Nhân Đạo Chí Tôn

Trên cỗ quan tài, Côn Hầu, Chư Cửu Mục và Văn Thường Công nhanh chóng tiến về phía trước. Bọn họ đã tiến vào trong Đại tế Phong Thiện, lập tức cảm giác được khí huyết và tinh thần của chính mình rục rịch xuất động, tựa hồ muốn thoát thể bay ra, dung nhập vào trong tràng đại tế này, trở thành chất dinh dưỡng của đại tế.

- Trận đại tế thật kinh người! Đây rốt cuộc là thủ đoạn tế tự gì?

Sắc mặt Côn Hầu khẽ biến, vội vàng thu nhỏ thân thể lại:

- Cẩn thận! Không nên thi triển thủ đoạn Pháp Thiên Tượng Địa. Thân thể càng lớn, thừa nhận lực lượng luyện hóa cũng sẽ càng mạnh!

Chư Cửu Mục và Văn Thường Công cũng vội vàng thu nhỏ nhục thân lại, trong lòng cũng đều thất kinh. Cũng may tinh khí thần của bọn họ mặc dù rục rịch xuất động, nhưng trung tâm đại tế cũng không nằm trên nắp quan tài, mà là ở trên cây đèn đồng trước mặt Chung Nhạc, cho nên uy hiếp đối với bọn họ cũng không tính quá lớn.

Phía trên cây đèn đồng, Uy Huyết Thần mới vừa từ trong cây đèn đồng bay ra, liền bị lực lượng tế tự định trụ. Huyết hải không ngừng bốc hơi, hóa thành năng lượng nguyên thủy dung nhập vào trong Tế đàn Hắc Sơn.

Huyết hải không ngừng co rút lại, lực lượng khủng bố vờn quanh thân thể Uy Huyết Thần, vây khốn hắn. Mặc cho huyết hải giãy giụa như thế nào, cũng thủy chung không thể chạy thoát được.

Uy Huyết Thần không ngừng rống giận, trên huyết hải vậy mà xuất hiện từng tôn từng tôn Uy Huyết Thần. Toàn thể huyết hải cũng hóa thành một khuôn mặt to lớn khôn cùng, cật lực chống lại lực lượng tế tự, nhưng cũng đều là tốn công vô ích.

Tại trung tâm Tế đàn, không ngờ một tôn Thần Minh ngay cả cơ hội đào sinh cũng đều không có!

Ba người Côn Hầu nhìn tới mức kinh hãi không thôi, nhất tề liếc nhìn nhau một cái, cất bước tiến về phía trước. Bọn họ sắp sửa phóng qua cái nắp quan tài này, đột nhiên một tôn Thần Nhân chín đầu chợt xuất hiện phía bên kia nắp quan tài, ngăn cản lối đi.

- Sư Bất Dịch!

Côn Hầu hừ lạnh một tiếng, thấp giọng nói:

- Hắn đã tu thành Yêu Thần rồi! Văn Thường Công, ngươi đi ngăn cản hắn!

Thân hình Văn Thường Công khẽ biến, vỗ cánh bay lên, lướt qua Chư Cửu Mục và Côn Hầu, huy động chiến kích giết về phía tôn Thần Nhân chín đầu, quát lớn:

- Sư Bất Dịch, ngay cả Yêu Tộc ngươi cũng bị phong ấn, ngươi định giúp Chung Sơn thị, ngồi xem Yêu Tộc ngươi bị diệt tộc hay sao?

Uy năng chiến kích của hắn vô cùng mạnh mẽ khủng bố. Thời điểm tại Tây Hoang, chiến kích vốn dĩ là chỉ về phía Chung Nhạc, sát khí rợp trời ngập đất ập tới, chiến ý ngập trời, thể hiện ra cảnh tượng đại mạc, tà dương, tàn huyết thảm liệt mà đồ sộ.

Nhưng ở trên Tế đàn Hắc Sơn, lực lượng tế tự không chỗ nào không có, chiến ý của hắn cũng triệt để bị bao phủ dưới vĩ lực của Đại tế Phong Thiện, không còn rung động như vậy.

Tám cánh tay Sư Bất Dịch không ngừng bay lượn, Bát Cực Hung Binh nghênh chiến Văn Thường Công, mỉm cười nói:

- Yêu Tộc ta trời sinh chính là phàm huyết, cũng đồng dạng với Nhân Tộc. Yêu Tộc phàm huyết cũng có thể sừng sững trên thế gian mấy vạn năm không ngã, địa vị càng lúc càng cao, Yêu Thần xuất hiện lớp lớp, ngang hàng với Thần Tộc. Chung Sơn thị phong ấn tất cả Thần huyết trong thiên hạ, chuyện này liên quan gì tới Yêu Tộc ta? Đồng dạng là phàm huyết, Yêu Tộc ta có thể trở thành chủ nhân thế gian, tương lai huy hoàng còn trên cả Nhân Tộc, ta tự nhiên là sẽ giúp hắn rồi!

- Sự tình mà ngay cả Thần Tộc ta đều làm không được, Yêu Tộc hèn mọn cũng muốn làm chủ nhân thế gian sao? Gian ngoan mất linh!

Văn Thường Công quát lớn, cặp mắt phẫn nộ, đột nhiên hai đạo kim châm từ trong cặp mắt hắn bắn ra, vô cùng sắc bén. Không ngờ lại là thần thông dùng Thái Dương Xạ Tuyến luyện ra. Chỉ là so với Thái Dương Thần Đao của Chung Nhạc, kim châm Thái Dương của hắn liền mỏng nhỏ hơn rất nhiều lần, nhưng càng tinh thuần hơn, chuyên dùng để đánh lén, uy lực cũng càng khả quan hơn.

Không ngờ hai đạo thần thông này của hắn vừa mới phóng ra, hai đạo kim châm Thái Dương còn chưa phóng tới trên người Sư Bất Dịch, đã đột nhiên biến mất không thấy đâu nữa, uy năng hoàn toàn tiêu tán, dung nhập vào trong tràng Đại tế Phong Thiện này.

Trong lòng Văn Thường Công cả kinh, mà ngay cả Sư Bất Dịch cũng bị dọa cho nhảy dựng lên. Một chiêu này của Văn Thường Công quả thật nằm ngoài dự liệu của hắn. Nếu không phải kim châm Thái Dương bị Đại tế Phong Thiện hóa giải, hắn khẳng định là đã trúng chiêu, chỉ sợ sau một khắc chính là tử kỳ của chính mình.

Văn Thường Công tu thành Thần Minh sớm hơn hắn rất lâu, pháp lực hùng hồn hơn hắn nhiều, thần thông và bảo vật trong tay cũng nhiều hơn hắn không ít, trong lúc xuất kỳ bất ý, hai đạo kim châm trong mắt sẽ có thể khiến cho hắn bị trọng thương.

Soạt!

Mi tâm trên chín cái trán của Sư Bất Dịch đột nhiên vỡ ra, trên mỗi cái đầu đều xuất hiện một khỏa Minh Vương Thần Nhãn. Chín đạo Thần quang nhất tề bắn thẳng về phía Văn Thường Công. Đây là uy năng của Minh Vương Thần Nhãn, có thể nói là thần thông cường đại nhất của hắn. Nhưng chín đạo Minh Vương Thần quang này vừa mới bắn ra, còn chưa đi tới trước mặt Văn Thường Công, Thần quang cũng đã hoàn toàn tan rã, dung nhập vào trong đại tế, biến thành chất dinh dưỡng của Đại tế Phong Thiện.

- Nơi này vô cùng quỷ dị, không thể sử dụng thần thông được!

Văn Thường Công lớn tiếng quát lên, chiến kích không ngừng bay lượn, cặp cánh sau lưng liên tục chấn động, bay lượn bốn phía xung quanh Sư Bất Dịch, dùng chiến kích công kích Sư Bất Dịch. Trong nháy mắt đã oanh kích qua mấy trăm chiêu, quát lớn:

- Cận thân chém giết mới là hữu dụng nhất! Các vị cẩn thận!

Côn Hầu quan sát bốn phía, xem qua một lượt các hoa văn Đồ đằng của Đại tế Phong Thiện, cao giọng nói:

- Ma Hầu, dốc hết khả năng định trụ tòa Tế đàn này, không cần thu hồi Ma thụ và quan tài, bằng không đại trận toàn diện mở ra, chúng ta sẽ rơi vào trong trận!

Ma Hầu và Đồ Tư Ba nghe hắn nói vậy, sắc mặt khẽ biến. Bọn họ nhìn thấy đám người Côn Hầu đã tiến vào trong Tế đàn Hắc Sơn, cũng có ý định thu hồi Ma thụ và quan tài. Dù sao duy trì Ma thụ và quan tài cũng cần bọn họ không ngừng tiêu hao pháp lực.

Mà hiện tại, hiển nhiên Côn Hầu đã nhìn thấu hung hiểm, để cho bọn họ cật lực duy trì thôi động Ma thụ và quan tài, tiến hành áp chế Tế đàn. Nếu lúc này bọn họ thu hồi Ma thụ và quan tài, Đại tế Phong Thiện sẽ liền toàn lực vận chuyển. Khi đó, đám người Côn Hầu căn bản không áp chế được tinh khí thần của bản thân, sẽ bị đại tế lập tức tế diệt.

- Côn Hầu, ngươi có thể cảm ứng được Thần Dực Đao chưa?

Chư Cửu Mục đột nhiên hỏi. Côn Hầu lắc đầu, nói:

- Đã rất gần, nhưng vẫn chưa thể điều động Thần Dực Đao, cần phải gần hơn một chút nữa, mới có thể đoạt lại Thần Dực Đao, một kích tiêu diệt Chung Sơn thị!

Chư Cửu Mục nghe hắn nói vậy, giương cung lắp tên. Một đạo quang tiễn bắn thẳng về phía Chung Nhạc, sau một khắc đã phóng tới hậu tâm Chung Nhạc. Nhưng đúng lúc này, chỉ nghe một tiếng đinh nhỏ vang lên, một thanh Thần kiếm như thiểm điện xuất hiện sau lưng Chung Nhạc, ngăn cản đạo quang tiễn này lại.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui