánh nữ nhân mà thành danh!

Chung Nhạc nhất thời bừng tỉnh:

- Hóa ra là vậy! Ta chỉ mới xếp thứ tư? Bài danh này có chút hoang đường rồi a!

Cát Tường Phi cười lạnh, nói:

- Còn chưa đánh qua, ai dám nói nam tử nhất định sẽ thắng được nữ tử? Tám Ma phi chúng ta chưa chắc đã yếu hơn Thập Kiệt a! Công tử có thể chiến bại ta, có thể chiến thắng Thiên Ma Phi và Thánh Nữ Phi hai tiểu tiện… Ừm… Ta cảm thấy công tử có thể bài danh thứ hai, ngay sau Ma Thánh rồi!

Chung Nhạc lắc đầu, mỉm cười nói:

- Cát Tường Phi, lời này của ngươi vẫn là có chút quá cao rồi. Ta dù sao cũng chưa từng giao thủ qua với bọn họ, ngươi bài danh ta ở thứ hai, vậy để những cao thủ khác ở nơi nào? Hẳn là phải bài danh ta thứ nhất mới đúng!

Cát Tường Phi tức giận giậm chân nói:

- Ngươi tuyệt đối không phải là đối thủ của Ma Thánh! Ma Thánh là vô địch!

- Tối nay liền cùng phòng với ngươi!

Ngữ khí Chung Nhạc cực kỳ hung ác nói. Cát Tường Phi bị dọa cho hoa dung thất sắc, vội vàng trốn ra sau lưng Thiên Ma Phi. Chung Nhạc bật cười ha hả. La Độ La lạnh lùng nhìn hắn, cười lạnh nói:

- Ma La công tử, xin mời!

Chung Nhạc thu hồi nụ cười, lắc đầu nói:

- La Độ La, ngươi không phải là đối thủ của ta! Đối thủ của ta chỉ có Ma Thánh. Đợi sau khi tới Hắc Tuyền Quan, đánh chết Ma Thánh rồi, ta cho ngươi một cơ hội khiêu chiến ta!

Cặp mày La Độ La nhấc lên, trường thương giơ ngang, chỉ thẳng vào lỗ mũi Chung Nhạc, cười lạnh nói:

- Ngươi không dám nghênh chiến?

Chung Nhạc vươn một ngón tay ra, nhẹ nhàng điểm lên mũi thương, lạnh nhạt nói:

- Ta ngay cả Phi tử của Ma Thánh cũng dám đánh dám cướp, có cái gì mà ta không dám? Ái phi, khuyên ca ca ngươi một chút, không nên ép ta xuất thủ!

Thiên Ma Phi tiến lên, mỉm cười nói:

- Ca ca, chúng ta đều là người một nhà, cần gì đánh tới đánh lui? Lần này Ma Thánh xuất quan, trong Hắc Tuyền Quan tụ tập không ít anh hào thiên hạ. Đừng nói là cao thủ Đan Nguyên Cảnh, ngay cả Cự đầu Pháp Thiên Cảnh, Chân Linh Cảnh và Cự bá Thông Thần Cảnh sợ rằng cũng sẽ tập hợp. Còn không có cơ hội cho ngươi đại đả xuất thủ sao?

- Nếu tên này ngay cả một thương của ta cũng không tiếp nổi, ta quyết không để cho ngươi ra khỏi cửa!

La Độ La thu hồi trường thương, mỉm cười nói:

- Vốn dĩ đệ nhất Đan Nguyên Cảnh là Tu Hoành Túc của Tu La Tộc, nhưng hiện tại Ma Thánh xuất quan, hắn bị đẩy xuống vị trí thứ hai. Lần này tiểu tử này nhất định sẽ xuất hiện, sẽ không bị danh tiếng của Ma Thánh hù dọa. Bài danh thứ ba trong Thập Kiệt là Dạ Ly của Dạ Xoa Thánh Tộc. Bài danh thứ năm là ta. Bài danh thứ sáu là Tượng Giang của Thiên Tượng Thánh Tộc. Bài danh thứ bảy là Tư Đồ Không của A Tu La Tộc. Bài danh thứ tám là Diêm La Khang của Diêm La Thánh Tộc. Bài danh thứ chín là Diêm Ma Nguyệt Pha của Diêm Ma Thánh Tộc. Bài danh thứ mười là Vân Hạc của Cát Tường Thánh Tộc. Ngoại trừ bài danh thứ tư ra, kẻ nào không phải là thân kinh bách chiến? Đám gia hỏa này đối với Ma Thánh chắc chắn sẽ không phục, tất nhiên cũng sẽ chạy tới Hắc Tuyền Quan!

Bài danh thứ tư chính là Chung Nhạc, lại bị hắn tổn hại một lần. Chung Nhạc khẽ mỉm cười, không chút để ý, nói:

- Lái thuyền, đi về Hắc Tuyền Quan!

Chiếc thuyền hoa phá không bay đi, La Độ La trợn trừng cặp mắt nhìn về phía Chung Nhạc. Gã nam tử La Sát Thánh Tộc này vẫn như cũ ngồi trên Bạch Sư Tử, tướng mạo dữ tợn, đặt thương trên đầu gối, nhìn chằm chằm về phía Chung Nhạc, bộ dáng rục rịch xuất động, bất cứ lúc nào cũng có thể đại chiến ba trăm hiệp với Chung Nhạc.

Chung Nhạc còn đang nhíu mày, La Độ La đã đột nhiên thôi động Bạch Sư Tử nhảy ra khỏi thuyền hoa, cùng với mấy gã Luyện Khí Sĩ La Sát Thánh Tộc kia phóng thẳng đi, cao giọng nói:

- Hôm nay nể mặt mũi muội muội ta, trước buông tha cho ngươi một lần! Lần sau gặp lại, ta tuyệt đối sẽ treo ngươi trên mũi thương của ta!

Chung Nhạc nhíu chặt cặp mày, Thiên Ma Phi vội vàng nói:

- Tính tình ca ca ta vô cùng kiêu ngạo. Hắn thấy ngươi xếp phía trước hắn, trong lòng rất không phục. Ngươi không nên trách tội!

Chung Nhạc liếc nhìn nàng một cái, mỉm cười nói:

- Nếu dựa theo tính tình ta trước đây, hắn nhất định là sẽ bị đánh chết!

Thiên Ma Phi cười phốc xuy một tiếng, nói:

- Ngươi nể mặt ta, ta tự nhiên vô cùng cảm kích, ghi khắc trong tâm!

Chung Nhạc khẽ mỉm cười, đang định nói chuyện, đột nhiên chiếc thuyền hoa nhẹ nhàng chấn động một cái, có vật nặng gì đó rơi vào khoang thuyền. Bên ngoài truyền tới một đạo thanh âm vang dội:

- Ta đã trở lại! Hiện tại là lần thứ hai chúng ta gặp mặt! Ma La tiểu tử, mau ra đỡ một thương của ta!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui