Nhân Đạo Chí Tôn

Chung Nhạc nhất thời ngẩn ra, kinh ngạc hỏi:

- Linh của Tư Mệnh là Đế Linh sao? Toàn bộ Phục Hy thị chỉ còn lại có ta và nàng, nàng lấy được Đế Linh từ chỗ nào, làm sao có thể trở nên cường đại như vậy?

Tân Hỏa cũng lộ ra thần sắc suy tư, lẩm bẩm:

- Quả thật rất kỳ quái! Nha đầu này lấy được Đế Linh từ chỗ nào? Kỳ quái hơn nữa chính là, nếu truyền thừa của Phục Hy thị đã diệt tuyệt, nàng làm sao có thể biết ta?

Tư Mệnh nhìn thấy Tân Hỏa, vừa liếc mắt liền nhận ra lai lịch của hắn, thậm chí còn biết rõ Thiếu Hạo Chung. Nếu truyền thừa của Phục Hy thị thật sự đã diệt tuyệt, nàng căn bản không có khả năng biết được những cái này. Chung Nhạc cũng nghĩ mãi không thông. Lai lịch của nữ tử Tư Mệnh này cực kỳ thần bí. Bây giờ nghĩ lại, bí mật trên người nữ tử Phục Hy thị này sợ rằng còn nhiều hơn trên người Chung Nhạc.

- Bất quá Tân Hỏa, ngươi nói tại cảnh giới ngang hàng, Tư Mệnh một bàn tay sẽ có thể đánh ta thành tro bụi. Hiện tại quả thật có khả năng này, nhưng về sau liền khó nói rồi!

Chung Nhạc tràn ngập lòng tin, mỉm cười nói:

- Hiện tại ta chỉ là mới luyện hồn thành Linh, Chân Linh còn có rất nhiều chỗ thiếu hụt. Chữ Dịch của Hạo Dịch Đế có thể khiến cho ta không ngừng đạt được cảm ngộ mới, không ngừng hoàn thiện Chân Linh của ta. Sớm muộn cũng có một ngày, Chân Linh của ta sẽ cường đại tương đương với nàng, thậm chí còn vượt qua nàng!

Tân Hỏa hung hăng đả kích hắn, cười lạnh nói:

- Đợi ngươi tu luyện tới một bước kia, ngươi đã hao tốn bao nhiêu thời gian và tinh lực rồi? Ngươi là đi thuyền nước ngược, lãng phí tài trí và thời gian của chính mình!

- Ta là lội ngược dòng tiến lên, không phải là đi thuyền nước ngược. Con cá lội ngược dòng tiến lên, chính là con cá cường tráng nhất!

Chung Nhạc cười ha hả. Sau đó, hắn bắt đầu kiểm tra lại Cửu Chuyển Nguyên Đan của chính mình, cảm ứng tuổi thọ của chính mình, trong lòng không khỏi đại hỉ. Thọ nguyên của hắn vậy mà đã tăng lên không ít, hiện tại có hơn sáu ngàn năm thọ nguyên, so với Thủy Tử An đã sử dụng Bàn Đào còn lâu dài hơn không ít.

Không chỉ như vậy, hắn còn cảm ứng được trong cõi u minh có rất nhiều sinh linh đang tế tự chính mình, để cho Chân Linh của chính mình hưởng dụng tế tự, không ngừng thu lấy lực lượng tế tự, khiến cho tu vi thực lực của hắn không ngừng đề thăng.

Lực lượng tế tự là lực lượng mà chỉ cường giả Chân Linh Cảnh mới có thể hưởng dụng. Nếu kẻ tế tự đủ nhiều, sẽ có thể bảo trụ Chân Linh không chết. Trừ phi thực lực của địch nhân vượt qua ngươi quá nhiều, hoặc là tiêu diệt kẻ tế tự, mới có khả năng giết chết.

Những kẻ tế tự Chung Nhạc quả thật không ít, có tới mấy chục vạn người. Trong Cô Hà Thành có không ít sinh linh tế tự Long Nhạc, tại Ma Tộc cũng có không ít sinh linh tế tự Ba Tuần. Mà trong Đại Hoang, những Nhân Tộc được Chung Nhạc cứu trợ che chở cũng không phải số ít. Mấy chục vạn sinh linh này cuồn cuộn không ngừng tế tự, cũng là một cỗ lực lượng không nhỏ. Quan trọng nhất chính là, tế tự Chân Linh cộng thêm Bất Tử Chi Thân, hắn chính là tương đương với có lực lượng khởi tử hồi sinh.

Trong Trấn Phong Đường của Kiếm Môn, đám tồn tại vẫn chưa thành Thần, lại không cách nào bị luyện hóa, bị giết chết kia đều là có được thủ đoạn tương tự. Bất quá, những tồn tại kia đều là cường giả Thông Thần Cảnh mới tu luyện tới bước này. Mà Chung Nhạc chỉ vừa mới đạp chân lên Chân Linh Cảnh, đã có thể tu luyện tới bước này.

- Quỳ Chính của Quỳ Long Tộc, giết thế nào cũng không chết, Lão Môn chủ cũng không thể giết chết hắn, chỉ có thể giam giữ trong Trấn Phong Đường, để cho hắn chết già. Thần Nhân Võ đạo Hạ Vô Song của Nam Hoang cũng không thể bị chém giết, chỉ có thể trấn áp. Mà ta, hiện tại rốt cuộc đã có vinh hạnh đặc biệt bị trấn áp tại Trấn Phong Đường rồi!

Chung Nhạc cười hắc hắc, nói:

- Bất quá, ta có sáu ngàn năm thọ nguyên, muốn để cho ta chết già cũng không dễ dàng như vậy. Đúng rồi, Tân Hỏa! Ta luyện hồn phách thành Chân Linh, chẳng phải là nói chỉ cần Linh bất diệt, ta sẽ có thể vĩnh sinh bất tử sao?

Ánh mắt hắn càng lúc càng sáng ngời. Linh bất diệt sẽ có thể vĩnh sinh bất tử, cộng thêm hắn đã mở ra Lục Đạo Luân, nhục thân Nguyên thần huyết mạch tương thông, nhục thân có thể cùng tồn tại với Linh, thọ nguyên tương thông.

Nào ngờ Tân Hỏa lại lắc đầu, nói:

- Không có tác dụng! Linh của ngươi có thọ nguyên hạn chế, không có khả năng vĩnh viễn còn sống. Các đời Thiên Đế Địa Kỷ, Hỏa Kỷ có thể sống tối đa hai vạn năm, đương kim Thiên Đế đoán chừng có thể sống tối đa mười hai vạn năm. Ngươi cao nhất cũng chỉ có mười hai vạn năm thọ nguyên mà thôi. Khi đại nạn tới, ngươi cũng chỉ có thể vứt bỏ nhục thân, trốn vào trong Hư Không Giới. Chỉ khi nào có người tế tự triệu hoán, ngươi mới có thể đi ra. Huống chi…

Đốm lửa nhỏ này hung hăng đả kích hắn, nói:

- Chưa chắc ngươi đã có thể tu thành cảnh giới như Thiên Đế!

Chung Nhạc không nói lời nào. Đốm lửa nhỏ này đoán chừng là không ngờ hắn có thể luyện hồn thành Linh thành công, cho nên mới bị kích thích, vẫn luôn tìm cách đả kích hắn.

Chung Nhạc rời khỏi Bí cảnh Nguyên thần, đưa từng cây từng cây Thần dược trở về lãnh địa của mỗi người. Long Nhạc và Ba Tuần cũng đều tự mình bay trở về. Ánh mắt Chung Nhạc chớp động, ngẩng đầu lên nhìn trời, thấp giọng nói:

- Nếu đám Côn Thần, Mẫu Thần trên Côn Tinh còn sống, như vậy hiện tại bọn chúng hẳn là đã cách Tổ Tinh không xa nữa. Sau khi bọn chúng tới Tổ Tinh, tất nhiên sẽ thu lại đám Thần binh Côn Tộc trong Kiếm Môn ta, thậm chí còn dùng đám Thần binh Côn Tộc này đánh chết cường giả Kiếm Môn ta. Xem ra, đã tới lúc mạnh mẽ luyện hóa đám Thần binh Côn Tộc này, lau đi lạc ấn của Côn Thần rồi! Trước đây, ta không có bản lãnh này, bất quá, đã nhận được tấm lân phiến kia, lại tu thành Chân Linh, ta ngược lại có thể thử một chút!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui