Nhân Đạo Chí Tôn

Sau lưng mặt trăng…

Chung Nhạc chỉnh lý một chút Truyền Tống Trận, điều chỉnh mục đích của trận pháp thành phương vị Hỏa Diệu Tinh. Trên Hỏa Diệu Tinh có Thiên Hoàng Đế Đạo, từ nơi đó rời đi, chính là đường tắt gần nhất để đi tới Tử Vi Đế Tinh.

- Đáng tiếc! Không thể bắt cóc được một kiện Đế binh nào!

Tân Hỏa liếc nhìn về phía Tổ Tinh, có chút tiếc hận nói:

- Nhạc tiểu tử, hay là chúng ta thử tiến vào đám Đế lăng kia xem? Nói không chừng có thể giống như tiểu nha đầu Tư Mệnh kia vậy, câu dẫn được một kiện Đế binh thì sao?

Chung Nhạc lắc đầu, nói:

- Nếu Đế binh thật sự muốn đi theo ta, cần gì phải dụ dỗ? Tư Mệnh còn chưa tới Tổ Tinh, Thiếu Hạo Chung đã đi theo nàng rồi. Ta sinh sống trên Tổ Tinh suốt ba mươi bảy năm, vẫn không có một kiện Đế binh nào chịu đi theo ta. Nếu như có duyên phận này, sớm đã ở bên cạnh ta rồi!

Tân Hỏa cũng gật đầu, nói:

- Đám gia hỏa này yêu cầu quá cao, đoán chừng là thấy huyết mạch của ngươi không đủ tinh khiết, cho nên mới không để ý tới ngươi. Nếu ngươi là Phục Hy thuần huyết, chắc chắn trong tay đã có hằng hà sa số Đế binh rồi!

Chung Nhạc nhất thời yên lặng. Hằng hà sa số Đế binh sao? Cái này cũng quá khoa trương rồi!

- Đế binh cũng không phải là rau cải trắng a? Hơn nữa, ta có Tân Hỏa cũng đã đủ rồi!

Chung Nhạc bình đạm thản nhiên, cũng không quá mức để ý.

Mấy ngày sau, hắn rốt cuộc cũng chuẩn bị xong trận pháp. Bạch Thương Hải mỉm cười, nói:

- Chung huynh, tòa Truyền Tống Trận này sẽ không xảy ra…

Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi nhất thời bị dọa cho sợ hết hồn, vội vàng nói:

- Bạch sư huynh, ngươi đừng nói gì cả!

Bạch Thương Hải hiểu ý, vội vàng im miệng lại. Quân Tư Tà và Sư Bất Dịch đều thoáng ngẩn người ra, không biết vì sao hai người lại khẩn trương như vậy, không cho Bạch Thương Hải nói chuyện.

- Ta là Tảo Bả Tinh Linh Thể a…

Bạch Thương Hải ủy khuất vạn phần, nói. Quân Tư Tà hiểu ý, mỉm cười nói:

- Thế gian này làm sao có thể có Tảo Bả Tinh Linh Thể chứ? Ta không tin!

Nàng tiếp xúc với Bạch Thương Hải không nhiều, căn bản không biết đám người Chung Nhạc đã sớm xem gã nam nhân Bạch Trạch thị này như là mãnh thú Hồng Hoang vậy. Chung Nhạc khởi động Truyền Tống Trận, một đạo quang mang bọc lấy đám người lao thẳng về phía Hỏa Diệu Tinh.

Không bao lâu sau, bọn họ đã hàng lâm trên Hỏa Diệu Tinh. Chung Nhạc, Sư Bất Dịch, Quân Tư Tà, Khâu Cấm Nhi cùng với Bạch Thương Hải thi triển Pháp Thiên Tượng Địa, hóa thành cự nhân vĩ ngạn, hợp lực đè ngọn núi cao nhất trên Hỏa Diệu Tinh vào trong lòng đất.

Nhất thời, trên Hỏa Diệu Tinh xuất hiện một màn cực kỳ đồ sộ. Đại địa chấn động, vô số cột trụ kim loại phá đất chui lên, chiều cao lên tới vạn trượng, thậm chí còn có hơn mười vạn trượng, chằng chịt dày đặc. Hỏa Diệu Tinh rất nhanh đã biến hình, hóa thành một cỗ máy cơ khí truyền tống khổng lồ mà tinh vi.

- Đây chính là Thiên Hoàng Đế Đạo, con đường năm xưa chỉ có Thiên Đế mới có thể sử dụng!

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Chỉ cần mở ra Thiên Hoàng Đế Đạo, sẽ có thể đi thẳng tới Tử Vi Đế Tinh… Hửm?

Chung Nhạc thoáng ngẩn ra, phi hành trên không từng cây từng cây đồng trụ. Chỉ thấy Đại trận Truyền tống Hỏa Diệu Tinh đã hoàn thành thay hình đổi dạng, nhưng đạo quang lưu truyền tống có thể vận chuyển bọn họ rời đi kia lại không có xuất hiện.

- Kỳ quái! Lẽ nào trận pháp đã bị hư?

Hắn khẽ nhíu mày, sưu tầm bốn phía, cũng không tìm thấy bất kỳ chỗ hỏng hóc gì. Đột nhiên, trong lòng hắn khẽ động:

- Ta đã từng nhìn thấy có một tấm màng thật lớn trọng điệp tinh không, bao phủ toàn bộ Tinh hệ Thái Dương. Chẳng lẽ cái màng này đã che khuất Thiên Hoàng Đế Đạo, khiến cho tòa Đại trận Truyền tống này không cảm ứng được phương vị của Tinh hệ Tử Vi sao?

Sắc mặt Chung Nhạc ngưng trọng, trên trán toát ra mồ hôi lạnh. Nếu Đại trận Truyền tống Hỏa Diệu Tinh không cảm ứng được phương vị của Tử Vi Đế Tinh, vậy thì không thể truyền tống, tự nhiên cũng sẽ không nhìn thấy quang lưu truyền tống.

- Nguy rồi! Đại trận Truyền tống đã bị cắt đứt, vậy chúng ta làm sao rời đi đây?

Hắn đau khổ suy tư. Thiên Hoàng Đế Đạo đã bị cắt đứt, như vậy chỉ có thể thông qua con đường trong tinh không rời khỏi. Mà tinh lộ lại dài dằng dặc, nếu chỉ dựa vào cước lực của chính mình, bọn họ căn bản không thể băng qua tinh không, thậm chí không có khả năng trước khi tuổi thọ của chính mình tiêu hao hết, tới được một Tinh hệ Thái Dương khác.

Muốn đi ra ngoài, chỉ có thể dựa vào Trận pháp Truyền tống. Năm xưa, không có Trận pháp Truyền tống, sở dĩ đám Thần Ma kia có thể tới lui tự nhiên trong tinh không, thậm chí có thể thành lập Truyền Tống Trận trải rộng vũ trụ tinh không, chính là vì thực lực của bọn họ quá mức cường đại, có thể vặn vẹo không gian, khiến cho không gian xa vô hạn trở nên vặn vẹo, trở nên rất gần. Chỉ cần bước ra một bước, Tinh hà chảy qua dưới chân, cho nên bọn họ mới có thể thành lập được một nền Văn minh khoáng đạt tại các nơi trong vũ trụ rộng lớn vô biên.

Thật ra, với thực lực hiện tại của Chung Nhạc, đã miễn cưỡng có thể vặn vẹo được không gian. Nhưng lực lượng của hắn vẫn chưa đủ mạnh, không gian có thể vặn vẹo cũng còn rất nhỏ, ở trong vũ trụ tinh không lại càng là bé nhỏ không đáng kể.

- Tân Hỏa, ngươi còn biết con đường tắt rời khỏi nào khác nữa không?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui