Nhân Duyên Của Chúng Ta

Hàn Mịch Nguyên đẩy cửa bước vào, thấy Lam Uyên vui vẻ chào cô một tiếng, lại phát hiện anh họ cũng ở chỗ này:

- Anh họ, chị gái, hai người nguyên lai có quen biết a?

Lam Uyên lạnh tanh: "Không biết!"

Mịch Nguyên ngơ ngác nhìn lại Vân Triệt:


- Vậy anh là quen biết Trạch?

Họ Doãn nói:

- Chị dâu đang giận dỗi.


Một câu liền khiến cho cả hai cô gái điếng người.

Lam Uyên sau khi lấy lại tinh thần, hằm hằm đi tới đoạt về hộp cơm đã sạch sành sanh trên tay Vân Triệt. Nháy mắt đã dọn dẹp xong xuôi hiện trường hai người vừa ăn, không nói một câu liền rời khỏi phòng.

Cánh cửa gỗ kêu "Rầm!" một tiếng, thông báo tình trạng của Lam Uyên cực kì không tốt.

Vậy mà Vân Triệt vẫn có thể cười, tới vỗ vai Hàn Mịch Nguyên một cái:

- Làm việc cho tốt. Anh đi tìm chị dâu!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận