Nhân Đạo Chí Tôn

Ma Tam Thọ khẽ hô lên. Đóa khoáng thế kỳ hoa này chính là Bất Tử Hoa, trước khi Lục Đạo Luân Hồi xác lập đã bắt đầu nở ra, cho tới bây giờ vẫn không tàn không chết. Trong đóa hoa ẩn giấu một Giới, vị tồn tại Thượng Cổ kia kiểm nghiệm Lục Đạo Luân Hồi, mở ra một cái thế giới trong đóa hoa. Ma Tam Thọ cười bồi, nói:

- Ta liền không tiến vào rồi! Ta sợ ta hấp thu linh khí linh lực của Giới kia, sẽ không ra được nữa!

Chung Nhạc cất bước đi về phía đóa hoa, tinh thần ba động, nói:

- Không bao lâu nữa, Canh Vương gia sẽ đi tới nơi này. Ngươi lưu lại bên ngoài, đó chính là một con đường chết!

Ma Tam Thọ khẽ rùng mình một cái, cắn răng đi theo Chung Nhạc cùng tiến vào trong đóa Bất Tử Hoa này. Thân hình hai người lóe lên, biến mất không thấy đâu nữa.

o0o

Mà lúc này, trong một tòa Lưu Ly Cung, hai nàng nữ tử Hàn Phi và Trăn Dao đang bị rất nhiều Luyện Khí Sĩ dồn ép ở trong đó. Tu vi hai nàng nữ tử lúc này so với trước đây đã càng mạnh mẽ hơn, chỉ tiếc là đối phương người đông thế mạnh, khiến cho hai nàng không thể giết ra khỏi nơi này. Các nàng cũng đạt được cơ duyên, tiến vào chỗ bảo địa này. Bất quá, rất nhiều Luyện Khí Sĩ đã nhanh chóng tìm tới cửa, ngăn chặn các nàng, cũng khiến cho các nàng không có đường đào thoát.

- Trăn Dao sư tỷ, chuyện nơi này không liên quan gì tới ngươi, nếu ngươi chủ động rời đi, Vương gia có thể thả cho ngươi một con đường sống!

Một gã Luyện Khí Sĩ cao giọng nói:

- Ngươi năm vạn năm chuyển thế, linh hồn thọ nguyên hẳn cũng sắp sửa cạn kiệt rồi a? Cần gì vì Hàn Phi mà chôn vùi chính mình ở nơi này?

Trăn Dao hừ lạnh một tiếng, thản nhiên nói:

- Ta và nàng ước hẹn, hỗ trợ lẫn nhau. Hiện tại nàng gặp nạn, nếu ta xoay người bỏ đi, chính là đã vi phạm thệ ngôn, sau này ta làm sao còn mặt mũi gặp người?

- Trăn Dao lão ma sát sinh vô số, lại còn có thể nói lời giữ lời sao? Thật là buồn cười!

Một gã thiếu niên mi thanh mục tú cất bước đi tới. Cặp mắt hắn như tinh nguyệt, toàn thân lan tỏa tinh quang. Hắn phảng phất như đang ở bên trong một cái Tinh hà cỡ nhỏ, vô số tinh quang vận chuyển xung quanh hắn, thản nhiên nói:

- Trăn Dao, cho dù ngươi liên thủ với Hàn Phi, cũng bất quá là châu chấu đá xe mà thôi, chỉ sẽ bị nghiền ép cho tan xương nát thịt! Chuyện này quả thật không quan hệ gì với ngươi, là ân oán giữa ta và đương kim Giới Đế! Ngươi tốt nhất là không nên can thiệp vào!

Sắc mặt Hàn Phi nhất thời tái nhợt. Trăn Dao lại lạnh lùng nói:

- Canh Vương gia, ngươi không làm gì được Giới Đế, liền tới tìm Phi tử của Giới Đế? Đây là đạo lý gì chứ? Nếu ngươi có năng lực, vậy thì đi tìm Giới Đế báo thù rửa hận đi!

Gã thiếu niên kia chính là Canh Vương gia, đệ đệ của Giới Đế tiền nhiệm. Hắn mỉm cười nói:

- Giới Đế, ta tự nhiên sẽ đi tìm hắn! Bất quá, Phi tử của Giới Đế, ta cũng sẽ ngủ một giấc. Giới Đế đánh với ta một trận, ta chiến bại, tâm phục khẩu phục! Nhưng hắn lại xếp cho ta một cái danh tiếng tạo phản, chém chết nhục thân ta, giáng chức ta vào Ngục Giới, trở thành kẻ bị khinh thường, ta tự nhiên là muốn trả thù, muốn phá hoại đạo tâm hắn. Ta ngủ với Phi tử hắn cũng không phải là ngủ không! Hàn Phi, nếu ngươi tình nguyện đi theo ta, tương lai sau khi ta chém chết Giới Đế báo thù, tất nhiên đối với ngươi sẽ là không rời không bỏ, kết làm chính thê! Nếu ngươi gật đầu, liền lập tức đi ra khỏi Lưu Ly Cung!

Hàn Phi lắc lắc đầu, nói:

- Một ngày phu thê, bách thế chi duyên! Còn xin Canh Vương gia mở một mặt lưới!

Canh Vương gia khẽ nhíu mày. Một gã Luyện Khí Sĩ đã cười lạnh, nói:

- Hàn Phi, cần gì tự tác thanh cao chứ? Ngươi bị Giới Đế giáng vào lãnh cung, đánh vào Ngục Giới, muôn đời không thể thoát thân. Ta không tin trong lòng ngươi không chút oán hận đối với Giới Đế! Hơn nữa, ngươi độc chết Đế Tử, tâm địa rắn rết, cần gì giả mù sa mưa, nói cái gì nhân duyên phu thê chứ?

Hàn Phi lắc đầu:

- Ta đối với Giới Đế chính là thật tâm! Ta vì muốn độc chiếm sủng ái, cho nên mới độc chết Đế Tử!

Canh Vương gia đang định lên tiếng, sắc mặt chợt khẽ biến, trở nên ngưng trọng:

- Thú vị! Thú vị! Không ngờ lại có Luyện Khí Sĩ có thể trấn áp được Lục Đạo Giai Khổ Bia của ta! Là Lệ Thiên Hành hay là Pháp Hoa Sinh? Hay là những cường giả khác? Lục Đạo Bia của ta bị trấn áp, xem ra những kẻ đi theo trong Đạo tràng của ta cũng khó có thể may mắn thoát khỏi. Thật to gan!

Hắn dẫn người rời đi, thanh âm vang lên, mỉm cười nói:

- Hàn Phi, ngươi cũng đi theo ta thôi!

Sau đầu hắn ba động tinh quang vô biên, trên mỗi một ngôi sao đều đứng hư ảnh một tôn Thần Ma. Vô số hư ảnh Thần Ma nhất tề vươn bàn tay ra, dung hợp lẫn nhau, biến thành một bàn tay, soạt một tiếng thọc vào Lưu Ly Cung, nhất cử bắt giữ Hàn Phi và Trăn Dao.

Hai nàng nữ tử quát lớn, mỗi người đại phóng toàn lực, nhưng cũng không thể nào giãy thoát được, bị bàn tay này chụp lấy, mạnh mẽ trấn áp.

- Tinh Tú Linh Thể?

Trăn Dao nhất thời biến sắc, thất thanh nói.

- Sai rồi!

Canh Vương gia lắc đầu, mỉm cười nói:

- Là Tinh Hà Linh Thể! Loại Linh thể này, ở trong ba ngàn Lục Đạo Giới cũng không nhiều lắm!

o0o

Mà lúc này, Chung Nhạc và Ma Tam Thọ đã tiến vào thế giới trong Bất Tử Hoa. Một đạo hồng kiều Thần quang quán nhập thiên không. Chung Nhạc đứng trên hồng kiều, đảo mắt quan sát bốn phía. Chỉ thấy nơi này hoàn toàn bất đồng với Cốt Giới, hoa thơm chim hót, Thần thảo khắp nơi trên mặt đất, núi non nguy nga, mây trắng mờ ảo.

- Ừm! Lực lượng Lục Đạo và lực lượng Luân Hồi ở trong này, đã gần như hoàn mỹ!

Chung Nhạc vô cùng kinh ngạc. Cái Hạ giới này hẳn là vị tồn tại Thượng Cổ kia về sau mới sáng tạo ra, lý niệm đối với Lục Đạo và Luân Hồi đã gần như hoàn mỹ. Bất quá, lực lượng Lục Đạo và lực lượng Luân Hồi vẫn như cũ phân tách, còn chưa hoàn toàn kết hợp. Chính là nguyên nhân này, mới khiến cho bất luận một Luyện Khí Sĩ nào hấp thu linh khí linh lực thiên địa trong này cũng không thể nhảy thoát ra ngoài.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui