Nhân Gian Băng Khí (Thập Nhất Hiệu Truyện)

-"Ngươi là một kẻ điên. "
'Kẻ điên' hai tiếng vừa nói ra khỏi miệng, Sở Nguyên lại tự mình sửng sốt một chút, xúc động tựa hồ có một bàn tay vô hình khẽ chạm vào phần sâu kín trong cơ thể, nhất thời trong đầu tán loạn, tất cả đều là từng mảng mơ hồ. Hắn cố gắng muốn bắt lấy một mảng giữ lại nhưng như thế nào cũng không bắt được.
- "Kẻ điên. Ha ha..."
Lão đầu cười nói:
-"Ta không có khả năng là kẻ điên, cùng lắm là một tên tửu quỷ."
Sở Nguyên ngẩng đầu liếc nhìn lão đầu một cái, vừa rồi bị hắn cắt đứt một chút, tất cả tâm tư như thủy triều rút đi, rút cuộc tìm không được chút dấu vết nào từng tồn tại. Nhất thời lúc này tại đây, hắn tựa hồ nghĩ ra cái gì đó, lại như cái gì cũng nghĩ không ra.
-"Ngô, tiểu tử, nói mau. Ngươi như thế nào đền ta rượu?"
Sở Nguyên khẽ nghiêng đầu, hỏi:
-"Ngươi muốn thế nào?"
-"Không muốn thế nào a."
Lão đầu một tay ngoáy lỗ tai, tay kia xòe ra :
-"Phải đền ta rượu, cũng phải nói cho ta công phu của ngươi là theo ai học?"
Sở Nguyên hơi nheo mắt nhíu mày nhìn hắn chỉ chốc lát, sau đó khẽ vỗ vỗ túi tiền nói:
-"Không có tiền." Lại chỉ chỉ vào đầu mình nói:
-"Không nhớ được."
-"Không nhớ được?"
Lão đầu cười giễu rồi nói:
-"Thời buổi này đúng là đời này không giống như đời trước, ngay cả sư phụ của mình cũng không nhớ được. Ngươi có đúng hay không ngay cả cha mẹ mình cũng đã quên nốt rồi?"
-"Cha mẹ?"
Sở Nguyên suy nghĩ một chút, lắc đầu nói:
-"Không có ấn tượng."
-"Kháo, tiểu tử, ngươi đùa bỡn ta là sao?"
Sở Nguyên nhạt giọng nói:
-"Ta không hay nói giỡn."
-"Ngươi có gan."
Lão đầu lại hướng hắn hất hàm hỏi:
-"Mắt trái ngươi sao lại mù."
Sở Nguyên sửng sốt một chút, hỏi:
-"Ngươi thấy được à?"
-"Nói nhảm. Ngươi với hai miếng kính đen kia chỉ có thể dọa nạt người thường."
Sở Nguyên lại lắc đầu nói:
-"Không nhớ được."
-"Kháo!" (Shit)
Lão đầu quái kêu lên:
-"Ngươi đúng hay không đầu óc có vấn đề? Ngay cả mắt mình tại sao mù cũng không biết?"
- "Ta vì sao phải nhớ?"
-"....."
Nói sai rồi, tuyệt đối nói sai rồi. Hết lần này tới lần khác lão đầu muốn nói lại không nên lời. Mắt hắn sao lại mù thì quản làm gì? Hắn không thích nhớ, ta lại muốn náo nhiệt cái gì?
Đột nhiên, lão đầu vươn một ngón cái ra, bật cười nói:
-"Ngươi có gan."
Sở Nguyên nhạt giọng hỏi:
-"Có thể đi chưa?"
-"Không được."
Lão đầu gân cổ lên lắc đầu nói:
-"Ngươi trước tiên đền ta đã"
Dừng một chút, hắn còn nói:
-"Tiểu tử, đừng phí khí lực nữa, ngươi đánh không lại ta đâu."
Đang âm thầm vận khí, nghe thế Sở Nguyên chậm rãi buông lỏng kình khí ra, quả thật hắn không phải là đối thủ của lão đầu. Hơn nữa hắn hoàn toàn chỉ là vận một ít công lực, đối phương đã nhận ra, người như thế chỉ có thể dùng 'kinh khủng' để hình dung.
Sở Nguyên hỏi:
-"Ngươi muốn thế nào?"
Lão đầu đắc ý cười nói:
-"Rất đơn giản...."
Ngay lúc này, Sở Nguyên đột nhiên xuất một quyền đánh vào mặt hắn. Lão đầu quái dị kêu lên:
-"Lại chơi đánh lén!"
Nói tới nói lui,nhìn hắn chính là tựa như vẽ tranh nhẹ nhàng nhấc tay lên hóa giải một đòn công kích này.
Quyền thứ hai của Sở Nguyên khẩn trương tung lên tiếp theo, lão đầu lắc đầu nói:
-"Đừng phí khí lực nữa."
Lời vừa xuất khỏi miệng, hắn lại cảm giác có gì không đúng, bởi vì một quyền này của Sở Nguyên cánh nhiên ẩn chứa kình khí băng lãnh.
Lão đầu sắc mặt khẽ biến, rút cục thu hồi biểu tình cười cợt, nghiêm mặt nhấc tay lên ngăn cản.
Quyền cùng chưởng chạm nhau, phát ra âm thanh lanh lảnh. Sở Nguyên lảo đảo lui về sau mấy bước, mà lão đầu mặc dù ngay cả hoảng cũng chưa từng hoảng một chút, nhưng trên mặt hắn lại tràn đầy nghi ngờ. Hắn cúi đầu kinh ngạc nhìn bàn tay của mình, trên lòng bàn tay hắn phủ kín một tầng băng sương bàng bạc.
-"Quả nhiên là thế này."
Lão đầu thở phào nhẹ nhõm, bàn tay nắm lại một chút, lớp băng sương phía trên lập tức hóa thành giọt nước theo ngón tay rơi xuống. Hắn mở miệng nói:
-"Ta không nhìn lầm, ngươi thực sự có dị năng."
Sở Nguyên một quyền này sau khi đánh ra thì không có tiếp tục công kích, đồng dạng là có chút kinh ngạc nhìn chính tay của mình. Vừa rồi một quyền của hắn vốn là vận kình, nhưng chẳng hiểu sao đột nhiên trong thân thể dường như có một cỗ năng lượng khác ào đến quyền gian (gian: không gian), theo một quyền này xuất ra. Sở Nguyên rõ ràng biết cái này không phải là nội công bản thân, nhưng lại là cái gì đó? Hắn cư nhiên cho tới bây giờ không biết trong thân thể mình còn tồn tại một cỗ năng lượng khác.
-"Tiểu tử."
Lão đầu cắt ngang tâm tư của Sở Nguyên, hỏi:
-"Dị năng của ngươi xuất hiện khi nào?"
Sở Nguyên ngẩng đầu nhìn hắn:
-"Cái gì là dị năng?"
Lão đầu chu miệng lên nói:
-"Đừng nháo nữa, dị năng loại trình độ này ngươi dám chắc luyện rất lâu rồi, ngươi không biết tự mình có dị năng thì làm sao có thể đạt tới được loại trình độ này?"
Sở Nguyên suy nghĩ chốc lát, lắc đầu nói:
-"Không nhớ được."
-"Kháo!"
Lão đầu mắng một tiếng. Vung tay lên nói:
-"Vừa rồi nếu ta không phản ứng kịp, cánh tay này đã bị ngươi phế rồi. Ngươi cư nhiên còn giả bộ ngu ngốc à?"
-"Ta không giả bộ, thật sự không biết."
Lão đầu nheo mắt nhìn hắn cả nửa ngày, hỏi:
-"Ngươi......đầu óc....."
-"Mất trí nhớ rồi."
Sở Nguyên nhạt giọng nói:
-"Cái gì cũng không nhớ được."
Lão đầu lộ ra biểu tình 'nguyên lai là như thế', sau đó gật đầu nói:
-"Khó trách."
Dừng một chút, hắn lại cố làm bộ thần bí nói:
-"Tiểu tử, có hay không muốn học phương pháp tu luyện dị năng?"
-"Cái gì là dị năng?"
-"Dị năng....ách....."
Lão đầu gãi gãi như chừng đã lâu chưa tắm, kết quả tóc bết thành một khối, nói:
-"Loại chuyện này chỉ có tự hiểu chứ không thể giải thích. Đại khái ý tứ trên là chỉ dị năng giả bẩm sinh là có năng lực đặc thù có thể mượn dùng nguyên tố từ đại tự nhiên.
-"Mượn dùng?"
-"Đúng, chính là mượn dùng. Có thể nói rằng dị năng giả là người cùng với đại tự nhiên có một loại cầu liên thông."
Lão đầu hỏi:
-"Ngươi hẳn là biết đập nước nhỉ?"
Sở Nguyên gật gật đầu.
-"Kỳ thật thân thể của dị năng giả lại giống như là cái đập nước, bình thường có thể chứa nước. Về phần chứa được bao nhiêu nước phải xem tu luyện của bản thân. Tới lúc sử dụng, thân thể tựa như đập nước mở ra cửa xả, mượn dùng năng lượng bên trong. Nói như vậy ngươi nghe có hiểu không?"
Sở Nguyên gật đầu một chút.
Lão đầu lại tiếp tục nói:
-"Dị năng giả và võ giả giống nhau, không phải bẩm sinh đã cường đại, nếu muốn phát huy uy lực lớn nhất thì phải trải qua thời gian khắc khổ luyện tập. Bất quá dị năng giả có thiên phú trợ giúp còn Võ giả thì vô pháp, cho nên dị năng giả lợi hại hơn Võ giả chút ít, nhưng cũng tùy người mà khác nhau. Nếu muốn phát triển dị năng cũng giống như đập nước chứa nhiều nước hơn bình thường, ngoại trừ phải dựa vào nỗ lực bản thân còn phải đi theo đúng phương pháp tu luyện, nếu không thì chỉ thành công một nửa. Ngô, dị năng có rất nhiều phương diện nguyên tố, như vận dụng lôi điện là điện hệ dị năng, vận dụng nước là thủy hệ dị năng rồi hỏa hệ, mộc hệ, thổ hệ, kim hệ ..v..v.. Nga, đúng rồi, còn có ngươi, ngươi là băng hệ dị năng. Mỗi một chủng loại dị năng thì năng lực đều bất đồng, tựa như băng hệ của ngươi, ngươi mới vừa dùng một quyền cũng có mang theo băng năng lượng, ngươi cũng chứng kiến tay của ta rồi, bị ngươi đánh một quyền kết quả xém chút nữa đông thành khối băng."
Sở Nguyên lẳng lặng nghe không có nhúng miệng vào, thật sự hắn cũng rất tò mò. Lần đầu tiên nghe nói còn có loại năng lực này, hơn nữa hắn vừa rồi quả thật là thân thể cũng thực tế trải qua. Cho nên Sở Nguyên đối với dị năng loại kiến thức chưa từng nghe qua này cũng sinh ra hứng thú rất lớn.
Lão đầu tiếp tục nói:
-"Dị năng giả số lượng rất ít, trong một ức (=10 vạn) người cũng khó tìm ra một, hai người, nhưng mà không phải mỗi người đều có thể giác tỉnh. Nếu một người không biết bản thân là dị năng giả bẩm sinh, hơn nữa dị năng cũng không tự giác tỉnh thì khả năng hắn cả đời cũng chỉ có thể làm một người bình thường."
Sở Nguyên hỏi:
-"Như thế nào giác tỉnh?"
-"Cái này rất khó nói. Có những người tự bản thân giác tỉnh, ngủ một giấc tỉnh lại đột nhiên đã xuất hiện dị năng, bất quá người như thế dù sao cũng là thiểu số. Còn có loại là tiếp thụ được kích thích, tỷ như cực độ phẫn nộ hoặc bi thống, cũng có cơ hội kích phát dị năng tiềm tàng. Còn có người là mượn sự trợ giúp của lực lượng đại tự nhiên, lấy một ví dụ, người thường bị thiểm điện đánh trúng lập tức chết ngay, nhưng với người có điện hệ dị năng bẩm sinh chẳng những sẽ không chết mà rất có thể ngược lại bị kích phát dị năng tiềm tàng trong cơ thể.
-"Còn ta?"
Lão đầu cười khổ nói:
-"Ngay cả ngươi tự mình còn không biết, ta sao lại biết được."
Sở Nguyên nhạt giọng hỏi:
-"Ngươi vẫn quấn lấy ta bởi vì ta có dị năng?"
Lão đầu gật đầu nói:
-"Ngày hôm qua ta đã chú ý tới ngươi rồi, bất quá còn chưa thể xác định."
-"Cho nên ngươi đã tới thử ta?"
Lão đầu bĩu môi tỏ vẻ thừa nhận rồi.
Sở Nguyên nói:
-"Muốn thử thì trực tiếp đến khiêu chiến, cần gì bày nhiều trò như vậy."
-"Ha ha!"
Lão đầu cười nói:
-"Ngươi không cảm thấy như vậy, chơi rất vui sao?"
-"Được rồi, không chơi nữa."
Lão đầu xua xua tay, lập tức nghiêm mặt nói:
-"Tiểu tử, có hay không muốn phát triển phương diện dị năng."
Sở Nguyên nhíu mắt hỏi:
-"Ngươi là ai?"
Lão đầu thản nhiên nở một nụ cười, ngược với bộ dạng điên khùng vừa rồi, ngiêm mặt nói:
-"Long quốc Long hồn Dị năng tổ, phó tổ trưởng, thủy hệ dị năng giả, Tửu Quỷ."
Tự muốn chứng minh thân phận bản thân, lão đầu kêu là Tửu Quỷ này nhấc tay phải lên. Đột nhiên từng điểm tinh mang (lóe sáng) từ bốn phương tám hướng bay tới, tụ tập trên tay phải hắn. Nhìn cẩn thận từng điểm này đều là thủy châu (hạt nước). Bởi vì phản xạ ánh sáng đèn đường nên thoạt nhìn có chút lầm tưởng. Rất nhanh thủy châu càng tụ càng nhiều, chỉ không tới thời gian một giây, khoảng hư không ngay trên bàn tay Tửu Quỷ lơ lững một thủy cầu hình cự chưởng (bàn tay lớn).
Thủy cầu cứ như vậy huyền ảo phiêu phù ở khoảng không ngay trên tay hắn, không ngừng tự động xoay tròn, thoạt nhìn rất quỷ dị.
Sở Nguyên sắc mặt không chút kinh ngạc, nhạt giọng hỏi:
-"Đây là dị năng?"
-"Nói chuẩn xác, là một loại của thủy hệ- tụ thủy dị năng thuật. Không có tác dụng gì, chỉ là phương tiện khi khát nước thôi."
Tửu Quỷ cười cười, há to miệng tống đoàn thủy cầu vào trong miệng nuốt lấy, sau đó ra vẻ nhấm nháp hương vị nói:
-"Ân, chính là trực tiếp thanh lọc nước để uống."
-".....ngươi học dị năng là để uống nước?"
-"Ta phi". (ta nhổ vào)
Lão đầu tức khí mắng:
-"Xú tiểu tử, ngươi đừng có mà xem thường dị năng của ta. Nếu thật sự đánh nhau, mười tên như ngươi cũng không đáng để ta nhìn."
Sở Nguyên nghiêng đầu nói:
-"Dường như ngươi lúc đánh với ta chỉ là dùng võ công."
-"Võ công thì là võ công, bất quá với truyền thống võ học Long quốc cũng có chút bất đồng. Ngô. Dị năng giả chúng ta cũng có một hệ thống, ngươi sau này sẽ biết. Thế nào tiểu tử?"
Tửu Quỷ hướng phía hắn hất hất hàm hỏi:
-"Có muốn theo ta học dị năng không?"
Sở Nguyên không đáp hỏi lại:
-"Ngươi vừa rồi nói Long Hồn ?"
Tửu Quỷ rốt cục có chút ngạc nhiên nói:
-"Ngươi không phải ngay cả Long Hồn cũng biết chứ?"
Long hồn là một tổ chức bí mật của Long quốc, nó không chịu sự ước thúc của ngành nào, cũng không thể công khai. Mặc dù rất nhiều người biết sự tồn tại của Long hồn, nhưng cũng giới hạn với những người có thân phận địa vị ở Long Quốc. Nếu là người thường, căn bản ngay cả Long Hồn này hai chữ cũng chưa từng nghe qua. Cũng giống như tứ đại gia tộc, mặc dù tứ đại gia tộc ở Kinh thành nổi danh lan xa, nhưng cũng giới hạn với phụ cận gần Kinh thành, mà ở khu vực khác rất có thể cũng đều không nghe nói qua.
-"Dường như nghe qua."
Sở Nguyên sờ sờ cái trán nói:
-"Nhưng không biết nghe được ở đâu."
-"Ngô, không quan hệ."
Tửu Quỷ an ủi nói:
-"Nếu ngươi gia nhập chúng ta, hơn nữa phải nói, chúng ta có thể mời người giúp ngươi khôi phục trí nhớ."
-"Trí nhớ cũng có thể khôi phục?"
Tửu Quỷ bĩu môi nói:
-"Trên đời này chuyện ngươi không biết còn có rất nhiều đấy."
Sở Nguyên lại hỏi:
-"Long Hồn là cái gì?"
-"Long Hồn ư, chính là một tổ chức đặc biệt của Long quốc chúng ta. Bên trong phân chia làm rất nhiều tổ hệ, đều là các thành viên tinh anh nhất của quốc gia tạo thành. Bên trong có võ học giả tụ tập thành Vũ tổ, còn có Dị năng tổ giống như chúng ta, chính là chuyên môn tìm kiếm dị năng giả trong nước sau đó bồi dưỡng....."
Sở Nguyên lên tiếng ngắt lời:
-"Giống như ngươi tìm ta?"
Tửu Quỷ cười cười nói:
-"Cái nầy chỉ là ngoài ý muốn, ta vốn là người Ôn thành, lần này là quay lại thăm thân nhân. Ngày hôm qua trên đường phát hiện ra ngươi trên người có năng lượng ba động khác thường, hôm nay mới cố ý tìm ngươi. Ngô, bình thường thì ta không phụ trách tìm kiếm người mới, bất quá khó có cơ hội gặp gỡ, đương nhiên không thể buông tha."
Dừng một chút hắn lại tiếp tục nói:
-"Long Hồn chúng ta bồi dưỡng ra lượng lớn nhân tài.....hẳn là thiên tài, chính là vì quốc gia làm việc. Yên tâm, bình thường căn bản chúng ta không có việc gì, mỗi tháng lại được lĩnh lương, trừ phi có nhiệm vụ người thường không cách nào giải quyết, còn đâu thì không động tới Long Hồn chúng ta."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui