Nhân Đạo Chí Tôn

- Còn có những cường giả khác cũng đang xông vào mảnh đại trạch này!

Chung Nhạc vẫn như cũ quan sát hướng kia, nói:

- Số lượng không ít! Có hơn hai trăm gã Luyện Khí Sĩ, hẳn là một đoàn đội! Tam Thọ, người này là ai?

Tinh thần hắn ba động, biến thành một gã nam tử trẻ tuổi, khí phái phi phàm, giống như Chư Thần Chi Chủ, được hơn hai trăm gã Luyện Khí Sĩ như chúng tinh phủng nguyệt bảo hộ ở trung tâm. Ma Tam Thọ nhất thời giật mình, kêu lên:

- Không ngờ lại là hắn! Tà Thần sư huynh, người này chính là con trai của Giới Chủ, Pháp Hoa Sinh! Hắn tuyệt đối là một trong những Luyện Khí Sĩ mạnh nhất Ngục Giới!

- Pháp Hoa Sinh, con trai của Giới Chủ Ngục Giới…

Chung Nhạc khẽ nhíu mày, tinh thần lực lại huyễn hóa ra hình dạng một nàng nữ tử, hỏi:

- Vậy nàng nữ tử này là ai?

Ma Tam Thọ liếc nhìn hình chiếu nàng nữ tử kia. Chỉ thấy nàng nữ tử này một bộ trang phục nam tử, có anh tư và khí khái nam tử, cũng không thiếu kẻ đi theo, thất thanh nói:

- Nữ tử này là Quân Vô Đạo! Quân Vô Đạo đã liên thủ với Pháp Hoa Sinh rồi sao?

Chung Nhạc lắc đầu, nói:

- Vẫn chưa! Bọn họ cách nhau một đoạn, nhưng cũng không quá xa, hẳn rất nhanh sẽ đụng mặt nhau. Quân Vô Đạo lại là một nữ tử sao?

Ma Tam Thọ giải thích:

- Cái tên Quân Vô Đạo này mặc dù giống như tên một nam tử, nhưng nàng đích đích xác xác là một nữ tử! Nghe nói nàng vốn là cao thủ trẻ tuổi có tiền đồ nhất Thiên Giới, cũng là một tuyệt sắc giai lệ của Thiên Giới, nhưng không biết đã phạm phải tội lỗi gì, từ Thiên Giới bị giáng vào Ngục Giới, hiện tại vẫn là thế đầu tiên của nàng. Nàng tự xưng mình tên là Quân Vô Đạo, về phần tên thật lại không ai biết được. Nàng được mọi người xưng là đứng đầu trong Thập Đại Mỹ Nữ của Ngục Giới, nhưng thực lực của nàng cũng tuyệt đối đáng sợ, là tồn tại đã định trước có thể đại biểu cho Ngục Giới xuất chiến!

- Vì sao nàng lại bị giáng vào Ngục Giới?

Bạch Thương Hải hiếu kỳ hỏi. Ma Tam Thọ nói:

- Cái này ta cũng không biết! Nghe đồn hình như là đắc tội vị quyền quý nào đó. Vị quyền quý kia coi trọng nhan sắc của nàng, muốn nạp nàng làm thiếp. Kết quả nữ tử này tự cho mình là thanh cao, trực tiếp cự tuyệt, khiến cho mặt mũi vị quyền quý kia mất sạch. Sau đó, nàng liền bị giáng vào Ngục Giới. Đây là lời đồn, cụ thể có phải như vậy hay không, ta cũng không biết rõ!

Chung Nhạc nhìn về phía hai đội nhân mã kia, khẽ nhíu mày. Chuyến đi này, ba người bọn họ nhất định sẽ tao ngộ với Quân Vô Đạo và Pháp Hoa Sinh. Mục đích của bọn họ đều là tòa cung điện trên không trung kia, tất nhiên là sẽ gặp nhau.

Đột nhiên, Quân Vô Đạo và Pháp Hoa Sinh cũng có cảm ứng, cùng nhìn về phía Chung Nhạc bên này. Chung Nhạc cảm thấy trước mắt phảng phất như có hai đạo bạch quang lóe lên, giống như bị hai đạo kính quang chiếu rọi vậy. Mà Bạch Thương Hải và Ma Tam Thọ thì kêu lên một tiếng đau đớn, cặp mắt nhất thời chảy ra hai dòng máu đen, nhất tề ôm lấy cặp mắt của chính mình.

- Hừ! Ta không tổn thương ngươi, ngươi ngược lại muốn đả thương ta?

Chung Nhạc hừ nhẹ một tiếng. Pháp Hoa Sinh đang bị rất nhiều Luyện Khí Sĩ vờn quanh, thân thể đột nhiên chấn động một cái, bên tai vang lên thanh âm nổ tung. Rõ ràng là một tiếng hừ kia của Chung Nhạc đã biến thành thần thông đánh vào trong đầu hắn.

Cặp mắt hắn không thể không nhắm lại, kính quang nhất thời tiêu tán. Bạch Thương Hải và Ma Tam Thọ thở phào nhẹ nhõm. Vừa rồi bọn họ bị ánh mắt của Pháp Hoa Sinh chiếu rọi một cái, đôi mắt suýt chút nữa đã mù. Pháp Hoa Sinh cười khẽ một tiếng, một lần nữa mở mắt ra, thấp giọng nói:

- Thú vị! Bộ khô lâu này chính là Huyết Cốt Tà Thần sao? Quả nhiên có chút tài cán! Khó trách có thể nhấc lên một phen sóng gió trong Cổ địa vực Thần Tàng. Thậm chí ngay cả Canh Vương gia cũng không lưu được hắn. Cách không giao thủ dù sao cũng không thú vị, may mà con đường phía trước còn có thể gặp nhau!

Một nàng thiếu nữ bên cạnh hắn chợt hỏi:

- Công tử, có cần thông tri cho Canh Vương gia không? Nghe nói Canh Vương gia đang truy nã gã Huyết Cốt Tà Thần này, hứa hẹn cấp cho không ít chỗ tốt!

- Chút chỗ tốt đó của Canh Vương gia sao có thể đả động được ta?

Pháp Hoa Sinh yên lặng, lắc đầu nói:

- Phượng Hoàng gặp rủi ro không bằng gà! Canh Vương gia cho dù huy hoàng đến đâu, cũng là chuyện của kiếp trước rồi! Ta còn chưa tới mức phải mượn tay hắn để diệt trừ đối thủ của mình. Tiếp tục tiến lên!

Đám người lại tiến về phía trước. Đột nhiên, một gã Luyện Khí Sĩ thoáng nhìn gã Luyện Khí Sĩ không chút cử động bên cạnh mình, đẩy đầu vai hắn một cái, mỉm cười nói:

- Công tử bảo chúng ta tiếp tục…

Phốc!

Gã Luyện Khí Sĩ kia liền ngã xuống, máu tươi trong tai mắt mũi miệng ồ ồ chảy ra.

- Đã chết! Hắn đã chết rồi!

Một nàng nữ tử thét lên chói tai. Nhân mã bốn phía nhất thời đại loạn. Pháp Hoa Sinh tiến lên kiểm tra, sắc mặt tái nhợt, lạnh lùng nói:

- Hắn vẫn chưa chết, chỉ là rơi vào trong huyễn cảnh Luân Hồi mà thôi! Loại thủ đoạn này chỉ là tiểu đạo, không làm khó được ta! Tỉnh lại!

Thanh âm hắn cũng vận dụng lực lượng Lục Đạo Luân Hồi, đột nhiên hét lớn một tiếng. Gã Luyện Khí Sĩ kia dần dần tỉnh lại, vẫn chưa biết đã xảy ra chuyện gì.

Pháp Hoa Sinh một lần nữa nhìn về phía Chung Nhạc, con ngươi siết chặt. Hắn vốn cho rằng tiếng hừ kia của Chung Nhạc là chỉ nhằm vào một mình hắn, không ngờ còn hạ thủ với một người khác bên cạnh hắn, mà hắn lại hoàn toàn không có phát giác. Nếu không phải hắn kịp thời thức tỉnh kẻ này, sợ rằng Nguyên thần gã Luyện Khí Sĩ này đã vĩnh viễn trầm luân, hồn phách tiêu tán, thật sự chết rồi.

Xa xa, Chung Nhạc dẫn theo Bạch Thương Hải và Ma Tam Thọ tiếp tục tiến lên. Bên tai hắn đột nhiên vang lên thanh âm của Pháp Hoa Sinh, ẩn chứa hàn ý vô tận:

- Lực lượng Lục Đạo Luân Hồi vận dụng tới loại trình độ này, cơ hồ không phân cao thấp với ta! Khó trách có thể chống lại Canh Vương gia. Vừa gặp mặt đã cấp cho ta một cái hạ mã uy? Các hạ không biết cha ta là ai sao? Không biết ta là ai sao?

Chung Nhạc yên lặng, truyền âm ngược lại hắn:

- Ngươi vừa gặp mặt cũng đã hạ thủ với chúng ta, không phải là muốn cấp cho ta một cái hạ mã uy sao?

Ánh mắt hai người cách không va chạm, vừa giao thoa liền tách ra. Pháp Hoa Sinh hừ lạnh một tiếng, phân phó nàng thiếu nữ bên cạnh:

- Thông tri cho Canh Vương gia, cứ nói gã Huyết Cốt Tà Thần này đang xuất hiện ở đây! Chúng ta đi thôi!

Chung Nhạc thu hồi ánh mắt, lắc đầu nói:

- Tên Pháp Hoa Sinh này, thực lực mặc dù không tệ, nhưng khí phách lại kém hơn Canh Vương gia rất xa, không đủ uy hiếp! Hắn ở cùng cảnh giới có lẽ càng mạnh hơn phụ thân hắn, nhưng khí lượng khí phách lại kém hơn rất nhiều, sợ rằng chưa chắc có thể có được thành tựu như cha hắn!

Đột nhiên, một đoàn sương mù từ sâu bên trong đầm lầy thổi ra. Chung Nhạc dừng bước lại, nhìn chằm chằm về phía đoàn sương mù kia. Tân Hỏa có chút khẩn trương nói:

- Nhạc tiểu tử, cẩn thận! Đây là hơi thở do Đại năng Thượng Cổ thở ra! Lập tức tránh mau!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui