Nhân Duyên Của Chúng Ta

Cứ như thế, Lam Uyên trơ mắt nhìn Đại Tỷ sảng khoái thu Tinh Hoa Giải Trí vào tay, dứt khoát ký xuống một tràng văn kiện, bắt tay nhận Thẩm Trác Nghiêm về công ty.

Cô thật nghi ngờ hai người bọn họ âm mưu chuyện này từ trước. Nếu không, về lý mà nói, sáp nhập công ty lớn như Tinh Hoa vào ít nhiều phải mất mấy tuần hoạt động liên tục chuẩn bị ra một bản hợp đồng.

Bút sa gà chết đã đành, thông tin sáp nhập lập tức được đẩy lên hàng đầu, liên tục chiếm top1 hot search. Cộng thêm scandal ngay sau bữa trưa được tung ra, vị quản lý Vũ của Thanh Thiên Giải Trí phi thường được săn đón.

Đại Tỷ sau khi ký kết hợp đồng thì như bốc hơi khỏi mặt đất, bỏ lại Lam Uyên ngày ngày ra đường bị phóng viên dí cho chạy tụt quần, về nhà lại bị Thẩm Trác Nghiêm dí đến tận cửa.

Hoạt động quay phim biểu diễn của Mộc Đào, Thái Kỳ Nhiên, Lăng Quán, Tư Mã Ngọc đều vứt hết sang cho quản lý cũ của Thẩm ảnh đế. Anh ta 24/7 chỉ việc bám theo cô để cô nhận anh ta... Hiện tại đã tròn một tuần cô trong tình trạng đáng buồn này rồi.


Nói chung việc hợp tác với Thẩm Trác Nghiêm người được lợi nhất vẫn là Lam Uyên _ toàn bộ tiền lương của anh ta và 15% cổ phần giá trị cao vô cực kia luôn sẵn sàng tùy tiện chuyển tặng cô. Bất quá, vấn đề ở chỗ dù anh ta có tốt đẹp đến mấy cô nhìn cũng không vừa mắt, cực kỳ không vừa mắt. Từ lần đầu nhìn thấy bản mặt Thẩm Trác Nghiêm trong quảng cáo dán trên thân xe taxi cô tức thì không ưa người này. Lần thứ hai gặp mặt trực tiếp tại nhà hàng lại càng chán ghét anh ta. Tóm lại một câu, mặc kệ gia hỏa nhà y có cái con mẹ gì mong muốn, cô nhất quyết không thỏa mãn.

- Thẩm Trác Nghiêm!! Anh rốt cục thèm thuồng tôi cái điểm gì?

Lam Uyên phẫn nộ chắn ngang cửa, không cho anh ta thuận thế tiến vào căn hộ riêng của mình.

Ảnh đế vẻ mặt cao cao tại thượng lập tức trầm tư, biểu cảm thay đổi không ngừng, sau đó toàn thân run rẩy, khuôn mặt đáng thương tủi thân cúi gằm xuống:


- Tôi không có nhà!

Mắt Vũ Lam Uyên giật giật. Chứ không phải con hàng này tự tay vứt hết gia sản tiền bạc của hắn đi à?

- Đi tìm Hoắc tổng xin nhà ấy...

Đôi mắt Thẩm Trác Nghiêm nhìn cô như rớm lệ:

- Hoắc tổng không cho tôi nhà.

Cô hừ lạnh, rút điện thoại trong túi ra. Hôm nay dù lên trời xuống đất, bất chấp mọi giá cô không gọi cho bà chị không được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận