Nhân Đạo Chí Tôn

Hai người bọn họ đổi giọng, không gọi Chung Nhạc là Chung Sơn thị nữa, mà gọi hắn là sư đệ, thu hẹp quan hệ, nói:

- Thức thần thông kia của ngươi, cây kéo Long Giao kia, có phải chính là thức thứ ba của Trảm Thần Tam Thức hay không?

Chung Nhạc khẽ mỉm cười, cũng không hồi đáp.

Mặc dù và Bệ và Ngạn trò chuyện vô cùng vui vẻ, nhưng biết người biết mặt không biết lòng. Trong Ngục Giới không ai lương thiện, nếu hoàn toàn tin tưởng bọn họ, nói không chừng tương lai sau lưng chính mình sẽ bị trúng đao.

Bệ và Ngạn thấy hắn không trả lời, cũng không lại tiếp tục hỏi tới.

Cái cự thủ Ma Thần kia mang theo sáu người ra khỏi Tinh hệ Song Tử, tiến vào trong tinh không. Chỉ thấy nơi này có từng tòa từng tòa Pháp đàn trang nghiêm, đám Ma Thần đang ngồi trên Pháp đàn, bộ dạng túc mục, đều có thần thái riêng.

Mà ở trung tâm rất nhiều Pháp đàn, còn có từng kiện từng kiện Ma Thần binh và các loại bảo vật, châu quang bảo khí… phát ra quang mang sáng ngời chói mắt.

Chung Nhạc nhìn tới mức ngẩn ra, cực kỳ khó hiểu.

Đột nhiên, một tôn Ma Thần nhìn về phía Sư Bất Dịch, miệng cười lòng không cười, nói:

- Đại Sư Tử, xem như ngươi tốt số. Trong số sáu người rưỡi còn sống sót có Chung Sơn thị, cho nên những bảo bối này liền thuộc về ngươi!

Sư Bất Dịch cười ha hả, ôm lấy một đống Ma Thần binh, nhét vào trong Bí cảnh Nguyên thần của chính mình, cười ha hả, nói:

- Các vị chiếu cố, Sư Bất Dịch đội ơn rồi!

Mấy tôn Ma Thần đánh cược thua kia hừ lạnh một tiếng, sắc mặt khó chịu.

Lại có một đám Ma Thần cười hắc hắc, nói:

- Các ngươi thua cuộc, mà chúng ta lại thắng cược rồi! Đạo Lưu, ngươi thua rồi! Đúng là Chung Sơn thị còn sống, nhưng ba tên tiểu tử còn lại đều đã chết hết, đám bảo bối này hẳn là thuộc về chúng ta a?

- Đám đệ tử đoản mệnh kia của chúng ta đã chết rồi, bất quá nếu có thể thu hoạch được vài kiện bảo vật, cũng không uổng chuyến này!

Một tôn Ma Thần cười nói:

- Mang vài kiện bảo bối đi hối lộ Ngưu Đầu Mã Diện của Lục Đạo Luân Hồi, cũng có thể tìm được hạ lạc của đám đệ tử đoản mệnh kia!

Sắc mặt Lục Đạo lão nhân khẽ biến, trầm mặc không nói lời nào.

Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, nhất thời hiểu rõ ngọn nguồn một màn trước mắt này, trong lòng thầm nghĩ:

- Hóa ra là Sư Bất Dịch và Lục Đạo lão nhân đặt cược với đám Ma Thần này. Xem ra, Đại Sư Tử đánh cược là ta có thể sống sót hoặc là liệt vào mười hạng đầu. Mà Lục Đạo lão nhân đánh cược là bốn người chúng ta đều có thể tiến vào mười hạng đầu!

Hắn lặng lẽ truyền âm cho Lục Đạo lão nhân. Ánh mắt Lục Đạo lão nhân sáng ngời, ngay sau đó nghe được yêu cầu của hắn, sắc mặt nhất thời âm trầm bất định, đột nhiên hừ lạnh một tiếng, mạnh mẽ gật đầu một cái.

Đám Ma Thần kia đang muốn tiến lên, chia cắt đám Thần binh, Ma Thần binh của Lục Đạo lão nhân. Đột nhiên, Chung Nhạc chợt thở phào một hơi, mở ra Bí cảnh Nguyên thần của chính mình. Quân Tư Tà, Khâu Cấm Nhi và Bạch Thương Hải lập tức từ trong Bí cảnh Nguyên thần của hắn bay ra.

Thần sắc đám Ma Thần nhất thời dại ra, còn chưa kịp nhét đám Thần binh, Ma Thần binh trong tay vào Bí cảnh Nguyên thần của mỗi người, sắc mặt đã trở nên lúc sáng lúc tối.

Lục Đạo lão nhân cười ha hả, nói:

- Bốn đứa đồ nhi này của ta đều vẫn còn sống, xem ra không phải là ta đã thua, mà là ta đã thắng các vị một ván a!

Đám Ma Thần mặc dù cực kỳ không muốn, nhưng cuối cùng vẫn phải thả đám bảo vật kia xuống. Bọn họ đã nhân danh Giới Chủ phát thệ, ký kết Giới Chủ Khế, không thể không tuân thủ quy củ. Nếu bọn họ không làm theo đổ ước, sẽ liền bị Giới Chủ trừng phạt.

Chỉ cần không làm trái với đổ ước là được. Về phần sau này bọn họ có chặn giết Lục Đạo lão nhân, đoạt lại bảo vật của mỗi người hay không, đó là chuyện hoàn toàn khác, không ai có thể quản được bọn họ.

- Mà thôi! Mà thôi! Ngươi lão đầu này và đệ tử của ngươi cũng đều rất quỷ quái, để cho các ngươi thắng ván này cũng không có gì!

Trong lòng đám Ma Thần đã quyết định chủ ý sau này sẽ chặn giết Lục Đạo lão nhân, đoạt lại bảo vật, vì vậy nhao nhao cười nói:

- Hiện tại tràng thịnh hội này đã kết thúc, cũng nên bẩm báo lại với Bích Thiên Pháp Vương, báo cho nàng biết kết quả a! Các vị, đi thôi! Đi thôi!

Đám Ma Thần gào thét bay đi, vô số tòa Pháp đàn kia cũng biến mất không thấy đâu nữa, ở nơi này chỉ còn lại có đám người Chung Nhạc, Bệ, Ngạn và Trăn Dao.

Bất quá, đám người Trăn Dao, Hàn Phi và Lệ Thiên Hành cũng lần lượt rời đi. Trong lòng Chung Nhạc có chút sầu muộn. Phương hướng đám Thần Ma này bay đi cũng không phải là tiến vào Tinh hệ Song Tử, hiển nhiên, Tinh hệ Song Tử chỉ là nơi dùng để tổ chức thịnh hội, trong đó cũng không có Truyền Tống Trận.

Bọn họ vừa mới tới nơi này, căn bản không quen thuộc địa hình của Ngục Giới, nơi nào có Truyền Tống Trận, có thể truyền tống tới nơi nào, bọn họ toàn bộ cũng đều không biết.

- Chung sư đệ, nếu ngươi không chê, không bằng cùng đi với huynh đệ chúng ta a?

Bệ và Ngạn đột nhiên nói:

- Bây giờ cách thời điểm Bích Thiên Pháp Vương triệu kiến chúng ta, và trận thi đấu Ngục Giới kế tiếp còn một khoảng thời gian nữa. Nếu các ngươi đơn độc lên đường, chỉ sợ dọc đường sẽ bị đám Ma Thần kia đánh lén, mưu hại các ngươi để đoạt bảo!

Sư Bất Dịch giám sát chặt chẽ đám bảo bối của chính mình, cảnh giác nói:

- Bọn họ sẽ giết chúng ta đoạt bảo, lẽ nào huynh đệ các ngươi sẽ không sao?

Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, mỉm cười nói:

- Tồn tại tu luyện Bách Kiếp Trọng Sinh, trải qua bách thế, sợ rằng còn chướng mắt chút bảo bối này của chúng ta. Nếu đã như thế, vậy làm phiền huynh đệ hai vị rồi!

Bệ và Ngạn cùng đám người Chung Nhạc lên đường, mỉm cười nói:

- Huynh đệ chúng ta ở trong Ngục Giới có một chút sản nghiệp nhỏ, là một trong ba ngàn Tinh hệ của Tinh vực Tả Nha. Huynh đệ chúng ta không có sư tôn, ở nơi đó chúng ta chính là địa chủ. Ngày thường, đều là người hầu của chúng ta giữ nhà!

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Quấy rầy hai vị rồi!

Hắn nhìn về phía Lục Đạo lão nhân. Bộ dạng Lục Đạo lão nhân bất đắc dĩ, lấy ra một quả Lục Đạo Quả, lặng lẽ giao cho hắn. Chung Nhạc nhận lấy quả Lục Đạo Quả này, trong lòng thở phào một tiếng. Vừa rồi, trước khi đám người Quân Tư Tà xuất hiện, hắn đã âm thầm truyền âm cho Lục Đạo lão nhân, dùng tiền đặt cược để đàm phán với Lục Đạo lão nhân. Lục Đạo lão nhân muốn thắng được đám bảo bối kia, vậy thì không thể không đáp ứng đưa cho hắn một quả Lục Đạo Quả.

- Đã có quả Lục Đạo Quả này, sợ rằng ta sẽ có thể luyện thành Tiên Thiên Chân Hồn rồi!

Trong lòng Chung Nhạc cực kỳ vui vẻ.

Đột nhiên, Bệ chợt mở miệng nói:

- Chung sư đệ, các vị, các ngươi cũng không phải là sinh linh của Ngục Giới a?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui