Nhân Đạo Chí Tôn

Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh, một loại văn lộ Đồ đằng liên quan không gian, một loại văn lộ Đồ đằng liên quan thời gian. Nghĩ muốn hoàn toàn hiểu rõ là chuyện khó khăn tới mức nào. Chung Nhạc chỉ tiêu tốn thời gian hai tháng trời, có thể chỉnh lý ra nhiều văn lộ Đồ đằng như vậy, bố thành một tòa Truyền Tống Trận xiêu xiêu vẹo vẹo, cũng đã là tương đối bất phàm rồi.

Đám người Phương Kiếm Các đi ra khỏi Bí cảnh Nguyên thần của gã Cự bá Côn Tộc, quan sát tòa Truyền Tống Trận mà Chung Nhạc bố trí. Chỉ thấy tòa đại trận này là một đám những cây cột dùng Thần Kim luyện thành. Trên những cây cột điêu khắc một đám hoa văn Đồ đằng đứt đoạn kỳ dị. Các đường văn lộ Đồ đằng đứt đoạn trên các cây cột này sẽ tại thời điểm trận pháp thôi động tương liên lại với nhau, cấu thành một tòa đại trận hoàn chỉnh.

Chỉ là, những cây cột Thần Kim này nghiêng nghiêng ngã ngã, hoàn toàn bất đồng với những Truyền Tống Trận trước đây bọn họ từng nhìn thấy, từng tưởng tượng. Khiến cho tòa Truyền Tống Trận này mang tới cho bọn họ những liên tưởng không quá tốt.

- Chờ một chút! Đạo văn lộ Đồ đằng này tựa hồ không đúng lắm…

Đột nhiên, Chung Nhạc chợt đưa tay ngăn cản bọn họ tiến vào đại trận, tiến lên tu chỉnh một chút đám hoa văn Đồ đằng trên một cây cột Thần Kim. Sau một lúc lâu, mới nói:

- Hiện tại có thể vào trận rồi… Chờ thêm chút nữa!

Đám người một trận không nói gì, trừng mắt nhìn Chung Nhạc bận bận rộn rộn, không ngừng đảo quanh trước từng cây từng cây cột Thần Kim, khi thì điều chỉnh sửa chữa cây này, khi thì điều chỉnh sửa chữa cây kia. Vừa mới tuyên bố có thể, ngay sau đó lại đi chỉnh sửa.

Qua một lúc thật lâu sau, Chung Nhạc không kiểm tra ra điểm sai lầm nào nữa, lúc này mới hài lòng, mỉm cười nói:

- Hiện tại nhất định đã thành công! Mọi người có thể tiến vào rồi!

Bất luận là Điền Duyên Tông hay là Cô Hồng Tử, trong lòng cũng đều cảm thấy có chút không quá đáng tin. Ngay cả Khâu Cấm Nhi, trước giờ luôn luôn có lòng tin đối với Chung Nhạc nhất, lúc này cũng lần đầu tiên cảm thấy lòng tin đối với Chung Nhạc có chút không đủ.

Thiên Ma Phi nhấp nháy mắt, nhìn về phía Bạch Thương Hải, dò hỏi:

- Bạch Trạch thị sư huynh, ngươi cảm thấy tòa Truyền Tống Trận này của Chung Sơn thị như thế nào?

Bạch Thương Hải chần chừ một chút, đánh bạo nói:

- Ta cảm thấy tựa hồ không quá đáng tin a…

- Có thể vào trận rồi!

Thiên Ma Phi nhất thời tràn ngập lòng tin. Những người khác cũng lập tức mười phần dũng khí, cất bước tiến vào trong trận. Bạch Thương Hải có chút không nói gì, chậm rãi tiến vào trong trận, miệng vẫn còn lẩm bẩm:

- Ta thật sự cảm thấy không quá đáng tin a!

Chung Nhạc nghe hắn nói như thế, cũng lập tức yên lòng:

- Có những lời này của Thương Hải huynh, liền đã thành công hơn phân nửa rồi!

Hắn lưu lại bốn gã Cự bá Côn Tộc thôi động Truyền Tống Trận, đám người đứng vào trong trận, chỉ đợi trận pháp thôi động.

- Không tốt!

Đúng lúc này, Cô Hồng Tử đột nhiên thất thanh nói:

- Đám Côn Tộc đã sưu tầm tới nơi này rồi!

Xa xa, Trùng Triều ầm ầm ba động, tiếng côn trùng kêu chiêm chiếp ào ào truyền tới. Một mảnh Côn Tộc rợp trời rợp đất phóng vọt về phía này, thậm chí từ xa xa còn truyền tới từng cỗ từng cỗ Thần uy xao động.

Sắc mặt Phương Kiếm Các cực kỳ ngưng trọng:

- Ngay cả Côn Thần cũng tới sưu tầm chúng ta! Chung sư đệ, mau mau thôi động Truyền Tống Trận a!

Tâm niệm Chung Nhạc khẽ động, bốn gã Cự bá Côn Tộc kia lập tức thôi động trận pháp. Đám hoa văn Đồ đằng trên từng cây từng cây cột Thần Kim dần dần sáng lên, từ trên Đồ Đằng Trụ tản mát ra từng chuỗi từng chuỗi văn lộ Đồ đằng huyễn lệ. Các chuỗi văn lộ Đồ đằng đan xen với nhau, hình thành ở dưới chân bọn họ đủ các loại quang văn đồ án. Quang văn đồ án càng lúc càng tỉ mỉ, càng lúc càng sáng ngời. Đột nhiên, một đạo quang trụ phóng thẳng lên cao, quang lưu cuốn theo đám người xông ra ngoài thiên ngoại.

- Đã thành công!

Trong lòng Chung Nhạc đại hỉ. Những người khác cũng đều yên lòng lại, trong lòng ai nấy cũng đều thả xuống một tảng đá lớn. Đạo quang lưu kia mang theo bọn họ nhanh chóng tiến lên, xông thẳng về phía không trung, tốc độ càng lúc càng nhanh. Với tốc độ này, rất nhanh sẽ có thể xuyên qua Lôi tầng Thuần dương, đi ra bên ngoài tinh không Côn Tinh.

Bạch Thương Hải cũng vô cùng yên lòng, mỉm cười nói:

- Tòa Truyền Tống Trận này của Chung sư huynh tựa hồ rất không tệ…

- Im miệng!

Chúng nữ Thiên Ma Phi, Thánh Nữ Phi cực kỳ khẩn trương nói. Sắc mặt Khâu Cấm Nhi cũng khẽ biến, lẩm bẩm:

- Bạch sư huynh lại nói chuyện! Ngàn vạn lần đừng xảy ra chuyện gì mới tốt…

Trong lòng Chung Nhạc cũng lo lắng không thôi. Đột nhiên, Tân Hỏa chợt nhớ tới một chuyện, vội vàng hỏi:

- Đúng rồi! Nhạc tiểu tử, tòa Truyền Tống Trận này của ngươi có định vị không gian hay không?

Chung Nhạc nghi hoặc hỏi:

- Định vị không gian gì chứ?

- Ngươi khởi động Truyền Tống Trận, đương nhiên là cần phải định vị địa điểm truyền tống!

Tân Hỏa vò đầu bứt tai nói:

- Lẽ nào ta không có truyền thụ Trụ Quang Định Vị Pháp cho ngươi? Trụ Quang Định Vị Pháp là công pháp phụ thuộc của Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh, công dụng chủ yếu là để định vị không gian, vô cùng quan trọng!

- Không có a!

Trên trán Chung Nhạc toát ra mồ hôi hột lớn chừng hạt đậu:

- Nếu như không có Trụ Quang Định Vị Pháp, sẽ có hậu quả gì?

Tân Hỏa có chút suy tư, nói:

- Nếu như không có định vị không gian, tự nhiên là truyền tống lung tung, không có địa điểm mục tiêu cụ thể. Như vậy sẽ có thể truyền tống vào trong hắc động, bị hắc động thôn phệ nghiền nát. Hoặc là có thể truyền tống vào bên trong Tinh hạch, nhục thân tương dung với Tinh hạch, biến thành quái vật nửa người nửa Tinh hạch. Hoặc là có thể truyền tống vào trong một nơi nguy hiểm nào đó, ví dụ như tiến vào trong bụng một tôn Côn Thần chẳng hạn. Dù sao cũng là biến số rất lớn! Ta thật không có truyền thụ Trụ Quang Định Vị Pháp cho ngươi sao?

Chung Nhạc tím mặt nói:


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui