Nhân Duyên Của Chúng Ta

- A~ Con dâu nhỏ chính là tân Ảnh hậu, thẩm mỹ nhất định đúng. Ta thấy bộ đồ trưng bày kia thật chỉ đáng làm cảnh, quá lòe loẹt, phiền thiết kế Ngụy tìm thêm mấy bộ hợp nhãn quan hơn. Có được không? _ Dì Hàn nháy mắt khen Lam Uyên thông minh, thuận miệng tiếp lời cô.

Kết tinh chất xám của mình bị chê bai thẳng thừng khiến Ngụy Thao máu nóng bốc lên, hung hăng bước tới dùng vân tay mở tủ kính, lôi thiết kế tâm huyết trao tận tay cho Lam Uyên:

- Mặc vào!

- Hả?

- Mặc vào!!! - Ngụy Thao quát lớn, nắm vai cô ấn vào phòng thử đồ, bên ngoài cầm chìa khóa khóa trái cửa lại _ Cô chưa mặc xong hẳn hoi thì đừng hòng đi ra! Tôi nói cho cô biết: trên đời này chưa từng có ai dám chê đồ do tôi làm!

Lam Uyên mộng bức đứng trong buồng thử đồ, nhìn chằm chằm bộ váy tỏa ra hào quang trên tay. Chỗ nào có thể hở liền hở, có thể đính đá liền đính đá, có thể điểm lông thú liền điểm lông thú... Thượng Hải lạnh chết đi được, cô mặc thứ này vào có khi nào chưa kịp nhìn rõ bản thân đã thăng thiên luôn không?

- Đại nhân, tân Ảnh hậu trong kia thật là con dâu ngài sao? _ Ngụy Thao trong lúc chờ đợi bèn kiếm chuyện tám phét với dì Hàn, bộ dáng khoái trá _ Nhìn qua rất xinh đẹp~

- Đương nhiên a~ Người con trai ta chọn để cầu bao dưỡng không thể tầm thường!

- Ồ? _ Ngụy Thao nhướn mày _ Dạ thiếu vứt hết mặt mũi đi từ khi nào vậy?

- Hừ... con dâu nhỏ chính là mặt mũi. Kẻ FA như ngươi không hiểu đâu!

Nguỵ Thao cứng đờ người, lệ rơi đầy mặt. Như thường lệ, những người có tiền không chỉ biết cách đả kích giai cấp vô sản mà còn rất giỏi đả kích thành phần độc thân trong xã hội.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui